Bình yên em nhé, 2 cuộc đời đã đủ lâm li bi đát Chuyện qua rồi sao giờ..xin giận hờn anh khi khác Trong gương nhìn nhau loã thể, không thêm lời ái ân gì Dụi vào ngực anh em khóc, ga giường nhăn nhúm xuân thì Nghĩa cùng, nghĩa tận anh nứt mắt thì cũng hết cách mà mong Thương em lắm cũng cắn răng chịu, đâu phải chết quách là xong Ở tuổi cần phải khá lên, anh sống với em khá tồi Làm tốt rồi em yêu dấu, khổ sở vì anh quá trời Mẹ kể em thường về khuya..mẹ chờ nhà không tắt điện Anh in lặng. mg bc hi cn đã ht quyn trách nhiệm Nuốt ngụm cafe ấm ức, 3 điếu vẫn còn rít sâu Xa quê 1 mình, dăm ba đồng lẻ, Sài Gòn áp lực ít đâu Thuốc an thần ngổn ngang kệ sách, anh điên cuồng uống, uống tiếp Lòng tự tôn anh dù rẻ rách vẫn thấy kẻ khác khốn kiếp