Người về một mùa thu gió heo may Về đâu có nhớ chăng những vì sao long lanh Đưa tiễn người một đêm không trăng Nói sao nên lời lòng buồn như ngừng rơi Như trong đêm khuya những bước chân qua thềm Gợi niềm thương nhớ vô vàn Người về đường về kết gió trăng sao Người đi có biết chăng trong chiều nay bơ vơ Nghe lá thu vàng rơi bâng khuâng Bước chân ai về từng thời gian ngừng trôi Như quên đêm khuya Để gió sương thêu thùa thầm làm ướt áo vai gầy Người về chiều mưa hay nắng Sao để khói lam chiều như se chùng màu không gian Người về dòng sông thương nhớ Để bến vắng con đò thương mong chờ người người hay chăng Người là vì sao nhỏ bé Ta mãi ước cho lòng là một bầu trời xanh xanh Người về lòng ta thương nhớ Ta khẽ hỏi đưa người về hay thầm người đưa ta Người về người về đâu nhớ ta chăng Người ơi mỗi lá thu rơi làm ta bâng khuâng Như áng mây chiều lam trong sương Bước đi âm thầm lòng buồn như thời gian Nghe chăng thu ơi để lá rơi chi hoài gợi niềm thương nhớ ai nhiều Người về đường về kết gió trăng sao Người đi có biết chăng trong chiều nay bơ vơ Nghe lá thu vàng rơi bâng khuâng Bước chân ai về từng thời gian ngừng trôi Như quên đêm khuya Để gió sương thêu thùa thầm làm ướt áo vai gầy Người về chiều mưa hay nắng Sao để khói lam chiều như se chùng màu không gian Người về dòng sông thương nhớ Để bến vắng con đò thương mong chờ người người hay chăng Người là vì sao nhỏ bé Ta mãi ước cho lòng là một bầu trời xanh xanh Người về lòng ta thương nhớ Ta khẽ hỏi đưa người về hay thầm người đưa ta Người về người về đâu nhớ ta chăng Người ơi mỗi lá thu rơi làm ta bâng khuâng Như áng mây chiều lam trong sương Bước đi âm thầm lòng buồn như thời gian Nghe chăng thu ơi để lá rơi chi hoài gợi niềm thương nhớ ai nhiều
Sao để khói lam chiều như se chùng màu không gian Người về dòng sông thương nhớ Để bến vắng con đò thương mong chờ người người hay chăng Người là vì sao nhỏ bé Ta mãi ước cho lòng là một bầu trời xanh xanh Người về lòng ta thương nhớ Ta khẽ hỏi đưa người về hay thầm người đưa ta Người về người về đâu nhớ ta chăng Người ơi mỗi lá thu rơi làm ta bâng khuâng Như áng mây chiều lam trong sương Bước đi âm thầm lòng buồn như thời gian Nghe chăng thu ơi để lá rơi chi hoài gợi niềm thương nhớ ai nhiều Người về đường về kết gió trăng sao Người đi có biết chăng trong chiều nay bơ vơ Nghe lá thu vàng rơi bâng khuâng Bước chân ai về từng thời gian ngừng trôi Như quên đêm khuya Để gió sương thêu thùa thầm làm ướt áo vai gầy Người về chiều mưa hay nắng Sao để khói lam chiều như se chùng màu không gian Người về dòng sông thương nhớ Để bến vắng con đò thương mong chờ người người hay chăng Người là vì sao nhỏ bé Ta mãi ước cho lòng là một bầu trời xanh xanh Người về lòng ta thương nhớ Ta khẽ hỏi đưa người về hay thầm người đưa ta Người về người về đâu nhớ ta chăng Người ơi mỗi lá thu rơi làm ta bâng khuâng Như áng mây chiều lam trong sương Bước đi âm thầm lòng buồn như thời gian Nghe chăng thu ơi để lá rơi chi hoài gợi niềm thương nhớ ai nhiều
DÀNH CHO MỌI NGƯỜI CHƯA BIẾT THÌ TÁC GIẢ CỦA TÁC PHẨM NÀY LÀ NHẠC SĨ: VĂN LƯƠNG Lời 1: Lòng còn yêu mãi! Dù ở chân mây nhờ cánh chim đem hành lý yêu em... Tình không biên giới! em ở cao sang còn anh vẫn mang số kiếp phong trần mặc cho ngày tháng Tình không biên giới! anh vẫn tin rằng không cách chi ngăn lứa đôi chúng mình Tình là thiên thu như vượt thời gian luôn cả không gian, em ơi ngày nào chúng mình có nhau. Tôi yêu cho tôi âm thầm tình yêu Hằng Nga hay là người trên lầu buồn cho đường đầy hoa lá rơi! Tôi yêu cho tôi, để lòng mình mơ mộng quá, Mỗi lần mình nghe người yêu muốn rằng: "đời em có anh" Lòng còn thương nhớ dù cách sơn khê tình vẫn say mê người đã yêu tôi Tàn cơn chinh chiến Tôi sẽ sang sông tìm em khắp nơi để cho đôi lòng hoà chung nhịp sống Ngày mai tươi sáng, Mê luyến cung đàn không oán không than trách chi kiếp tầm Và đường trăng xưa đôi ta cùng đi anh sánh vai em, Bóng soi hình bóng giữa lòng núi sông. Lời 2: Lòng còn yêu mãi! Dù đã bao năm chàng ở xa xăm còn nhớ thương em? Tình không biên giới! em vẫn trung trinh và như đoá hoa sắc duyên mặn mà chờ anh lầu vắng. Tình không biên giới! không nói nên lời khi ngắm hoa rơi tả tơi trên đường Đường vào tim em Đêm nay vầng trăng len lén đem theo bao nhiêu tình ý của người gió sương. Yêu anh, anh ơi! xin trời đừng gieo biệt ly Cho người còn đợi chờ người Bao giờ môi em thắm tươi Em như bơ vơ, giữa lòng đại dương gào sóng, Khiến thuyền lòng em đảo điên Bởi rằng: "đời em vắng anh" Lòng còn thương nhớ Bài hát cho em ngày ấy anh vui ngày ấy em mơ... Chờ khi yên gió! Con bướm bay bay tìm hoa ngát hương Giữa muôn hoa mừng trời xuân đầm ấm. Ngày mai tươi sáng! Bao tiếng tơ lòng không vấn vương chi những cung thảm sầu Và lầu trăng xưa, em say tình yêu trong cánh tay anh ngỡ đâu mình đã thoát trần với nhau.
TÌNH MÃI NGU NGƠ Sáng tác: Nhạc Nhật - Lời Việt: Phạm Duy | Nhạc Ngoại lời Việt | Điệu: Chưa chọn Ca sĩ: Nguyên Khang 1. [Em] Ngày nào mới [B7] đến, khi ta còn [Em] thơ Còn nhiều nhút [C] nhát, [D] lại thêm ngu [G] ngơ Ta [Am] thấy em, ta ước [Em] mơ rồi đó Mai [D] sau, ta có em, [B7] và em như [Em] đến bên ta. Và từ lúc [B7] đó, ta đang dại [Em] ngây Còn nhiều dấu [C] kín, [D] còn trẻ non như lũ [G] nai Ta [Am] thấy em, ta ước [Em] mơ rồi đó Khi em biết [D] mơ, [B7] thì mơ như [Em] đến bên ta. Rồi [Am] ngày nào biết lớn, nàng tìm [Em] đến ven sông [Am] Chuyện gì sẽ đến khi ai gọi tên vì [Em] dấu chân yêu Ta mong nói [Am] lên bằng lời nói, nhưng ta viết [Em] thư tình thay thế Tình ta cứ [D] như, tình trong bức [B7] thư Tình câm nín [Em] như tâm tư. 2. Tuổi đời đã [B7] đến, trôi theo thời [Em] gian Một đời trống [C] vắng, tìm [D] đi theo bóng [G] mây Ta lớn [Am] khôn, không như lúc [Em] ta còn bé Bước [D] chân ta đến mau, [B7] và mong xin [Em] em chút tình. Rồi nàng ngước [B7] mắt, thấy ta nhìn [Em] em Một đời héo [C] hắt, [D] buồn như khi em thấy [G] ta Ta với [Am] em như cơn gió [Em] qua vườn mới Xót [D] xa khi không biết [B7] nhau Thì nay em vắng [Em] xa một đời. Cuộc tình [Am] mãi dấu kín, thì [Em] cứ chôn sâu Chẳng [Am] được ấm áp, xin nuôi tình câm, buồn [Em] đó hay vui Khi ta có [Am] nhau là tình ngây ngất Khi ta có [Em] nhau là tình không mất Tình ta lúc [D] xưa, tình yêu rất [B7] thơ Tình ta mãi [Em] sao muộn phiền. Cuộc tình [Am] mãi dấu kín, thì [Em] cứ chôn sâu Chẳng [Am] được ấm áp, xin nuôi tình câm buồn [Em] đó hay vui Khi ta có [Am] nhau là tình ngây ngất Khi ta có [Em] nhau là tình không mất Tình ta lúc [D] xưa, tình yêu rất [B7] thơ Tình ta mãi [Em] sao muộn phiền. Tình ta lúc [D] xưa, tình yêu rất [B7] thơ Tình thôi chưa [Em] hết ngu ngơ.
Tôi ngưỡng mộ bạn ,cuộc đời quăng quật tôi ,nên tôi không theo đuổi được sự nghiệp âm nhạc như bạn . Nhung toi van yêu những nốt nhạc , những bài ca .tôi ham mộ bạn .chuc bạn thanh cong hon nữa .
Đã lâu lắm chừ mới nghe lại " Trên ngọn tình sầu" với giọng ca có một không hai - Tuấn Ngọc - đã đưa tôi trở về những ngày tháng hạ xưa miên man cuộc tình không tới bến đỗ. Giọng ca hay tuyệt vời. Cảm ơn nhạc sĩ Từ Công Phụng và nhà thơ nổi tiếng Du Tử Lê.
Cái bất lịch sự của những người làm nhạc Việt Nam là không ghi tên tác giả ? ! Trường hợp ở đây người tà dễ lầm tưởng bản nhạc "Hai Vì Sao Lạc" là của Hoàng thanh Tâm ! Tính dùng trò đánh lận con đen à ?
Hạnh phúc tôi hạnh phúc tôi Từ những ngày con nước về Ngoài trời mưa mau ngoài trời mưa mau Tay vuốt mặt không cùng Bầy sẻ cũ hom hem Chiều mái xám rêu xanh Trời êm cao chân nhỏ Cũng không về trên dòng sông tội lỗi Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh Môi thâm khô từ thuở định hôn người Ngày tháng hạ khi không mà trở rét Giọt nắng vàng lung linh màu lạnh ngắt Sao khi không người ngoảnh mặt kiêu sa đk: Chiều qua đó chân ai còn ríu rít âm thưa Lời ai ru như mơ cho trời xuống thật gần Người trông ngóng hương đưa mùi mái tóc đêm mưa Nhẹ theo lá oan khiên lả tả mái hiên người Tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh Còn dế buồn tự tử giữa đêm sương Bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ Em ở đó bờ sông còn ẩm cát Con sóng tình vỗ mãi một âm quen
Ngày nào mới đến, khi ta còn thơ Còn nhiều nhút nhát,lại thêm ngu ngơ Ta thấy em , ta ước mơ rồi đó Mai sau ta có em, Và em như đến bên ta Và rồi lúc đó, ta đang dại ngây Còn nhiều dấu kín, Con trẻ non như lũ nai Ta thấy em, ta ước mơ rồi đó Khi em biết mơ, thì mơ như đến bên ta Rồi ngày nào biết lớn,Nàng tìm đến ven sông Chuyện gì sẽ đến , khi ai gọi tên Vì dấu chân yêu Ta mong nói lên bằng lời nói Nhưng ta viết thư tình thay thế Tình ta cứ như Tình trong bức thư Tình câm nín như tâm thư Tuổi đời đã đến, trôi theo thời gian Một đời trống vắng,tình đi theo bóng mây Ta lớn khôn , không như lúc ta còn bé Bước chân ta đến mau, và mong xin em chút tình Rồi nàng ngước mắt, thấy ta nhìn em Một đời héo hắt, buồn như khi em thấy ta Ta với em như cơn gió qua vườn mới Xót xa khi không biết nhau Thì nay em vắng xa một đời "Cuộc tình mãi dấu kín, Thì cứ chôn sâu Chẳng được ấm áp, xin nuôi tình câm Buồn đó hay vui Khi ta có nhau là tình ngây ngất Khi ta có nhau là tình không mất Tình ta lúc xưa, tình yêu giấc mơ Tình ta mãi sao muộn phiền" Tình ta lúc xưa , tình yêu giấc mơ Tình thôi chưa hết ngu ngơ