Cà Phê Đắng Và em Ngồi lặng thinh quán vắng tênh em một mình Chẳng còn anh nhưng vẫn kêu cà phê đắng Cành hoa trắng mỏng manh rụng trên phím cây dương cầm Như chính em buồn héo hắt những chiều mưa Bài nhạc xưa em đã nghe bao nhiêu lần Là cô đơn nỗi nhớ anh nhiều bấy nhiêu Cà phê đắng ở trên môi mà em đắng ở trong lòng Không hiểu sao em chẳng khóc mà nhạt nhoà Bỗng vỡ oà vì những xót xa khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ hy vọng anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong Bài nhạc xưa em đã nghe bao nhiêu lần Là cô đơn nỗi nhớ anh nhiều bấy nhiêu Cà phê đắng ở trên môi mà em đắng ở trong lòng Không hiểu sao em chẳng khóc mà nhạt nhoà Bỗng vỡ oà vì những xót xa khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ hy vọng anh biết không em chắc sẽ Bỗng vỡ oà vì những xót xa khi nhận ra mình rất nhớ Ngỡ đã quên hình bóng thân quen mà hôm nay lại nhớ thêm Trách tim mình chẳng đủ vô tình để phôi phai màu ký ức Đã lâu rồi mà cứ hy vọng anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong
Nhớ hôm nao định mệnh đưa ta đến với nhau Anh và em giả vờ trong hạnh phúc Thì thôi tan biến những ngày còn rong chơi Một thời ngẩn ngơ chạy theo kí ức xưa ngô nghê. Thời gian trôi mau anh dần quen với tiếng em vui đùa Không thấy một ngày bỗng nhớ nhiều Nhớ ánh mắt dịu dàng, nhớ đôi môi nồng nàn Người sao bỏ anh một mình nơi đây ngóng chờ. [ĐK:] Vì anh trót lỡ lời làm cho trái tim em rối bời Hờn chi, giận chi người ơi anh biết anh sai rồi Tìm chi niềm hạnh phúc ở chốn mơ hồ xa xôi Lãng quên những điều bình thường ngay trước mắt thôi. Một cuộc sống tuyệt vời là khi thấy em rạng ngời Hờn chi, giận chi người ơi, hãy thứ tha lỗi lầm Về đây anh xin hứa yêu chỉ một mình em thôi Về đây cùng anh nguyện thề hạnh phúc có đôi trọn đời.