Bài hát: Làm Sao Giữ Ca sĩ: Phan Mạnh Quỳnh Không như xưa chúng ta giờ đây thất hứa cứ im lặng sau cơn mưa vì nói chi giờ cũng thừa Trong đêm thâu có anh và em lo âu biết ta ngày mai xa nhau khi tiếng yêu đã phai màu Dù biết chẳng phải cứ hễ yêu nhau là sẽ sánh bước đi chung trọn đời Và dù biết có lẽ sẽ nhớ những tháng năm qua thì khi không còn niềm tin anh nghĩ ta nên chia đôi Hãy đi đi đi đi một khi chẳng còn yêu gì tình yêu đã rời xa vì đã có lắm khi anh làm em ướt mi Buông tay nhau thôi sửa sai chẳng kịp nữa rồi lầm lỗi đã nhiều quá rồi phút bối rối trách ai cũng thế thôi Nhưng trong con tim hình như vẫn còn nỗi niềm ngày xưa quá nhiều kỷ niệm nói xa nhau nghe buồn như đêm Hãy cứ bước tiếp rồi sẽ có người trong đời tìm em để làm em cười hạnh phúc mới Sống tốt nhé hãy yêu người ấy mãi nhé dẫu cho rằng sẽ có thể anh đớn đau khi đêm về Quá khứ ấy cứ xem phù du như mây cứ quên mình anh nơi đây cứ vui cười mỗi ngày Dù biết chẳng phải cứ hễ yêu nhau là sẽ sánh bước đi chung trọn đời Và dù biết có lẽ sẽ nhớ những tháng năm qua nhưng khi không còn niềm tin anh nghĩ ta nên chia đôi Hãy đi đi đi đi một khi chẳng còn yêu gì tình yêu đã rời xa vì đã có lắm khi anh làm em ướt mi Buông tay nhau thôi sửa sai chẳng kịp nữa rồi lầm lỗi đã nhiều quá rồi phút bối rối trách ai cũng thế thôi Nhưng trong con tim hình như vẫn còn nỗi niềm ngày xưa quá nhiều kỷ niệm nói xa nhau nghe buồn như đêm Hãy cứ bước tiếp rồi sẽ có người trong đời tìm em để làm em cười hạnh phúc mới Hãy đi đi đi đi một khi chẳng còn yêu gì tình yêu đã rời xa vì đã có lắm khi anh làm em ướt mi Buông tay nhau thôi sửa sai chẳng kịp nữa rồi lầm lỗi đã nhiều quá rồi phút bối rối, bối rối Nhưng trong con tim hình như vẫn còn nỗi niềm ngày xưa quá nhiều kỷ niệm nói xa nhau nghe buồn như đêm Hãy cứ bước tiếp rồi sẽ có người trong đời tìm em để làm em cười hạnh phúc mới Yêu em nhiều hơn Ôm em chặt hơn.
Gió rét đang về lê dài thêm kí ức khô cằn Nhọc nhằn giọt nước mắt khẽ rơi Nhọc nhằn khói thuốc trắng bay Mùa đêm rất mơ hồ giấc mơ mùa lá trút năm nào Kỉ niệm ngày xưa xa rất xa Ngọt nhạt đầu môi dễ lãng quên Mùa lá rớt trên vai mùa se lạnh Mùa nắng tắt rất nhanh mùa hoàng hôn đầy gió Mùa muốn sát bên nhau để ấm hơn Và mùa nơi đây chỉ gió tấp sau lưng Và nước mắt rơi dễ dàng Mùa đi ngang phố hay phố không mùa nữa Chỉ một vùng nỗi nhớ ùa trên phố rất vội Người mỉm cười nơi ngõ vắng Bỏ quên phía sau một mùa lá về trên con đường Còn nguyên nỗi xót xa Từng hàng cây nơi ngõ vắng như vẫy tay vội vã Mùa đi mang theo lá úa phủ rơi kín con đường Người giật mình nơi cuối phố Gạt nước mắt rơi nơi mùa đi ngang phố năm nào Rồi xa rất xa như lá bay không về Mùa lá rớt trên vai mùa se lạnh Mùa nắng tắt rất nhanh mùa hoàng hôn đầy gió Mùa muốn sát bên nhau để ấm hơn (muốn sát bên nhau) Và mùa nơi đây chỉ gió tấp sau lưng Và nước mắt rơi dễ dàng Mùa đi ngang phố hay phố không mùa nữa Chỉ một vùng nỗi nhớ ùa trên phố rất vội Người mỉm cười nơi ngõ vắng Bỏ quên phía sau một mùa lá về trên con đường Còn nguyên nỗi xót xa Từng hàng cây nơi ngõ vắng như vẫy tay vội vã Mùa đi mang theo lá úa phủ rơi kín con đường Người giật mình nơi cuối phố Gạt nước mắt rơi nơi mùa đi ngang phố năm nào Rồi xa rất xa như lá bay không về Mùa đi ngang phố hay phố không mùa nữa Chỉ một vùng nỗi nhớ ùa trên phố rất vội Người giật mình nơi cuối phố Gạt nước mắt rơi nơi mùa đi ngang phố năm nào Rồi xa rất xa như lá bay không về Rồi xa rất xa như lá bay (lá bay) Không về (không về)
Mình quen nhau chưa được lâu và rồi đã yêu Tưởng đâu duyên sẽ đậm sâu bền chặt với nhau Anh không ngờ tình yêu đến sớm và cũng kết thúc quá vội Vội yêu nhau và chúng ta lại vội vã rời. Từ đây em sẽ học quên những gì đáng quên Và em vẫn nhớ về anh một người đã yêu Khi mà cuộc tình ta dang dở chỉ biết trách bản thân mình Quá vội vàng nên chúng ta để lạc mất nhau. Đặt bàn tay lên trái tim em Tự biết em không quên anh được Có thật sự là ta sẽ quên Hay nghe nhắc tên thì tim lại đau. Vội vàng yêu nên đắng với cay Giờ chúng ta chia hai con đường Nếu định mệnh buộc ta với nhau Thì ngày sau sẽ có khi ta quay về.