coi đi coi lại thấy buồn quá à, nhưng giờ ghé G-LAB thấy vui vì G-LAB vẫn luôn ở đó, vẫn là những chiếc đầu gối quỳ trước chân khách để thắt dây giày, vẫn là tiếng bộ đàm í ới báo hàng, vẫn là tầng 1 với những món đồ trưng bày hay ho, vẫn là anh Huỳnh Kobe dễ thương sẵn sàng nở nụ cười, vẫn là một con hẻm rất đẹp với không khí đậm Sài Gòn, vẫn là một G-LAB rất đỗi thân thuộc, always there !
Hình như gần 2 năm, từ lúc tui hây coi ông phát trực tiếp trên RU-vid. Và bật đi nhiu đó thời gian . Giờ quay lại tìm thấy khác quá. Gõ tên tìm ông coi sao thì xem được cái này, sao mà sao thấy bồi hồi nhở. Thôi thì good luckkkkkkk Và không bao giờ từ bỏ.
mọi thứ trên đời này đều có công thức, anh gởi em công thức của anh đang follow mệt > ngủ sớm buồn > nghe nhạc xong ngủ xì chét > đi bộ rồi về ngủ giận dữ > tập thể dục rồi về ngủ cháy não ( burnt out ) > đọc sách đến khi mệt rồi ngủ cảm thấy lạc lối > cầu nguyện trước khi ngủ overthinking > viết trước khi ngủ hoặc sau khi ngủ dậy lo âu trầm cảm > thiền định trước khi ngủ hoặc sau khi ngủ dậy thật sự đơn giản
ủa sao em biết hay dị, : )))) 2 thứ khó chịu duy nhất của anh về ZV E1 là các nút bấm nó nông, ngón tay anh lại to, thứ 2 báng cầm của nó nhỏ quá, và bàn tay anh cũng to nên cầm không thấy an toàn, chứ ZV E1 không có gì để chê cả ( ngoài 2 chỗ mới nói là điểm yếu của bàn tay to của anh thôi )
71 thì sao ạ. Em bắt đầu đi với con số này khi em biết 71 là Bến Tre, và đó cũng là lí do số áo đấu bóng rổ đầu tiên em ra sân ở 1 giải đấu sinh viên khá lớn trên sài gòn. Em mang số 71 đi khắp giải đấu lớn nhỏ cảm giác như vác quê hương trên lưng khi xa nhà vậy. Kk
@@namphvvm k vừa chắc em tặng cho em 😅, mà vấn đề là pack logan thất truyền trên web k có size guide, có nt hỏi bạn xác nhận đơn hàng thì kêu size M ok ó, chắc anh nên phổ biến lại 😅
Nghe a Nam chia sẻ sơ lược về quyển sách có vẻ nó hay nhưng e ko nghĩ dông dài, tư duy phòng thủ đơn giản ở đây là *cái chết cho sự sống, nó đều phải đến*vốn dĩ giống như cái đang là...(sự hiện hữu trường tồn trong một hình thái khác).😅