Tôi đã như vậy nhưng tôi không muốn hối hận chỉ tiếc nuối vì đã nghĩ quá nhiều nên đã ko chia sẻ con người của tôi cho người mình yêu vì sợ họ giống như mình.tôi xem đi xem lại 1 bộ phim vượt ngục nhưng lại ko thể nào thông tuệ dc ý nghĩa của bộ phim mà tôi đã bị chính bộ phim này cấy cho tôi 1 ý tưởng hoang đường về cuộc sống.trừ mẹ tôi ra tôi đã ko tín tưởng bất cứ ai luôn luôn sống giả tạo với tất cả mọi vì sợ hãi đôi khi đã bỏ lỡ và mất đi những người họ thật sự là những người bạn tốt đẹp trong cs của mình mà định mệnh ban tặng nhưng tôi lại ko dám cho họ thấy đc con người thật của mình chỉ luôn làm những việc mà mình muốn tìm và khai thác
Tôi lần nữa xin dừng lại . tôi ko muốn mẹ tôi ko vui vẻ suy nghĩ nhiều những lúc tuổi xế chiều xin hãy để tôi yên cố gắng để người thân tôi ko phải buồn