Nếu có lời Việt thì sao 🤔🤔 tôi vu vơ nghĩ ra thôi,tham khảo nhé😊😊 Lời 1: Khi đời mình bước vào thế giới này Với niềm tin và tất thảy mộng mơ Bao nhiêu điều kì thú, bấy nhiêu lần tan Chẳng có ai chờ đợi mà dở dang Ba, lần gục ngã rồi chẳng thể bước Cố chấp để hát vang khúc ca sầu thương Lời ca vọng ngân từ tận đáy sâu Rồi ta cầm ly rượu và cất lời nói Đk 1: Kính chén cho bình minh, một chén kính nguyệt quang Đi tìm lại tâm trí mà dẹp bao nỗi ưu phiền Để ta bay theo ngược chiều gió sống chẳng ngoái về sau Không tâm tư trong cõi lòng, chẳng sợ mù sương Kính chén nơi tuổi thơ, một kính bái vùng hoang Xin giữ lấy tâm tính mà dìu tôi tới trưởng thành Nhờ vào đấy còn đường chí hướng Bắc Nam chẳng còn xa Chờ hồn ai trở về chớ phiêu bạt. Lời 2 : Có một vị khách từ cao mà phán Xem đời giống như bức tranh của kẻ lạc Tô hóa trang diễn một vở kịch xót xa Rồi mang lời men nồng mà tuôn trào dâng. Đk 2: Kính chén cho ngày mai, mời men cho dĩ vãng Xin để thân xác ấy trao niềm tử tế cho người Dù biết trước chưa từng tin tưởng núi cao thấu lòng sông Cớ sao chẳng thể quên nhớ hoài một kiếp thương. Nâng ly cho tự do, nâng ly cho sự chết Khoan hồng và tha thứ mong tìm ánh sáng hy vọng Đợi đêm tối mây mù giăng lối đến khi mở thiêng đàng Kính người say khước nơi chốn mơ màng. Mình cx chỉ vu vơ viết rồi cover thôi 😊😊
Nếu có lời Việt thì sao 🤔🤔 tôi vu vơ nghĩ ra thôi,tham khảo nhé😊😊 Lời 1: Khi đời mình bước vào thế giới này Với niềm tin và tất thảy mộng mơ Bao nhiêu điều kì thú, bấy nhiêu lần tan Chẳng có ai chờ đợi mà dở dang Ba, lần gục ngã rồi chẳng thể bước Cố chấp để hát vang khúc ca sầu thương Lời ca vọng ngân từ tận đáy sâu Rồi ta cầm ly rượu và cất lời nói Đk 1: Kính chén cho bình minh, một chén kính nguyệt quang Đi tìm lại tâm trí mà dẹp bao nỗi ưu phiền Để ta bay theo ngược chiều gió sống chẳng ngoái về sau Không tâm tư trong cõi lòng, chẳng sợ mù sương Kính chén nơi tuổi thơ, một kính bái vùng hoang Xin giữ lấy tâm tính mà dìu tôi tới trưởng thành Nhờ vào đấy còn đường chí hướng Bắc Nam chẳng còn xa Chờ hồn ai trở về chớ phiêu bạt. Lời 2 : Có một vị khách từ cao mà phán Xem đời giống như bức tranh của kẻ lạc Tô hóa trang diễn một vở kịch xót xa Rồi mang lời men nồng mà tuôn trào dâng. Đk 2: Kính chén cho ngày mai, mời men cho dĩ vãng Xin để thân xác ấy trao niềm tử tế cho người Dù biết trước chưa từng tin tưởng núi cao thấu lòng sông Cớ sao chẳng thể quên nhớ hoài một kiếp thương. Nâng ly cho tự do, nâng ly cho sự chết Khoan hồng và tha thứ mong tìm ánh sáng hy vọng Đợi đêm tối mây mù giăng lối đến khi mở thiêng đàng Kính người say khước nơi chốn mơ màng. Mình cx chỉ vu vơ viết rồi cover thôi 😊😊