NS BÙI XUÂN - NHÀ HÁT MÚA RỐI VIỆT NAM NHẠC CỤ DÂN TỘC VIỆT NAM ♻ zalo : 0862525251 ♻ FACEBOOK : facebook.com/profile.php?id=100008557932872 ✪ Các Tác Phẩm Đã Được Cấp Phép bởi trung tâm bảo vệ quyền tác giả việt nam VCPMC số HD 239/2024/HĐQTGAN/MR ♻ KÊNH BÙI XUÂN ĐÀN BẦU THUỘC HỆ THỐNG HALOEE "" Đề nghị không reup load dưới mọi hình thức. Xin cảm ơn các bạn ! ""
Yêu em (Thơ: Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Quê hương là chùm khế ngọt”: Giáp Văn Thạch) Yêu em từ thời đi học, cho anh nỗi nhớ mỗi ngày. Yêu em từ đường đi học, anh về còn nhớ bàn tay. Yêu em từ con đường đến, tuổi thơ cắp sách tới trường. Yêu em từ con đường nhỏ, âm thầm mỗi bước ai mong Yêu em từ căn nhà nhỏ, chiều nào bóng nắng nghiêng soi. Yêu em từ đêm trăng tỏ, sương rơi đẫm ướt ngoài thềm. Yêu em từ căn nhà nhỏ, chiều nào đã nói yêu em. Yêu em từ đêm trăng tỏ, sương rơi đẫm ướt ngoài thềm. Yêu em, mối tình chỉ một, như người có một tim thôi. Yêu em, nếu anh không nói, sẽ không ai nhớ tình mình. Yêu em từ thời đi học, cho anh nỗi nhớ mỗi ngày. Yêu em từ đường đi học, anh về còn nhớ bờ môi. Yêu em từ con đường đến, tuổi thơ anh bước đến nhà. Yêu em từ con đường nhỏ, chiều chiều anh đến em mong. Yêu em từ bàn tay nhỏ, chiều nào viết chữ nghiêng nghiêng. Yêu em từ đêm trăng tỏ, sương rơi đẫm ướt ngoài thềm. Yêu em từ bờ môi đỏ, chiều nào mấp máy đôi môi. Yêu em từ đêm trăng tỏ, sương rơi đẫm ướt ngoài thềm. Yêu em, mối tình chỉ một, như người có một tim thôi. Yêu em, nếu anh không nói, sẽ không ai nhớ tình mình. Yêu em, nếu anh không nói, sẽ không ai nhớ tình mình. Hà Nội, xuân 2023.
Tình anh (Thơ: Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Ngày xưa anh nói”: Thanh Tuyền, Thúc Đăng) Tình anh ai biết, anh yêu lắm em ơi, yêu em còn yêu mãi, Tình xưa anh nhớ, em xưa đã bên tôi, mênh mang chiều cuối tuần, Tôi nhớ hôm nào đợi chờ nhau ai nói muốn trao nhau nhiều hơn, Những lúc xưa chờ yêu, chờ ai nói yêu, Giờ tình tôi mong ước em trông đợi, nhớ tôi. Tình anh ai biết, trông mong đến ai xưa, nay còn nhiều tiếc nuối, Tình xưa anh nhớ, ngây thơ quá em ơi, cho ta giờ tiếc nhiều, Tôi vẫn mong chờ được cầm tay em nữa, nhớ thương em còn đây, Xưa nhớ ai chờ yêu, chờ ai nói yêu, Để giờ nhiều thương nhớ, ai vẫn còn vấn vương. [ĐK:] Tình ta khi xa bao mùa qua, vẫn nhớ bao chiều xa, Anh mong nhớ bao chiều, ai ơi có mong chờ, Đừng quyên bao năm đã bên nhau, ai ơi nhớ đừng quyên, Nay ta giờ vẫn mộng, mộng giờ ai vẫn chờ. Tình xưa anh nhớ, khi xa nhớ đôi môi, xưa bao chiều được ngắm, Tình xưa anh nhớ, em xưa đã bên tôi, thắm thiết chiều hôm nào, Ai khiến anh buồn, mộng tình ai sớm tối nhớ tôi bao chiều qua, Mộng nhớ thương chiều xưa cùng theo gió mây, Gặp người trong mơ ước, mơ ước được mến thương. Hà Nội, 2024.
Nhớ em tôi chờ (Thơ: Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Trách ai vô tình”: Nhật Ngân) Đợi chờ em, vẫn chờ đã bao năm rồi, Tình tôi nhớ buổi mong chờ đón đưa em về, Mộng tình ta còn yêu nhau mãi đến giờ vẫn mơ, Ai đã yêu ai còn nhớ ai bao chiều thương, Nhớ ai bao chiều, bao lần đợi em yêu nói, Lỡ bao nhiêu chiều, nên giờ dang dở tình ta. Nhớ em bao ngày, bao lần mộng em yêu nói, Cũng yêu anh rồi, nên giờ mong mỏi tình ta. Cuộc tình xưa nhớ mãi dẫu ta xa người, Giờ ta nhắn gửi, ta còn mãi yêu mong chờ, Cuộc tình xưa giờ sao ta nhớ vẫn còn ước mơ, Thuở ấy con tim để nhớ bao năm mộng mơ. Nhớ xưa tôi chờ, xưa chờ tình yêu tha thiết, Nhớ xưa tôi đợi, bao chiều tôi chờ để yêu. Nhớ em tôi chờ, mong chờ tình em da diết, Nhớ em tôi chờ, bây giờ ôi còn mỏi mong. Hà Nội, 2024.
Nhớ em tôi chờ (Thơ: Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Trách ai vô tình”: Nhật Ngân) Đợi chờ em, vẫn chờ đã bao năm rồi, Tình tôi nhớ buổi mong chờ đón đưa em về, Mộng tình ta còn yêu nhau mãi đến giờ vẫn mơ, Ai đã yêu ai còn nhớ ai bao chiều thương, Nhớ ai bao chiều, bao lần đợi em yêu nói, Lỡ bao nhiêu chiều, nên giờ dang dở tình ta. Nhớ em bao ngày, bao lần mộng em yêu nói, Cũng yêu anh rồi, nên giờ mong mỏi tình ta. Cuộc tình xưa nhớ mãi dẫu ta xa người, Giờ ta nhắn gửi, ta còn mãi yêu mong chờ, Cuộc tình xưa giờ sao ta nhớ vẫn còn ước mơ, Thuở ấy con tim để nhớ bao năm mộng mơ. Nhớ xưa tôi chờ, xưa chờ tình yêu tha thiết, Nhớ xưa tôi đợi, bao chiều tôi chờ để yêu. Nhớ em tôi chờ, mong chờ tình em da diết, Nhớ em tôi chờ, bây giờ ôi còn mỏi mong. Hà Nội, 2024.
Nhớ em (Thơ: Đỗ Văn Phúc, Nhạc “Đắp mộ cuộc tình”: Vũ Thanh) Tôi đã mộng bao ngày bên người thuở ấy năm xưa, Em xưa đợi, mong chờ ngày ngày anh đến, Nhớ em, nhớ thuở nồng nàn, Ước mơ, ước được mặn nồng, Nhớ ngày xưa bao thắm thiết. Anh đã mộng rất nhiều thuở tình thắm thiết nên thơ, Xa xưa chẳng thể ngờ ngày em xa vắng, Vắng em, nhớ thuở mặn nồng, Vắng em, nhớ buổi đợi chờ, Đã chờ em nói đôi lời. [ĐK:] Bao nhiêu năm mộng đẹp dở dang, Nhớ em tối ngày, nhớ mong u sầu, Ôi tình dở dang bởi em quyên nói. Bao nhiêu năm mộng đẹp còn đây, Nhớ bao tháng ngày, nhớ đêm ai chờ, Anh giờ buồn không nguôi, Tình xưa da diết, nhớ đêm ai chờ. Tôi vẫn đợi, vẫn chờ những ngày thắm thiết xa xưa, Hôm nay còn mơ nhiều ngày thu năm ấy, Ước mơ, ước được mặn nồng, Nắm tay trắng đẹp tuyệt trần, Đến giờ anh vẫn mơ nhiều. Hà Nội, 2024.
The Vietnamese Đàn Bầu, a monochord musical instrument, is unique in that it is played with a single string. The right hand plucks the string while the left hand manipulates a rod to create different pitches. Playing the Đàn Bầu is a cherished tradition in Vietnam, bringing joy to people, though its sound can sometimes evoke deep emotions, resonating with the sorrow of heartbroken moments.
Âm điệu đàn Bầu. Đàn bầu nhạc cụ Việt Nam, Tiếng trong tiếng đục, âm vang não nùng. Một dây một cột buộc chung, Một tay bấm phím, một tay rung cần. Lắng nghệ âm điệu xa gần, Tiếng trong tiếng đục, thấm vào hồn thơ...