🌺🌺 Bài thơ: ÔNG LÃO VÀ CON CHIM 🥸 💤🐦 Này chim hỡi sao còn bay mãi, Đến nghe ta phân giải đôi câu: Lồng vàng, cây bạc, giường mầu,... Tha hồ hưởng lạc, còn đâu vui bằng!. Sao vẫn muốn ở nơi rừng núi Không người chăm, gió bụi, sương đêm,... Nhà bằng củi mục, cỏ mềm,... Ngày thì nắng cháy, đêm sương mịt mờ?. ... Này ông lão giả khờ hay thật, Lồng vàng kia vật chất đủ đầy... Ngục tù lại chính là đây Lá hoa chẳng có, cỏ cây chẳng còn, Lại thêm nỗi hao mòn tài trí Khi uống ăn chẳng phí công tìm, Người thương ghét cũng phải im, Người nuôi làm cảnh hoặc tìm thú vui... Tự do thì bị chôn vùi, Lấy lông giết thịt liệu vui không nào?. ... Sánh sao bằng non cao núi thẳm, Cảnh nên thơ, tươi thắm trong lành, Tự do bay khắp trời xanh, Thích gì làm đó, rừng xanh vui đùa, Chẳng lo được mất hơn thua, Bốn mùa hoa nở, bốn mùa đẹp xinh, Bạn nhiều chẳng phải một mình,... Dại gì trói buộc chính mình Lão ơi! 🙏🙏🙏 _ Xuân Hồng _ 27/7/2005. Cảm xúc bắt nguồn từ bài hát thiếu nhi "Cậu bé và con chim". Con vật mà nó còn khôn như vậy...🙏 Xin thường niệm! Nam Mô A Di Đà Phật 🙏🙏🙏