Vì yêu giọng hát Hồng Vi với bài này , tôi vào đây nghe Văn Giáp hát , cảm xúc cũng tràn đầy với Giấc mơ mùa lá của Trần mạnh Hùng ! Xin cảm ơn vì tôi ng Hà nội yêu Mùa Xuân , mùa Thu trong veo của Hà nội ❤
Hôm nay , đã rất lâu rồi , tình cờ mới "gặp" lại bạn trên mạng , xin lỗi bạn - ca sĩ Văn Giáp -nhé !. Vẫn còn và muốn còn nghe bạn thể hiện "tình" của mình qua từng ca khúc . Chúc bạn sức khỏe và mọi sự bình an nhé . Tôi chỉ là một người dân bình thường yêu giọng hát và cách thể hiện bình dị của bạn thôi . Cám ơn bạn nhé .
Xin chia sẻ hai bài thơ về tình đầu. Tình đầu không phai nhạt (Thơ: Đỗ Văn Phúc) Chiều cuối tuần năm xưa anh thường đến, Căn phòng nhỏ tỏa hơi ấm hai người, Ngắm nhìn em, nghe em nói em cười, Những ngày ấy nhung nhớ tận bây giờ. Lời tỏ tình đầu tiên sao bối rối, Biết bao tháng mới bạo dạn trao lời, Anh yêu em và sẽ yêu em mãi, Má ửng hồng môi run, em đứng lặng. Nói yêu rồi, sao anh không bước tới. Tình mỏng manh, anh chưa vội dám liều, Anh chờ em ấp úng nói lời yêu, em e thẹn, một lời em chẳng nói. Nếu em nói, anh sẽ bước nhanh tới, Ôm em yêu trong vòng tay thật chặt, Em không nói, anh vẫn chờ vẫn đợi, Anh thơ ngây, khờ dại đến bao giờ. Để một ngày trời buồn không có nắng, Em rời xa, anh vẫn ở chốn này, Giữ kỷ niệm một lần em đúng hẹn, Đến nhà anh, e ngại ngồi bên cửa. Ngồi gần nhau em vẫn chỉ nói cười, Tay em viết những gì anh chẳng hiểu, Ngắm bàn tay, anh vô tình chạm khẽ, Em để yên vờ như chẳng biết gì. Em ra về đứng tần ngần trước cửa, Mành tre buông, anh ngập ngừng bước tới, Ngắm bờ môi, sao chẳng nhìn mắt em, Để em về dắt xe tay trĩu nặng. Em dời xa, dời xa, ngày càng xa, Cả hai người mang nặng gánh hôn nhân, nhìn thấy nhau thật đã khó lắm rồi, gặp riêng nhau, ôi quá khó trăm bề. Lời yêu đầu anh luôn giữ trong tim, Nói ra rồi không có nói lần hai, Với vợ anh và bạn gái sau này, Dù thân thương vẫn chẳng thể nói yêu. Thời gian trôi, sao trôi nhanh quá vậy, Mới ngày nào, nửa thế kỷ sắp qua, Em lên bà, anh cũng đã lên ông, Mối tình dầu mãi mãi không phai nhạt. Gần đây thôi, em vẫn hiện trong mơ, Nếu được ước, ước thời gian trở lại, Em không nói, anh vẫn đến bên em, Ôm thật chặt, trao nụ hôn mơ ước. Thời gian trôi, chứng thực trái tim anh, Trao em giữ, nguyên vẹn mối tình đầu. Hà Nội, 20/10/2022. Nhớ Nửa thế kỷ sắp qua, em nói em còn nhớ, Nét chữ viết nguệch ngoạc, từ bàn tay vụng dại, Câu thơ lời mộc mạc, từ trái tim biết yêu. Nửa thế kỷ sắp qua, anh cũng còn nhớ rõ, Nét chữ đẹp em viết, từ bàn tay trắng xinh, Ngồi gần cửa nhà anh, ngày đó em còn nhớ. Em viết gì, vẽ gì, sao mà anh chẳng hiểu, Bởi anh còn mê mải, ngắm bàn tay trắng xinh. Tay anh khẽ vô tình, chạm nhè nhẹ tay em, Em vẫn cứ để yên, vờ như chẳng biết gì, Em vẫn cười vẫn nói, anh liếc nhanh nét chữ, Vội ngắm bờ môi em, hồn anh bay đâu mất, Để em về dưới nắng, má ửng hồng e thẹn, Dắt xe tay trĩu nặng, đôi chân còn vấn vương, Anh nhìn theo bóng em, trách mình quá dại khờ. Bao giờ gặp lại em, anh trao em chữ mới, Nét chữ nguệch ngoạc hơn, từ bàn tay chai sạn, Câu thơ vẫn như xưa, từ trái tim nhung nhớ. Khi đó em có viết, từ bàn tay năm ấy, Tặng anh một đôi câu, thay cho lời khó nói, Em cất giữ trong tim, biết bao năm tháng rồi, Còn gì hơn thế nữa, anh hạnh phúc nhất đời, Mình anh biết có em, nhớ nhau những tháng ngày, Dù mình có cách xa, tình mình không xa cách. Hà Nội, 11/2022.
Mối tình đầu (Thơ: Đỗ Văn Phúc, Nhac “Mối tình đầu: Thế Duy ) Tuổi thơ tôi thề yêu một người mãi mãi, Má em hồng dưới nắng chiều xưa, Tuổi thơ khi tôi đã yêu em mặn nồng, Bao năm tháng nhớ em từng ngày, Những buổi hẹn không bao giờ phai. Ngày xưa thuở vừa yêu em, thuở còn nhớ mãi, Mối tình đầu tôi thương nhớ ngàn thu, Nhiều thu đi qua vẫn nguyên vẹn cuộc tình, Khi tôi nói yêu em lần đầu, Tôi đã hứa yêu em trọn đời. Em không hiểu tình anh thầm yêu em mãi, Xưa tôi quyen đợi chờ, chờ trong nắng chiều xưa, Em đi xa để tôi có một mình níu giữ, Tôi thêm yêu em nhiều, thương những đêm ai chờ, yêu mãi luôn mong chờ, muốn gặp lại tình xưa. Nhớ mỗi khi tôi về em vẫn luôn vui cười, Mắt đẹp đợi tình tôi. Hà Nội, 2023.