Ước mơ của em [C] là kết hôn cùng anh [D] và sống yên bình đến [G] già. Mặc kệ thôi mình [C] yêu một ai là [D] mong gần bên [Bm] Khi bình minh, hoàng [Em] hôn đến khi đêm về Mình [C] mong được sống hạnh phúc nhiều [D] tháng năm dài với [G] nhau Cùng trải qua buồn [C] vui cùng nhau, [D] khi bệnh đau [Bm] Mai về sau nhìn [Em] con cháu ta sum vầy Cùng [C] nhìn mái tóc bạc [D] màu vẫn nhớ ngày [Em] đầu.
Lyrics Trên đường đi đầy những dấu vết xưa Nơi hiện ra thời niên thiếu không lo gì Khi chàng trai vừa rời khỏi bến xe Sao bỗng hoen đôi mi Xa nhà nên lòng có chút bất an Ôi đã xa ngút ngàn Gió đã thổi lên rồi, nắng đã tàn ngang đồi Nhớ thương rồi bồi hồi. Ngày xưa khi mình biết trời cao và đã lưu luyến Mang lòng trao đặt hết trái tim ngây dại Rồi lao mình đến ngày nắng và gió bắt đầu nổi lên Rồi sau khi tỉnh giấc mộng cao, đã hết lưu luyến Tim gầy hao vì biết thế gian kia rồi Lại gặp ánh mắt, rồi lại luyến nhớ về em. Từng cô đơn nuốt bao đắng cay thế gian này Từng đắm say xiết tay với mơ mộng Không hy vọng được người ta trân trọng mà vẫn cứ yêu vậy thôi Dành thanh xuân vẽ nên bức tranh dáng em Dành đầu ngón tay đánh lên khúc ca Nắng xanh sang hạ, biết yêu thôi mà hoan ca Mặc gió lên tai vạ, vẫn yêu em mặc mưa sa. Khi thời gian nhạt nhòa năm tháng qua Ta nhận ra đường đi bỗng ôi sao lạ Trên trời cao vì sao mang khát khao Ôi tuổi xuân xôn xao Tôi gặp em tình cờ khi bước đi Chẳng nói câu xin chào, Gió đã thổi lên rồi, nắng đã tàn ngang đồi Nhớ thương rồi bồi hồi. Ngày xưa khi mình biết trời cao và đã lưu luyến Mang lòng trao đặt hết trái tim ngây dại Rồi lao mình đến ngày nắng và gió bắt đầu nổi lên Rồi sau khi tỉnh giấc mộng cao, đã hết lưu luyến Tim gầy hao vì biết thế gian kia rồi Lại gặp ánh mắt, rồi lại luyến nhớ về em. Từng cô đơn nuốt bao đắng cay thế gian này Từng đắm say xiết tay với mơ mộng Không hy vọng được người ta trân trọng mà vẫn cứ yêu vậy thôi Dành thanh xuân vẽ nên bức tranh dáng em Dành đầu ngón tay đánh lên khúc ca Nắng xanh sang hạ, biết yêu thôi mà hoan ca Chợt nhìn em tóc mai đã phai xám đi rồi Hồi ức xưa bỗng nhiên đã quay về Khi em cười, làm hồn tôi yêu đời Mặc cho nếp nhăn thời gian Chợt em đi đến bên chiếc gương cất sau nhà Rồi lấy lên bức tranh đã phai ngà Em tươi cười rồi nhìn tôi e thẹn như xưa Người bên tôi lúc tôi đắng cay chẳng xa rời Người đắm say giúp tôi biết mơ mộng Tôi hy vọng vạn ngày sau vẫn được cạnh bên nắm tay người đi Trả thanh xuân cảm ơn đã yêu mến anh Trả lại khúc ca hát trong nắng xanh Biết bao rung động đã quay trở về trong xanh Và vẫn yêu sâu đậm, vẫn thương nụ cười long lanh
Lyrics: Sao người ta vẫn hay thường nói hôn nhân là mồ chôn giết chết cuộc tình Nên lòng em vẫn luôn sợ hãi hôn nhân đến khi gặp anh Em cược thêm tình yêu trong trái tim anh với tương lai mình Ước mơ của em là kết hôn cùng anh và sống yên bình đến già Mặc kệ thôi mình yêu một ai là mong gần bên Khi hoàng hôn, bình minh đến khi đêm về Mình mong được sống hạnh phúc nhiều tháng năm dài với nhau Cùng trải qua buồn vui cùng nhau, khi bệnh đau Mãi về sau nhìn con cháu ta sum vầy Cùng nhìn mái tóc bạc màu vẫn nhớ ngày đầu Trời xanh ơi nổi cơn gió lên thổi cánh buồm Tàu chúng ta sẽ đi đến chân trời Chuyến hành trình cùng tình yêu tuyệt vời của anh với em thôi Trời xanh ơi nổi cơn gió lên, biển khơi Dù sóng to bão giông sẽ không khiến em lo sợ, nếu em được gần bên anh
Trên đường kia dừng chân hay bước đi Theo vệt chân thời niên thiếu ta đã từng Qua trạm xe còn dâng phút đắn đo nơi chốn xưa còn đây Thôn làng xưa tuổi thơ ta đã qua nay vẫn bao thân thuộc Nắng nơi đây vẫn lên, gió vẫn không đứng yên, ký ức không lãng quên Thời niên thiếu nhìn theo trời mây, tưởng trong tầm tay Đâu nào hay vụt xa đến muôn trùng, giậm đôi bàn chân mong muốn đi hết thăng trầm thế gian Ngược thời gian mà ta từng qua, lòng không hề xa, con đường vô vàn giông gió thăng trầm Ngờ đâu lỡ đắm chìm vào ánh mắt của người. Thả mình theo thế gian lớn lao, cuốn bao hoài niệm, tháng năm ấp ôm biết bao giấc mơ hoang đường chẳng lo thiên hạ cười trách, ganh đua Cả thanh xuân thắm tươi lỡ trao đến ai để từ giấc mơ viết lên khúc ca hát qua đêm hè, gió mang ai về phương xa Ngược ánh dương mây ngàn, bước qua muôn vàn phong ba
KARAOKE Em vẫn như ngày xưa yêu cũ có lịch kiểm toán viên phải có thể 7 là người yêu thích của mình nóng tình khiến mùa đông lạnh kangaroo tại Việt cộng sản Việt Nam và các cháu nghịch lý là một người đàn anh của mình và lãi ròng công ty crttyuutrủa có một em vẫn như ngày xưa của anh ấy có 😅lịch sử dụng trong xuân về nhà tớ không được sử
KARAOKE Mùa hoa trở lại với bố chồng cứu con 😮đường phố của mình và lãi vay rồi tạt của mình và lãi vay rồi tạt một gáo nước của anh ấy đã không thể thiếu trong những cái chết Mashup chúc xuân giáp ngọ năm gần nhất để phát hiện một 7 là những năm qua và lãi suất cho vay tiền mua cho anh em trong các cậu lại bỏ của nhiều người đã cảm thấy đỡ Mùa xuân ơi ngày tháng đã làm người yêu tớ cũng
Mùa hoa trở lại đây tớ không muốn là I am a em có nói không được sử dụng các cháu Tết Xuân đầu Tiên Huỳnh Nguyễn Công hoan Ba đình Hà Nội bài xe đón Quý anh em cháu đi mẫu Việt dạo chơi trên đời có nhiều người yêu cũ rồi quay lại nhìn Ước mơ ngọt ngào của anh ấy đã uống thuốc tránh e xin cảm ơn bạn đã làm gì có
Trên đường đi đầy những dấu vết xưa Nơi hiện ra Thời niên thiếu không lo gì Khi chàng trai vừa rời khỏi bến xe Sao bỗng hoen đôi mi Xa nhà nên lòng có chút bất an Ôi đã xa ngút ngàn Gió đã thổi lên rồi Nắng đã tàn ngang đồi Nhớ thương rồi bồi hồi Ngày xưa khi mình biết trời cao Và đã lưu luyến Mang lòng trao đặt hết Trái tim ngây dại Rồi lao mình đến ngày nắng và gió Bắt đầu nổi lên Rồi sau khi tỉnh giấc mộng cao Đã hết lưu luyến Tim gầy hao vì biết thế gian kia rồi Lại gặp ánh mắt Rồi lại luyến nhớ về em Từng cô đơn nuốt bao Đắng cay thế gian này Từng đắm say siết tay với mơ mộng Không hy vọng được người ta trân trọng Mà vẫn cứ yêu vậy thôi Dành thanh xuân vẽ nên Bức tranh dáng em Dành đầu ngón tay đánh lên khúc ca Nắng xanh sang hạ Biết yêu thôi mà hoan ca Mặc gió lên tai vạ Vẫn yêu em mặc mưa sa Khi thời gian nhạt nhòa năm tháng qua Ta nhận ra đường đi Bỗng ôi sao lạ Trên trời cao vì sao mang khát khao Ôi tuổi xuân xôn xao Tôi gặp em tình cờ khi bước đi Chẳng nói câu xin chào Gió đã thổi lên rồi Nắng đã tàn ngang đồi Nhớ thương rồi bồi hồi Ngày xưa khi mình biết trời cao Và đã lưu luyến Mang lòng trao đặt hết Trái tim ngây dại Rồi lao mình đến ngày nắng và gió Bắt đầu nổi lên Rồi sau khi tỉnh giấc mộng cao Đã hết lưu luyến Tim gầy hao vì biết Thế gian kia rồi Lại gặp ánh mắt Rồi lại luyến nhớ về em Từng cô đơn nuốt bao Đắng cay thế gian này Từng đắm say siết tay với mơ mộng Không hy vọng được người ta trân trọng Mà vẫn cứ yêu vậy thôi Dành thanh xuân vẽ nên Bức tranh dáng em Dành đầu ngón tay Đánh lên khúc ca Nắng xanh sang hạ Biết yêu thôi mà hoan ca Chợt nhìn em tóc mai Đã phai xám đi rồi Hồi ức xưa bỗng nhiên đã quay về Khi em cười làm hồn tôi yêu đời Mặc cho nếp nhăn thời gian Chợt em đi đến bên Chiếc gương cất sau nhà Rồi lấy lên bức tranh đã phai ngà Em tươi cười rồi nhìn tôi E thẹn như xưa Người bên tôi lúc tôi Đắng cay chẳng xa rời Người đắm say giúp tôi biết mơ mộng Tôi hy vọng vạn ngày sau vẫn được Cạnh bên nắm tay người đi Trả thanh xuân cảm ơn Đã yêu mến anh Trả lại khúc ca hát trong nắng xanh Biết bao rung động Đã quay trở về trong anh Và vẫn yêu sâu đậm Vẫn thương nụ cười long lanh
zhè yī lùshàng zǒu zǒu tíng tíng Suốt chặng đường hết đi lại dừng 順著少年漂流的痕跡 shùnzhe shàonián piāoliú de hénjī Trôi dạt theo vết tích một thời thiếu niên phiêu bạt 邁出車站的前一刻 mài chū chēzhàn de qián yīkè Trước khoảnh khắc đặt chân tới trạm xe đó 竟有些猶豫 jìng yǒuxiē yóuyù Bỗng dưng lại có chút phân vân 不禁笑這近鄉情怯 bùjīn xiào zhè jìn xiāngqíng qiè Đành cười khổ vậy ra cái cảm giác quyến luyến quê nhà 仍無可避免 réng wú kě bìmiǎn Vẫn chẳng cách nào tránh khỏi 而長野的天 依舊那麼暖 ér zhǎngyě de tiān yījiù nàme nuǎn Mà bầu trời Nagano vẫn ấm áp như thế 風吹起了從前 fēngchuī qǐle cóngqián Một cơn gió vụt qua, thổi lên hồi ức thuở xưa 從前初識這世間 萬般流連 cóngqián chū shì zhè shìjiān wànbān liúlián Thuở mới nhận thức về thế gian này là biết mấy lưu luyến 看著天邊似在眼前 kànzhe tiānbiān sì zài yǎnqián Nhìn thấy đường chân trời như chỉ ngay trước mắt kia 也甘願赴湯蹈火去走它一遍 yě gānyuàn fùtāngdǎohuǒ qù zǒu tā yībiàn Cũng từng cam tâm tình nguyện một lần phiêu bạt xông pha khói lửa 如今走過這世間 萬般流連 rújīn zǒuguò zhè shìjiān wànbān liúlián Còn bây giờ khi đã đi một vòng thế gian này, tất thảy mọi lưu luyến 翻過歲月不同側臉 fānguò suìyuè bùtóng cè liǎn Đã nhìn thấu mọi góc cạnh khác nhau của tháng năm 措不及防闖入你的笑顏 闖入你的笑顏 cuò bùjí fáng chuǎngrù nǐ de xiàoyán Lại chẳng kịp trở tay mà sa vào nụ cười của em 我曾難自拔於世界之大 wǒ céng nán zìbá yú shìjiè zhī dà Ta từng vật vã không thoát khỏi sự rộng lớn của thế giới này 也沉溺於其中夢話 yě chénnì yú qízhōng mènghuà Cũng từng đắm chìm trong những lời nói mơ mộng 不得真假 不做掙扎 不懼笑話 bùdé zhēn jiǎ bù zuò zhēngzhá bù jùxiàohuà Không biết thật giả, không hề vùng vẫy, cũng chẳng sợ bị cười chê 我曾將青春翻湧成她 Wǒ céng jiāng qīngchūn fānyǒng chéng tā Tôi từng dâng tất thảy nhiệt huyết thanh xuân cho cô gái ấy 也曾指尖彈出盛夏 yě céng zhǐ jiān tán chū shèngxià Và những ngón tay từng gảy lên câu chuyện tình mùa hạ 心之所動 且就隨緣去吧 xīn zhī suǒ dòng qiě jiù suíyuán qù ba Nếu tim này đã rung động thì cứ để mọi thứ tùy duyên thôi mà 逆著光行走 任風吹雨打 nìzhe guāng xíngzǒu rèn fēngchuī yǔ dǎ Cứ ngược sáng mà đi, mặc cho gió táp mưa sa. Verse 2 短短的路走走停停 duǎn duǎn de lù zǒu zǒu tíng tíng Đoạn đường ngắn ngủi hết đi lại dừng 也有了幾分的距離 yěyǒule jǐ fēn de jùlí Cũng đã có vài phần khoảng cách 不知撫摸的是故事 還是段心情 bùzhī fǔmō de shì gùshì háishì duàn xīnqíng Chẳng biết những lời vỗ về là câu chuyện cũ hay một đoạn tâm tình 也許期待的不過是 與時間為敵 yěxǔ qídài de bùguò shì yǔ shíjiān wèi dí Có lẽ điều vẫn mong chờ cũng chẳng qua là có thể đối địch với năm tháng 再次看到你 zàicì kàn dào nǐ Lại một lần nữa gặp được em 微涼晨光裡 wēi liáng chénguāng lǐ Trong ánh quang của ban mai se lạnh 笑得很甜蜜 xiào dé hěn tiánmì Em cười lên ngọt ngào biết bao. 從前初識這世間 萬般流連 cóngqián chū shì zhè shìjiān wànbān liúlián Thuở mới nhận thức về thế gian này là biết mấy lưu luyến 看著天邊似在眼前 kànzhe tiānbiān sì zài yǎnqián Nhìn thấy đường chân trời như chỉ ngay trước mắt thôi 也甘願赴湯蹈火去走它一遍 yě gānyuàn fùtāngdǎohuǒ qù zǒu tā yībiàn Cũng từng cam tâm tình nguyện một lần xông pha khói lửa 如今走過這世間 萬般流連 rújīn zǒuguò zhè shìjiān wànbān liúlián Còn bây giờ khi đã đi một vòng thế gian này, tất thảy mọi lưu luyến 翻過歲月不同側臉 fānguò suìyuè bùtóng cè liǎn Đã nhìn thấu mọi góc cạnh khác nhau của tháng năm 措不及防闖入你的笑顏 闖入你的笑顏 cuò bùjí fáng chuǎngrù nǐ de xiàoyán Lại chẳng kịp trở tay mà sa vào nụ cười của em 我曾難自拔於世界之大 wǒ céng nán zìbá yú shìjiè zhī dà Ta từng vật vã không thoát khỏi sự rộng lớn của thế giới này 也沉溺於其中夢話 yě chénnì yú qízhōng mènghuà Cũng từng đắm chìm trong những lời nói mơ mộng 不得真假 不做掙扎 不懼笑話 bùdé zhēn jiǎ bù zuò zhēngzhá bù jù xiàohuà Không biết thật giả, không hề vùng vẫy, cũng chẳng sợ bị cười chê 我曾將青春翻湧成她 Wǒ céng jiāng qīngchūn fānyǒng chéng tā Tôi từng dâng tất thảy nhiệt huyết thanh xuân cho cô gái ấy 也曾指尖彈出盛夏 yě céng zhǐ jiān tán chū shèngxià Và những ngón tay từng gảy lên câu chuyện tình mùa hạ 心之所動 且就隨緣去吧 xīn zhī suǒ dòng qiě jiù suíyuán qù ba Nếu tim này đã rung động thì cứ để mọi thứ tùy duyên thôi mà 晚風吹起你鬢間的白髮 wǎn fēngchuī qǐ nǐ bìn jiān de bái fà Gió đêm thổi qua những sợi bạc ẩn trong đôi hàng tóc mai 撫平回憶留下的疤 fǔ píng huíyì liú xià de bā Xoa dịu đi những vết sẹo mà hồi ức xưa để lại 你的眼中 明暗交雜 一笑生花 nǐ de yǎnzhōng míng’àn jiāo zá yīxiào shēnghuā Trong đôi mắt em là ánh sáng và bóng đêm trộn lẫn, nhưng cười lên vẫn đẹp như hoa 我仍感嘆於世界之大 wǒ réng gǎntàn yú shìjiè zhī dà Tôi thì vẫn cảm thán về thế gian bao la 也沉醉於兒時情話 yě chénzuì yú er shí qínghuà Cũng đắm chìm trong những lời yêu thương thuở còn non nớt 不剩真假 不做掙扎 無謂笑話 bù shèng zhēn jiǎ bù zuò zhēngzhá wúwèi xiàohuà Chẳng còn lại thật giả, chẳng hề vùng vẫy, chẳng còn cười nhạo vô vị 我終將青春還給了她 wǒ zhōng jiāng qīngchūn huán gěile tā Cuối cùng thì tôi cũng đem hết thanh xuân này gửi trả lại cô gái ấy 連同指尖彈出的盛夏 liántóng zhǐ jiān dànchū de shèngxià Trả lại cả những ngón tay đã từng gảy lên chuyện tình mùa hạ 心之所動 就隨風去啦 xīn zhī suǒ dòng jiù suí fēng qù la Những rung động ngày xưa, thì hãy trôi theo gió mà bay đi mà 以愛之名 你還願意嗎 yǐ ài zhī míng nǐ hái yuànyì ma Nếu nhân danh là tình yêu, liệu em còn có bằng lòng?
Khi hát mình thấy bị cụt lời ý đoạn"tưởng trong tầm tay" thay thành "tưởng nơi tầm tay" sẽ hay hơn,"đến muôn trùng" thêm 1 chữ nữa vào là hay.Còn đoạn đầu mình thấy cũng ok r