Hồi thời hát bằng máy thâu băng lúc đó tui mới 13. Tuổi ở xóm có anh đó lơn hơn tui 5 tuổi anh nghiện nghe nhạc duy khánh , nên yêu cầu chủ nhà kế bên mở cho nghe nhạc duy khánh ! Chủ nhà nói với anh ta nhổ tóc bạc mới mở nhạc cho nghe anh ta chấp nhận . Khi chủ nhà mở nhạc đập vở cây đàn duy khánh . Vừa mở lên tui nghe hay đến nổi tóc tui dựng đứng khắp mình mẩy tui nổi óc cụt . Nhớ lúc đó 13 giờ 55 rồi . Tui nghe nhạc hãy ngoại lúc tui còn nhỏ xíu đã thích nghe rồi
Duy khánh, chế linh, tuấn vũ, mỗi người mang 1 giọng riêng biệt hẳn giọng ko thể phân biệt ai hay hơn ai giọng duy khánh thì vang, tuấn vũ thì ấm, chế linh thì sến
Đập vỡ cây đàn giận đời đập vỡ cây đàn người ơi người ơi! Tình ơi tình ơi! Đập vỡ cây đàn giận đời bạc trắng như vôi giận người điên đảo quên lời Đập vỡ cây đàn giận người con gái yêu đàn Buồn ơi buồn ơi! Làm sao để nguôi Đập vỡ cây đàn giận người đổi trắng thay đen giận đời trở như bàn tay ĐK: Chuyện ngày qua, tôi gặp người con gái Mang giọng ca thật buồn Em bảo tôi rằng: Anh đi học đàn Để đàn theo lúc em ca, những ngày hoa mộng đời ta Tôi yêu nàng nên vội vàng lên tỉnh Đi tìm theo học đàn Sau một năm trường, tôi trở về quê hương Nhưng người em gái, ngày ấy đã đi rồi Tôi hỏi thăm dò từng người trong xóm tin nàng Nàng đâu nàng đâu, nàng đâu nàng đâu người báo tin buồn nàng gặp nhạc sĩ vang danh Rồi cùng xây đắp gia đình Tôi xót thương nàng và rồi tôi khóc thương mình Đời ơi còn chi, đàn ơi biệt ly Đập vỡ cây đàn giận người đổi trắng thay đen giận đời trở như bàn tay