Hiện tại đã hơn 2h sáng,em vẫn đang miệt mài với đống đề cương ôn thi,sau khi nghe podcast này của c xong em thật sự phải dừng lại thật lâu,nước mắt em rơi hết lên kính rồi tháo ra lại rơi hết vào mấy trang giấy rồi😅nghe câu chuyện của c xong em cảm thấy mình càng phải cố gắng nhiều hơn nữa vì gia đình của mình!cảm ơn c nhiều ạ❤
gần 1 năm quay trở lại với số postcard này em vẫn khóc rất nhiều, năm trước giờ này e còn miệt mài ôn thi thì năm nay e đang là sv năm 1 rồi những e vẫn stress quá, e thấy hiện tại m phụ lòng gđ quá nhiều, e dần trở thành người mà em đã từng rất ghét, em ghét bản thân của hiện tại rất nhiều!!!
Trước đây em từng nghĩ tại sao người ta lại làm podcasts nhẹ nhàng như thế này, em nghĩ nó nhàm. Cho đến khi nghe tập podcast này, như một người em được nghe chị tâm sự, chia sẻ. Video giúp em rất nhiều, nó không hề nhàm, rất chạm và trọn vẹn cảm xúc. Cảm ơn chị & cảm ơn Hà Trang.
Lần nào nghe lại số podcast này cũng khóc :((( tự nhiên nhìn lại thì từ lúc lên thành phố mình ít khi gọi điện cho ba mẹ í. Lúc ba mẹ nhắn hỏi muốn gọi thì mình lại bận đi làm không thể nghe máy được, đến lúc rãnh thì không nhớ, mà nhớ thì cũng đã khá trễ vì giờ đó ba mẹ đã nghĩ ngơi ;-; nên thành ra cả tháng số lần gọi về chỉ đếm trên đầu ngón tay... Gần Tết như bây giờ thì ba mẹ cứ mong mãi, lần nào gọi cũng hỏi bao giờ về, đặt vé xe chưa ;-; Không biết có phải vì vấn đề tâm lý không hay gì nhưng từ lúc lên thành phố học đến nay là năm 2 rồi mà số lần tôi nhớ vì không gặp ba mẹ rất ít trong khi mấy bạn xung quanh tôi thì tầm 1 2 tháng thì nó đã khóc lên xuống vì nhớ gia đình rồi....đó có phải do tôi vô tâm hay bất hiếu không khi tôi cực ít khi nhớ về gia đình?
tự nhiên đang nghe tới đoạn "mình thương bạn" cái giật mình ngang, kiểu cứ bị ngạc nhiên ấy mà cái cảm xúc khi mình nghe câu đấy cũng không biết phải diễn tả như nào
cảm ơn chị rất nhiều,gia đình em cx như vậy ạ,em cảm ơn rất nhiều chị vì đã tiếp thêm động lực cho em, em cx ko đến nỗi quá nghi ngờ và muốn buông bỏ thế giới này nhưng nó cũng là từng có rồi ạ,em là 1 ng nhạy cảm thật sự nhưng từ khi nghe chị em đã cảm thấy tốt hơn ạ em cảm ơn❤
Mình rất xúc động với câu chuyện của bạn, mình cũng đã từng trải qua những cảm giác đó và mình thấy dường như mình đang tâm sự cùng bạn, thật sự cảm ơn bạn rất nhiều về những gì mà bạn đã chia sẻ, chúc bạn luôn vui vẻ với những lựa chọn của bản thân.
Mỗi lần stress mình lại nghe podcast của bạn.Không biết vì cùng tuổi hay gì mà những bài podcast của bạn đều nói đúng cảm xúc những suy nghĩ mà mình đang trải qua.Mình rất thích nghe giọng của bạn.Cảm ơn bạn rất nhiều❤
Ôm cô gái nhiều chút😘. Nghe tập này mình thực sự xúc động. Đồng cảm với Nhung bởi mình cũng vừa trải qua mất mát đó🥲. Hãy luôn mỉm cười và an nhiên nhé cô gái ấm áp Thuỳ Nhung 🥰🥰🥰.
Em cảm ơn chị vì đã làm số podcast này. Mùa dịch này ở nhà nhiều, em với bà thường có mâu thuẫn với nhau, rồi hôm nay em mới vừa gây gổ với ba. Trước đây, em là một đứa yêu thương gia đình nhưng dần dà em cảm thấy mình thay đổi, đánh mất bản thân tột độ. Được nghe podcast này của chị, em thực sự cảm thấy có lỗi với ba và biết yêu thương gia đình mình nhiều hơn. Em cảm ơn chị.
Mình rất buồn khi mẹ mình thấy mình nghe thuần và nói mình " suốt ngày nghe con này nói miên nói màn " . Từ lúc đó mình đã hiểu mẹ sẽ chả bao giờ hiểu mình
Đang ngồi vừa làm việc vừa nghe podcast của em, đến đoạn gần cuối phải pause lại một lúc mới nghe tiếp, vì sống mũi cay nước mắt trực trào ra ruii, sợ nghe tiếp sẽ khóc mấttt, huhuu chị nhận đc nhiều năng lượng tích cực từ podcast của em lắm lắm nên muốn viết chiếc cmt này để mong em có thể đọc được lấy nó làm động lực tiếp tục đam mê của mình nhé cô bé uiiiiiii 🥺