Câu chuyện của anh rất cảm động làm tôi nhớ nhiều đến những năm tháng ở chiến trường Miền Nam trước 30/4/1975 của mình. Hãy kể nhiều nữa để mọi người nhất là thế hệ trẻ hiểu biết hơn về sự hy sinh của những người chiến sỹ trong các cuộc kháng chiến của dân tộc ta.
Các anh thật là người có nghĩa ,,, tôi cứ đau đáu mãi mà chưa ra thăm đon vi ,phong cảnh cũ đuoc ..( f365 xã Tân Hưng ,Lạng Giang , hà Bắc - linh 80-85 )
Một giai đoạn hào hùng, gian khổ. trước câu truyện này của các đc 10 năm tôi ở chiến trường C trong môi trường đỡ ác liệt và ấm áp tình dân,... cảm nghĩ một ông già 8o tuổi
những lời viết rất chân thực . nhất là lời hỏi cấp bậc . khi đấy mọi người chỉ biết tồn tại, với hoàn thành nhiệm vụ . có ai nghĩ đến cấp bậc như bây giờ đâu.
Chào tất cả các đồng chí và các bạn tôi hiện tại sống ở cam Pu chia các con các cháu hãy nghe các anh kể lại chiến tranh ở cam Pu chia đó là sự thật nhe các cháu nếu nói thật hơn còn khóc liệt hơn nữa kìa hy sinh mất mát gian khổ thiếu thốn chủ rất hiểu bởi vì chủ cũng là bộ đội tình nguyện VN sang CPC đánh bọn ponpot là khó khăn lắm rồi lại còn chiến đấu với bọn lính thái lan nữa kìa và chú không bao giờ quên bộ đội VN chúng ta anh dũng lắm
Nghe anh kể lại ký ức chiến trường k sao mà nhớ đến các đồng đội đã hy sinh, và bị thương, tai em,cũng là lính d5,e174,hiện là thương binh, năm 85,em cũng có quyết định về nước học đại đội phò,chính trị, như em xin ở lại đơn vị chiến trường, 87,em bị thương về nước
đọc về chiến trường K biên soạn theo văn học nghe chán quá không bằng kể chuyện của mấy anh bộ đội tình nguyện sự thật thấy được sự hi sinh gian khổ của anh em bộ đội mình, ( nghe văn học tả mất đi sự thật chiến đấu trần trụi của chiến trường... )