Một ngày, sau khi hai miền thành một, một người đàn ông tóc đã hoa râm bước xuống ga Sài Gòn trên chuyến tàu Thống Nhất. Trên sân ga, người hành khất già, cụt chân đang ôm Guitar đờn hát những lời u buồn: “Những đồi hoa sim ôi những đồi hoa sim tím chiều hoang biền biệt/ Vào chuyện ngày xưa nàng yêu hoa sim tím khi còn tóc búi vai/ Mấy lúc xông pha ngoài trận tuyến ai hẹn được ngày về…”.
Người đàn ông già khựng lại. Ông thấy một điều thân quen, như có đời mình trong câu hát đó. Ông yêu cầu người hành khất hát lại lần nữa, rồi thẫn người, nước mắt ứa ra. Ông vét hết số tiền mình có trong túi, bỏ vào cái ca nhựa rách đang đặt dưới sân ga của người hành khất, nói: “Đó là tôi”. Ông bỏ đi, dáng như đổ trong chiều. Đó là nhà thơ Hữu Loan, và đó là lần đầu tiên ông nghe được bài hát Những đồi hoa sim, lời hát lấy từ bài thơ Màu tím hoa sim của mình.
Bài thơ đó đã mở ra chuỗi ngày đầy bất trắc của “kẻ sĩ” tài hoa Hữu Loan, nó bị Đảng Cộng Sản cho là “ủy mị”, “tiểu tư sản”, “làm giảm sức chiến đấu”. Ông đã bị kết tội làm nhụt nhuệ khí, làm chùng trái tim người trên chiến trận, mang tội nghĩ đến tình riêng khi đất nước còn khói lửa. Hữu Loan, từ một người của văn chương, chính trị, từng là chủ bút báo Chiến sĩ của Sư đoàn 304 ở Liên khu IV và biên tập viên tạp chí Văn Nghệ, trở về Thanh Hóa, phải đẩy xe cút kít vào núi lấy đá mỗi ngày đem về bán, để kiếm bữa ăn.
________________________________________________
♫ Subscribe - Ghi danh và theo dõi TDGS tại đây : bit.ly/3rjbWiw
THEO DẤU GIÀY SÔ
♪ Email: hauluctdgs@gmail.com
♪ RU-vid: / lucfilms
♪ Facebook: / theodaugiayso
-----------------------------------------------------------------------------------------
#bolero #theodaugiayso #nhaclinh
5 май 2023