Chúc bác luôn luôn mạnh khỏe!chiến tranh đã đi qua,bây giờ chỉ con lại ký ức.con cháu đời đời gì nhớ các thế hệ ông cha chiến đấu vì tổ quốc vì nhân dân.
ôi thấy a kể về lịch sử đời lính rất hay và thấy các anh rật tuyệt vời trai đất việt con rồng cháu tiên nên rất anh dũng nơi trận mạc . chúc các a về với đời thường luôn vui khoẻ và hạnh phúc
Thật tự hào có các anh làm lên trang sử mới của dân tộc cảm ơn những người lính cụ Hồ đã hy Sinh xuong màu có hoà bình ngày hôm nay thế hệ sau 0 quên các anh đã đi vào lịch sử
Tôi cũng là CCB năm 1976 , năm 1977 pôn pổt giết dân VN mình và nhận dân cpc quá da man, chỉ được học trong những buổi học chính trị, và sau nghe anh em bạn bè kế lại hôm nay lại nghe đc kế+cả anh trai tôi cũng chiến đấu ở cpc mặt trận 479 thấy các anh vất vả quá, nhưng vì sự bình yên của đất nước VN và nước bạn các anh rất dũng cảm
Anh Cảm kể chuyện rất hay ,phản ánh được sự dũng cảm hi sinh ,gam dạ quên mình chiến đấu giành lại cuộc sống cho ngưởi dân C P C .Cám ơn các anh những người lính bộ đội VN kiên cường ,chụi đựng mọi khó khăn ,gian khổ nhưng vẫn cứ hết mình vượt qua , hững chiến sĩ may mắn được chở về với gđ vẫn phải lăn lộn với cuộc sống để tồn tại ,chúc các anh khoẻ mạnh ,hạnh phúc .
Hay lắm anh, thương anh quá, gian nan vất vả cho người lính dũng cảm như các anh, em hóng những mẫu chuyện anh sẽ kể tiếp theo, chúc anh nhiều sức khỏe.
Tôi cũng tầm tuổi Anh cảm thôi, có thể hơn tý ty vì Tôi đi công tác trước khi anh nhập ngũ.Nhưng nghe Anh kể chuyện chiến trường k với chất giọng mộc mạc, chân thực tôi rất thự hào về các Anh .
Tôi nghĩ bác Cảm nhờ thanh niên trẻ nên mạng tìm số điện thoại hội cựu chiến binh huyện thủy nguyên HP sau đó liên lạc nhờ giúp đỡ, như vậy sẽ tìm ra số điện thoại a Phong ở Thủy Nguyên
Đất nước còn quá khó khăn . Nếu có đủ xăng dầu thì có thể dùng máy bay trực thăng để tải thương , tải lượng thực.. thì đở khổ cho người lính biết bao ..
Cơm không có mà ăn thì tiền đâu mà đổ dầu cho máy bay bạn ơi. Đất nước nghèo khó bị thương nặng ở xa đơn vị thì xác định là đứt, Trung Đoàn tôi chỉ có một chiếc xe cứu thương, anh trước bị thương nặng đưa đi rồi anh sau bị nặng đưa xe tải đến cột võng lên hai thành xe mà chở, anh bị nhẹ không nguy kịch thì có thể mượn xe đạp của dân chở nhau đi viện. Ở đơn vị tôi đã cứu thương như vậy đó.
Thời đó đất bị mỹ cấm vận, ở trong nước toàn dân ăn cơm phải độn mì lát. Tất cả cũng đều do mỹ và TQ bắt tay nhau, mỹ thì cắm vận, TQ thì giúp ponpol đánh VN. Trăm ngàn khó khăn, thế mà giờ này campuchia vẫn trở mặt VN. Mìn jip nổ cụt chân mà không chết là vũ khí của TQ cung cấp cho ponpol để lại hậu quả thương binh trở về VN gây thiệt hại bao nhiêu về kinh tế, khó khăn chồng chất khó khăn. Nên dân VN phải ghi nhớ, các nước lớn thằng nào giúp VN cũng có mục đích riêng cả?
@@cannguyen5641 bạn để ý cum từ " giá trị PHỔ QUÁT " để chỉ cho " điều gì đó " đêm lại sự tốt đẹp , hài hòa lợi ích chung , thể hiện nguyện vọng chung cho riêng từng đất nước và thế giới .Đó là THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ TỰ DO ,DÂN CHỦ , VĂN MINH thật sự . vn ta vì vấn đề lịch sử hay vấn đề NGHIỆP BÁO phải trả ( tâm linh ) đã bị KẸT vào chủ nghĩa cs hay ý thức hệ cs _ điều mà các nước phương tây , Châu Âu rất sợ. _ nếu bạn đọc dc các nghiên cứu , sách về Liên Xô, về cs Trung Quốc với cách mạng văn hóa của các học giả phương tây thì sẽ thấy điều đó . Từ sự lo xa đó ( mỹ Châu Âu thường hoạch định những kế hoạch dài hạn ) hình thành nên những cuộc chiến tranh ỦY NHIỆM, mà vn ta là một trong những nạn nhân , kẹt vào hết cuộc chiến nầy đến cuộc chiến khác = kinh tế và các vấn đề cốt lõi đất nước BỊ THỤT LÙI 30 năm . Vấn đề dc nhiều người đặt ra ( gây tranh cãi nhiều ) là nếu vn áp dụng mô hình chính trị như Đài Loan , Nhật Bản , Hàn Quốc, singapore hay như một số nước Châu Âu thì vn có chiến tranh , nghèo nàn , lạc hậu , đói kém ko ? Căn nguyên sâu xa của vn nằm ở chỗ TÍNH CÁCH DÂN TỘC & Ý THỨC HỆ .. Vài lời tâm sự ..cùng nỗi niềm với hiện trạng của đất nước ..!!
Có thế mà cũng không diệt được hết, chắc so với anh Phong thì chỉ là ví dụ, còn như trước tôi đã nói rồi, không có anh Phong thì còn không có xác mang về
Tôi cũng là người lính chiến trường k nghe anh cảm kể chuyện các trận đánh nhỏ lớn rất hay và thực tế đại đa số những anh em khác kể không thực tế vì trong chiến đấu chúng ta chỉ quan sát được Phạm Duy trong tổ hoặc trong tiểu đội của mình mà thôi có những đồng chí kể cá trung đội đại đội giống như một bảng báo cáo làm cho những người có từng chiến đấu khi nghe kể biết đó là không trung thực chính vì vậy tôi khuyên đừng nên kể mà hãy lắng nghe anh cảm kể để rút ra bài học kinh nghiệm trong kể chuyện chiến đấu . Không biết thì dựa cột mà nghe