Cũng bao lâu kể từ ngày mình xa nhau Anh mong nỗi buồn của hai đứa sẽ qua mau Nhưng anh không thể vì anh xem đó là những kỉ niệm Nếu nói quên hết thì chỉ là cái cách anh nguỵ biện Anh đã cố cho con tim này ngủ mê Yêu đương tình ái đem vứt hết vào trong ngăn tủ kệ Nhưng mà ta chỉ là một trò đùa của ông trời Ta lại gặp nhau, anh như là một vị khách không mời Giữa cái lạnh tiết trời đêm đông Hà Nội Hơi ấm em giữ chân anh chả thể về vội Dù đã biết chuyện mình sẽ chẳng đi về đâu Xa mặt cách lòng thì rất khó để có thể đợi nhau Là anh đã để con tim quá lộng hành, lý trí gục ngã khi em nói "em yêu Thanh" Anh xin lỗi đã để con tim lộng hành, lý trí gục ngã khi em nói "em yêu Thanh"