Lạc Hồng Entertainment Kênh RU-vid chính thức của Lạc Hồng Nhấn subscribe để theo dõi những sản phẩm mới nhất. Subscribe kênh RU-vid : / lachongpops Theo dõi G + : goo.gl/LhX4rd Theo dõi các sản phẩm mới tại App POPS TV: goo.gl/iKTq2N
Опубликовано:
29 авг 2024
Поделиться:
Ссылка:
Скачать:
Готовим ссылку...
Добавить в:
Мой плейлист
Посмотреть позже
Комментарии : 213
3 года назад
Sự thâm thúy ẩn trong bài ca trù “Hồng Hồng Tuyết Tuyết” Cụ Dương Khuê sinh năm Kỷ Hợi (1839), quê làng Vân Đình, tổng Phương Đình, tỉnh Hà Đông (nay là huyện Ứng Hòa, Hà Nội). Năm Mậu Thìn, niên hiệu Tự Đức 21 (1868) cụ thi Hội đỗ tiến sĩ, ngay sau đó được bổ nhiệm chức tri phủ Bình Giang, Hải Dương. Cụ bước vào quan trường, đến khi Tự Đức qua đời (16/6/1883) và Hòa ước mất nước ký giữa triều Nguyễn và Pháp (1883). Đó là giai đoạn 15 năm đầu trong cuộc đời làm quan của cụ có nhiều tâm trạng mà cụ đã gửi gắm trong bài ca trù “Hồng Hồng Tuyết Tuyết”. Năm 1867, cụ cáo quan về ở ẩn, và mất năm 1902, hưởng thọ 63 tuổi. Có thể dự đoán bài ca trù ấy được viết vào năm 1883 với đầy đủ những sự kiện lịch sử và tâm trạng của tác giả . Qua nhiều tài liệu còn lưu lại thì bài ca trù “Hồng Hồng Tuyết Tuyết” về hình thức là bài thơ hát nói khá mẫu mực, bài có điệu Mưỡu 1 và 2 ở đầu, phần hát nói có 11 câu với 3 trổ cơ bản, ý tứ khúc chiết, rõ ràng, và không chỉ có một “nghĩa đen” mà nhà thơ còn gửi tâm trạng của mình với một “nghĩa ẩn dụ” trong đó. Đoạn mở đầu, tác giả viết: Ngày xưa Tuyết muốn lấy chồng Ông chê Tuyết bé, Tuyết không biết gì Bây giờ Tuyết đã đến thì Ông muốn lấy Tuyết, Tuyết chê ông già. Nghĩa “đen” thì đã quá rõ, còn nghĩa “bóng” ta có thể hiểu là: Ngày xưa tôi là người trong trắng (như Tuyết) mới thi đỗ làm quan, muốn giúp vua nhưng bị chê là không biết gì (Dương Khuê dâng sớ lên Tự Đức phải quyết liệt với người Pháp, cụ bị chê là “Bất thức thời vụ” - Không hiểu thời cuộc). Bây giờ, tôi đã hiểu biết khôn ngoan, ông muốn dùng tôi thì tôi lại thấy ông già nua, nhu nhược (đầu hàng Pháp). Tiếp đến phần hát, tác giả viết: Hồng Hồng Tuyết Tuyết Mới ngày nào chưa biết cái chi chi Mười lăm năm thấm thoắt có xa gì Ngoảnh mặt lại đã tới kì tơ liễu Hồng Tuyết ngoài nghĩa “đen” là tên một cô đào hát hoặc hai cô đào hát, còn chứa đựng cái nghĩa “bóng” mà tác giả gửi gắm. Phần này theo nhạc sĩ Nguyễn Xuân Khoát, nhà thơ Trần Huyền Trân, nhà báo Tô Dũng đã có chung nhận xét là: Mới ngày nào bước vào quan trường ta như cánh chim. Hồng bay tung hoành nào có biết cái chi chi, thấm thoắt cuộc đời làm quan đã 15 năm (1868 - 1883) mới đó bây giờ nhìn lại cũng đã khôn ngoan, trưởng thành rồi. Cười cười nói nói sượng sùng Mà bạch phát với hồng nhan chừng ái ngại Khi Tự Đức lên ngôi vua (1847) ở tuổi 19, còn ít tuổi (lúc đó Dương Khuê chỉ là đứa trẻ 8 tuổi ham chơi). Nay vua hứa “gả bán” tôi cho người Pháp thì tôi đã già (trước khi Tự Đức mất 16/6/1883, Hòa ước mới được lập xong, nó công nhận cuộc bảo hộ của Pháp ở Nam Bộ và cho đặt công sứ Pháp ở các tỉnh Bắc Kỳ mới chính thức “gả bán”). Trước thực trạng ấy cả vua tôi đều sượng sùng, thẹn đến đỏ mặt (hồng nhan) và lo buồn đến bạc tóc (bạch phát) thật là ái ngại… Cuối bài tác giả đã viết: Riêng một thú thanh sơn đi lại Khéo ngây ngây dại dại với tình Đàn ai? Một tiếng dương tranh Chữ thanh sơn ở đây muốn chỉ triều đinh lúc bấy giờ, còn dương tranh được hiểu là những cuộc tranh đấu đã nổi lên ở Bắc Kỳ (năm 1883 Hà Nội, Nam Định đã có các cuộc nổi dậy chống Pháp, viên đại tá Henri Riviere bị tử trận ở Cầu Giấy, Hà Nội). Chữ dương tranh, không phải là đàn tranh vì trong hát ca trù người ta đã sử dụng đáy cầm (dàn đáy). Vậy đoạn này hiểu là: Sau hòa ước bán nước 1883, vua quan nhà Nguyễn chỉ còn biết đi đi lại lại trong triều đình của mình như một thú vui ngây dại. Trong khi đó thì những cuộc nổi dậy chống Pháp ở Bắc Kỳ đã diễn ra như một tiếng cảnh tỉnh (ở đây tác giả mượn tiếng đàn). Xem như vậy, bài ca trù “Hồng Hồng Tuyết Tuyết” có hai nghĩa. Ngoài mối tình “trái khoáy” của một ông già với một cô đào trẻ, tác giả Dương Khuê còn gửi gắm tâm trạng của mình. Chính tâm trạng ấy cũng đủ làm nổi bật phẩm chất cao quý của một nhà nho, một viên quan đương thời trong sạch, có tấm lòng yêu nước, trăn trở với thế sự éo le lúc đó của đất nước. Thông qua giai điệu âm nhạc, mà chủ yếu chỉ vẻn vẹn mấy nốt chính là Si, Sol, Sị, Sị sol, Si. Người nghệ nhân nhạc công đàn Đáy đã rất khéo biến hóa để tôn thêm cho lời thơ bay bổng và đi vào lòng người.
Nếu như không có bình luận tâm huyết của bạn chắc khó ai có thể nghe bài ca trù này mà hiểu hết được ý nghĩa sâu sắc nó chứa đựng. Cảm ơn bạn rất nhiều!
This is intoxicating. I am transfixed and deeply feel something important I can't explain is being passed to me. I do not speak the language yet I feel I understand what she is conveying, what she is emoting. Powerful.
Thực tế nghe ca trù rất hay. Nó mang âm hưởng dân tộc rất khó diễn tả cho mình cảm giác hoài cổ như yêu thương cảm mến những bà những mẹ đã qua, ko phải ai cũng hiểu và cảm nhận được
B nói rất hay rất đúng.đe cảm nhận đk kog hề đơn giản.nhung cảm nhận đk thì nó rất hay.rat nhiều cảm xúc cung bac.xa xưa.con người xưa chậm chải.tam tinh.nhieu lúc thấy doi nhẹ tựa.that kho diễn tả
@@linhlpv có học lịch sử ko. Nguần gốc người nam bộ từ đâu di cư đến, chỉ có những người gốc khơ me và người tàu là ko phải dân việt còn người người Nam là người Bắc di cư đến từ thời Nhà Trịnh và nhà Nguyễn. Gốc họ Lê từ đâu hãy tìm hiểu kỹ đi
Ca trù được xem như một dạng âm nhạc thính phòng của người Việt xưa. Ngày xưa, phải là lớp người danh giá, có học thức mới có thể tiếp cận cái thú nghe ca trù này. Đây là một di sản văn hóa quý báu của dân tộc ta, và ta không việc gì phải "bình dân hóa" bộ môn nghệ thuật bác học này để phù hợp với gu âm nhạc và vốn hiểu biết hạn hẹp của những người chê bai.
Có biết về ca trù thông qua truyện thần Đồng đất Việt chứ cũng chưa từng nghe ca thực tế bao giờ, đây là lần đầu trải nghiệm, do vô tình thấy trên trang chủ RU-vid
"Hong Hong, Tuyet Tuyet... Rose or Snow White? What does it matter now ? (The author couldn't even recall her real name) She was a pure, innocent little girl. Fifteen years have passed us by, so short a time in a man's life. How beautiful she has become..." It's a lamentation on lost opportunities. The author falls in love with a beautiful girl, whom he had met fifteen yeas ago, when she was an innocent child. But it's too late now, probably because she's with someone else (and/or he is too old). The wording is very subtle, at times ambiguous and nuanced. One word can have several hidden meanings. That's why it's difficult to decipher even for Vietnamese natives. A lot of poetry and meanings are lost in my English translation, sorry. Just want to share with you what little I know.