Bài hát này như nhắc nhở bản thân cần phải trưởng thành hơn và đã đến lúc phải ý thức được trách nhiệm của mình đối với bố mẹ và cuộc đời mình, cũng như khiến ta suy nghĩ về những ngày tháng bản thân chưa hề làm được gì ra hồn:(
Thế hệ 10x như em hồi bé có nghe từ các anh chị 9x và bản thân em cũng nghe hết nhạc hồi đó r nhưng cx có 1 số bài quên. Bài này giờ em mới tìm lại để nghe mà thấm quá hic
Bài này mới ra vài năm trước chứ nhiêu ! Nhạc 9x gồm ưng hp, duy mạnh, đan Trường, lam Trường, hkt, t-ara, Big Bang , 2ne1, á đông, hbo, MBK, Nguyễn Văn chung vv.. Nói chung từ 2007 trở về trước!
@@xiuxx6700 vâng, do là em có anh chị lớn hệ 9x và đc tiếp xúc MXH từ bé nên h nghe gì em cũng thấy quen hết. Còn những bạn tầm lứa thì có người biết có người ko ạ
Bạn này là bài mà tôi đã từng nghe khi chưa hề biết yêu là gì, những nổi buồn và sự tan vỡ tôi chưa từng trải nghiệm. Thỉnh thoảng nghe lại và như ngay lúc này, bỗng rất thiết tha ngày tháng ấy
Hay lắm mình cứ muốn sống mãi trong quá khứ đó, tuổi thơ đó. Có lẽ mình sống quá vội mà quên trân trọng những khoảng thời gian đó. Hoặc chỉ là sự tiếc nuối mà ai cũng trải qua khi lớn lên. Hằng đêm ngủ cứ mơ tưởng có thể quay lại khoảng thời gian ngọt ngào vui vẻ của tuổi thơ dù đôi khi nó lại không đầy đủ như bây giờ.
Dòng thời gian cho tao được quay về đôi chân đất chạy quanh cả xóm làng Trên thành phố đã có đèn ne ông quê hương tôi sài đèn đom đóm vàng Đã qua rồi một thời mình quậy phá không còn chọi đá vào lũ gà thả rông Đi câu cá bên hồ cùng ba mình về gia đình đốt lua bang quả thông Những trận đòn vì phá làng phá xóm vì buổi trưa trốn mẹ mà đi chơi Giận dỗi mẹ vì gọi về quá sớm bạn bè gọi khoác áo là đi thôi Con nghĩ ban thanh minh trưởng thành nhưng thật ra chỉ lớn về xác thịt Ba dạy con phải song that cẩn trọng vì xã hội chỉ là nhà hát kịch Nếu thời gian chảy xuôi dòng con sẽ đi ngược để mẹ được vui lòng Chỉ muốn được ăn cơm mà mẹ nấu nồi canh chua cá lóc nướng trui đồng Qua rồi một thời còn rong chơi giữa cánh đồng bao la rộng lớn Tất cả chỉ còn là tuổi thơ gom vào trong kí ức và cả giấc mộng sớm
Từ ngày nào,nồng nàn từng câu ca dao. Từng ngày lặng lẽ sống với kỉ niệm ngọt ngào, Mình quên những giấc chiêm bao. Qua rồi,1 thời vội vàng rong chơi, Rồi 1 thời yêu đương sớm tối giữa thênh thang bầu trời, nắng gió muôn nơi. Ư hư.... Thời gian qua đi bộn bề nhiều lần suy nghĩ, đời ngọt ngào thì đôi khi... Tình yêu nơi đâu, vội vàng tìm hoài ko thấu. Thôi! Giờ làm chi, rồi lại đi. Bao nhiêu năm rồi, làm gì và được gì, Ngày tháng sao vội đi, đôi khi không như ý. Trôi qua bao nhiêu năm nữa... Có lẽ ta không ngây ngô... như bây giờ! Bao nhiêu cho vừa, từng ngày và từng giờ, Cành lá sao lặng im như thôi không mong nhớ. Cho ta bao nhiêu năm nữa... Có lẽ bao nhiêu đây thôi. Cho ta nhìn thời gian trôi! Đường còn dài, và còn nhiều hơn chông gai, Rồi thì lặng lẽ những tháng ngày buồn ở lại, Ngày vui dễ lắng mau phai. Mai về nhìn lại cuộc đời vui kia, Về nhìn lại yêu thương vẫn thế, Giữa cơn đau nặng nề, khốn khó lê thê. Ư hư... Thời gian qua đi bộn bề nhiều lần suy nghĩ, Đời ngọt ngào thì đôi khi... Tình yêu nơi đâu, vội vàng tìm hoài không thấu. Thôi! Giờ làm chi, rồi lại đi. Bao nhiêu năm rồi, làm gì và được gì, Ngày tháng sao vội đi, đôi khi không như ý. Trôi qua bao nhiêu năm nữa... có lẽ ta không ngây ngô.. như bây giờ! Bao nhiêu cho vừa, từng ngày và từng giờ, Cành lá sao lặng im như thôi không mong nhớ. Cho ta bao nhiêu năm nữa... Có lẽ bao nhiêu đây thôi. Cho ta nhìn thời gian trôi!
Cảm ơn cuộc sống cho dù nó không được như mong muốn của mình và mình cũng phải chịu thiệt thòi đắng cay nhẫn nhịn nhưng cuối cùng thì tôi vẫn I LOVE MY LIFE❤️
20/05/2022 tôi đang cách li ở taiwai, bỗng dưng nhớ và muốn nghe bài này quá ! 24 tuổi rồi mà tôi còn chênh vênh ghê nghe bài này đúng hợp ! tự nhủ với bản thân phải thật cố gắng hơn nữa ! ai nghe có cảm xúc gì như mình thì nhớ cmt nhé
Và rồi cứ thế... ta dần lớn lên... mang bao niềm tin rời xa quê hương mình ký ức đau buồn.. cũng phải sớm quên.. học cách thích nghi nơi không ai thương tình Đôi lần tuyệt vọng, .. và cũng đã có lúc...dành thời giờ cho than thở nhiều hơn Chẳng còn là thằng nhóc vô tư như thời bé, Mẹ dắt con đi qua từng buổi chiều hôm Từng ngày trưởng thành cùng những đơn sơ.. Giây phút ngồi sum vầy bên Ánh lửa để khi đến 1 [ngày tự do vung cánh bay] thật xa.. nhận ra..là nơi bình yên duy nhất nằm gọn sau cánh cửa Ta mang hành ý..chưa đựng ước mơ không có vạch thước đo trong. ta ngày thuở bé Thanh xuân không đành Phí ..lòng thành tâm thành ý.. rồi bỗng nhiên gặp... người khiến con tim mở hé Và mỉm cười.... Đau... Cuối cùng thì ta cũng chỉ là người sau.. Lệ này ướt thấm đẫm từ lâu nhìn về. Phía.. hoàng hôn.. cuối ngày nắng....tắt Còn mơ màng điều gì? Những đêm dài trắng giấc Tất cả hiện rõ.. qua từng ánh mắt, của 1 đứa trẻ... tâm hồn đôi mươi Vẫn sống cho những gì xứng đáng nhất.. Tự trấn an lòng.. mình để vui tươi Thời gian trôi qua.. vạn vật thay đổi.. đứa bé ngày nào [giờ đã trở thành đàn ông] ký ức phôi pha.. ta thường hay hỏi.. cuộc sống này còn gì dễ dàng không ? Gặp người bạn cũ.. gửi chào nhau cái choàng ôm... nhìn lũ trẻ khác nô đùa dưới ánh vàng son Đi trên con phố, trời đã xế bóng hoàng hôn.. vội tìm cách nào đó để lòng cảm thấy nhẹ nhàng hơn Và.. [đã bao nhiêu năm rồi] [cây non giờ cũng đâm trồi] [bố mẹ ngày] càng bạc thêm phần tóc Suốt.. cả những tháng năm đời.. mình dạy dỗ con trăm lời..[có những đêm] lặng lẽ âm thầm khóc Thằng nhóc ngày ấy từng không vâng lời..giờ.. ngồi tiếc nuối quãng thanh xuân vội qua Hạnh phúc chẳng phải nơi cuối chân trời.. mà.. là khi ngoảnh lại gia đình luôn đợi ta Mọi người tung hô ngợi ca...chỉ là khoảnh khắc...vẫn còn phía trước là cả hành trình dài Ai cũng sẽ già đi sau vài lần ngoảnh mắt.. thật tâm biết ơn người cho con thành hình hài để khi nhìn lại cả quãng đời tuổi trẻ.. Cũng đã từng biết khóc, biết cười, và biết đau 1 lần được sống với khát vọng chính mình... vì chắc gì liệu còn có kiếp sau..
Nhìn thời gian, ta cùng nhìn lại nhau Ta không biết chắc về những nỗi buồn và những niềm đau Ta không thể đứng lại nhìn một người nào khác không phải ta, yeah Bao năm qua ta không cần gì và những năm tháng của ta không cần chi Những màu buồn cho ta vẫn đậm đặc nhưng mà em ơi, có ta vẫn còn nhớ Những câu chuyện và những vần thơ, những nỗi buồn và vẫn còn chờ Những năm tháng mà ta còn đó, nhưng mà em ơi Yêu thương anh gửi vào mây và vào gió”… (Từ ngày nào, nồng nàn từng câu ca dao Từng ngày lặng lẽ sống với kỉ niệm ngọt ngào Bình yên những giấc chiêm bao. Qua rồi 1 thời vội vàng rong chơi Rồi 1 thời yêu đương sớm tối Giữa thênh thang bầu trời Nắng gió muôn nơi... Thời gian qua đi Bộn bề nhiều lần suy nghĩ Đời ngọt ngào thì đôi khi. Tình yêu nơi đâu Vội vàng tìm hoài không thấu Thôi! Giờ làm chi, rồi lại đi Bao nhiêu năm rồi, làm gì và được gì Ngày tháng sao vội đi, đôi khi không như ý Trôi qua bao nhiêu năm nữa Có lẽ ta không ngây ngô như bây giờ. Bao nhiêu cho vừa, từng ngày và từng giờ Cành lá sao lặng im như thôi không mong nhớ Cho ta bao nhiêu năm nữa Có lẽ bao nhiêu đây thôi Cho ta nhìn thời gian trôi)… “Nhìn thời gian trôi, nhìn ba nhìn mẹ mình già đi Đôi khi ta không còn biết những thứ thường ngày vào trong từng suy nghĩ Nhưng mà em ơi, anh trở về trong từng mỗi cuộc chơi Nhưng mà em ơi, đến lúc ta là người thua và xa rời cuộc đời, yeah Em không còn vui giống như nhưng lần ta gặp Đôi khi anh không thể biết nỗi buồn lại lặp Người đến và đi, giống như dòng thời gian kia , yeah Nhưng mà đôi khi nỗi buồn anh để nước mắt trong đêm khuya…”
Từng ngày mệt nhoài Muộn phiền trôi qua Giật mình nhìn lại thấy anh đã già Lâu rồi cũng chẳng biết nhớ nhung Yêu thương một người Rồi bỗng một ngày Như trở về tuổi 20 Là khi anh thấy Ánh mắt và nụ cười Em làm con tim anh Trở nên hoang mang loạn nhịp ... liên hồi Lại sợ em sẽ từ chối Nên anh mới viết ra Tâm tư lòng này... Là... Anh đã đi Hết một phần ba cuộc đời Mà sao trái tim Vẫn còn một mình chơi vơi Nhiều lần muốn Đôi chân dừng lại nghỉ ngơi Do anh khó Hay là người khó em ơi Muốn kể cho em nghe Bao nhiêu là điều Mà không biết Em sẽ hiểu lòng này bao nhiêu Về ký ức Và những câu chuyện tình yêu Nhưng nói chung là... Anh lỡ yêu em rất nhiều! Từng ngày mệt nhoài Muộn phiền trôi qua Giật mình nhìn lại thấy anh đã già Lâu rồi cũng chẳng biết nhớ nhung Yêu thương một người Rồi…
bỏ 10 năm đi hoang ta cần bao nhiêu năm để thành người phải rơi bao nhiêu giọt nước mắt thì mới có thể đổi lấy được nụ cười có những khoảnh khắc ta vẫn cứ nhớ mãi cái thời bốc đồng khi còn là thanh niên bây giờ ngẫm lại một thời đã nhớ ta bây giờ chỉ muốn sống cuộc đời đầy an nhiên trưởng thành là khi dùng đôi chân này đứng vững vàng trước biến cố cuộc đời có những thứ đáng quý hơn cả đồng tiền phải mất mồ hôi ta mới có được nổi đôi lúc chỉ muốn dừng lại ở tuổi thơ những tháng ngày đẹp đẽ sẽ luôn là mãi mãi những dây phút bồng bột sau vài lần ẩu đả luôn chắp lối điều sai hoài niệm từng chút đan xen ở trong đầu nỗi nhớ kí ức đêm dài lạnh buốt giá đôi lúc những đêm dài ngoài ghế đá ta phảng phất trong đầu ta ngửi thấy mùo thuốc lá
và rồi cứ thế ta dần lớn lên mang bao niềm tin rời xa quê hương mình kí ức đau buồn cũng phải sớm quên học cách thích nghi nơi k ai thương tình đôi lần tuyệt vọng và cũng đã có lúc dành thì giờ cho than thở nhiều hơn chẳng còn là thằng nhóc vô tư như thời bé, mẹ dắt con đi qua những buổi chiều hôm từng ngày trưởng thành cùng những đơn sơ giây phút ngồi sum vầy bên ánh lửa để khi đến một ngày tự do vung cánh bay thật xa nhận ra là nơi bình yên duy nhất nằm gọn sau cánh cửa////