Vĩnh biệt bác Phú Quang, người nhạc sĩ tài hoa. Mỗi lần đi đến ngã tư hầm Kiêm Liên đèn xanh đèn đỏ, bài hát lại vang lên. Sắp phải xa Hà Nội, mang thu Hà Nội bên mình. tạm biệt.
Vô cùng nhớ thương nhạc sĩ tài hoa Phú Quang!!!. Cảm ơn chị Hồng Nhung đã thể hiện rất hay khi hát bài này! Nhớ lắm những buổi tối đạp xe 1 mình trên đường Thanh Niên, Hoàng Hoa Thám…. Hà Nội luôn là những kỷ niệm đẹp trong mình❤️🥰
Hơn 20 năm rồi bạn ạ, cô Bống hay cô Thanh Lam cũng đã có tuổi, dù muốn hay không muốn thì giọng cũng sẽ biến đổi, nội lực không còn như thời đỉnh cao nữa.
Năm mình 1 tuổi thì idol của mình đã đỉnh cao sự nghiệp ngày đó. Để được đứng hát live dưới hàng trăm khán giả như vậy k phải dễ. Thời còn nghèo khó mà văn hoá nghe nhạc người HN đã vậy, yêu cô Bống quá 🥰
Âm nhạc ngày xưa mộc mạc nhưng ấm áp. Dù âm nhạc bây h thay đổi nhiều nhưng âm nhạc về quê hương tổ quốc Hà Nội vẫn là cái j đó khiến ta cảm thấy ấm áp
9/12/2021 đêm nay nghe lại với cả nổi niềm với bao cảm xúc bùi ngùi ...vĩnh biệt người nhạc sĩ đáng kính ...biết rằng chỉ một con đường có chăng người trước người sau...
Tình cờ xem được video này mới thấy Cô Bống Hồng Nhung của bây giờ đỉnh thế nào, ai bảo già hát ko hay ? Ko những hay hơn hồi trẻ mà còn trau truốt từng nốt nhạc ko phí phạm một nốt nào , và còn rất tinh tế và cảm xúc !!!! ❤️
Mình không phải người Hà Nội nhưng mỗi khi nghe bài hát này lại cảm thấy yêu Hà Nội hơn, cho dù để kiếm sống ở đây thật vất vả khó nhọc. Cảm ơn nhạc sĩ Phú Quang đã sáng tác và dành nhiều tc cho hà nội.mọi người sẽ luôn nhớ ông một nhạc sĩ tài hoa
Nhạc sĩ: Phú Quang Em ơi, Hà Nội phố Ta còn em mùi hoàng lan Ta còn em mùi hoa sữa Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông Mảnh trăng mồ côi mùa đông Mùa đông năm ấy Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân Ta còn em một màu xanh thời gian Một chiều phai tóc em bay Chợt nhòa, chợt hiện Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường Ta còn em hàng phố cũ rêu phong Và từng mái ngói xô nghiêng Nao nao kỷ niệm Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng Chợt hoàng hôn về tự bao giờ
Em ơi, Hà Nội phố, ta còn em mùi hoàng lan, ta còn em mùi hoa sữa. Con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ, ai đó chờ ai, tóc xõa vai mềm. Ta còn em cây bàng mồ côi mùa đông. Ta còn em, nóc phố mồ côi mùa đông, mảnh trăng mồ côi mùa đông. Mùa đông năm ấy, tiếng dương cầm trong căn nhà đổ, tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân. Ta còn em, một màu xanh thời gian, một chiều phai tóc em bay, chợt nhòa chợt hiện. Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố, bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường. Ta còn em, hàng phố cũ rêu phong, và từng mái ngói xô nghiêng, nao nao kỷ niệm. Chiều Hồ Tây lao xao hoài con sóng, chợt hoàng hôn về tự bao giờ
Sao chị hát bài này ko hay băng các bài khác vậy nhỉ ?? Nhất là những nót cao .... chắc có lẻ âm thanh được thu ngoài trời hay sao ấy ... nghe ko đả bằng những lần khác chị hát .
Hay ở chỗ: Cô Hồng Nhung cột hơi siêu chắc, rất vững là dài miên man, chấp 2 lần hơi Hà Anh Tuấn, 4 lần hơi Lệ Quyên, 10 lần hơi Amee và 10000000 lần hơi Chipu. Thứ hai: vị trí âm thanh đặt chuẩn đến nổi làm chuẩn mực của ng khác, ít dính mũi, âm vang rè loa nên cô còn đc gọi là Bống Loa Phường. Thứ 3: hát vừa có cảm xúc vừa kĩ thuật, tăng giảm âm lượng linh hoạt, đặc biệt giọng Hà Nội phát âm chuẩn chỉnh. Nốt cao ko với nốt trầm.không mờ, melisma đẹp, ko gằn giọng ọ ọ oẹ oẹ như các ca sĩ khác mà vẫn thể hiện cảm xúc đỉnh. Nghe cô hát t như thấy nỗi buồn miên man giữa trời Hà Nội thơ mộng. Còn m chắc lỗ tai trâu khoái nghe mấy con kiểu: "Đưa tây lây nèo, mẫy bênh nhâu pạn nhá!" Chứ gì? Đồ NGU DỐT! M ko xứng nghe nhạc cô t, cút!