Mình hiểu cơ bản câu chuyện như thế này: Chàng trai thất tình nên bỏ quê ra đi, và người con nhập ngũ ra chiến trường. mẹ cũng chỉ biết ôm chiếc áo ngóng chờ con. Đó là chữ xa thứ nhất; cố quên đi, giận lòng mình tại sao ôm mãi 2 chữ yêu thương nên lãnh trọn khổ đau. Khi chiến tranhqua đi, chàng trai trở về đã thành 1 người mù hát dạo trên phố. Không còn biết bầu trời hòa bình có xanh như ngày xưa không. Lúc ấy chỉ ước thân mình như thân cây ven đường, qua đông là lại đâm chồi. Những chữ xa trong bài này thấm quá, càng nghe càng suy nghĩ càng khóc...
Lần đầu tiên nghe nhạc anh Hải là khi 18 tuổi :) còn ôm nhiều mộng tưởng về cuộc đời. nghe chỉ vì nhạc hay. bây giờ cũng chưa gọi là trưởng thành gì cho cam, song ảo tưởng cũng dần mất đi, lăn lội với cuộc đời thì nghe vì nhạc ngấm. Mỗi ca từ đều là những suy nghĩ về cuộc đời của a Hải mà sao lại tìm được sự đồng cảm đến thế. Đôi khi nghe nhạc rồi ngẫm nghĩ mà rơi nước mắt. Thực sự cảm ơn người cho mình được biết đến nhạc của HB. Thực sự mong ngày được gặp lại a hải ♥♥♥
Nhạc của anh thật ý nghĩa. Từ chuyện con sáo sang sông, "ai thay tôi hát khúc lý ngựa ô", đau thật đấy, nhưng so với những "cánh đồng mẹ đứng bao xuân mà con chưa về", "bầu trời hòa bình có xanh như ngày xưa ngắm nhìn"... đã là bõ bèn gì. Ta đau, nhưng nhìn xung quanh ta còn may chán... Nghe nhạc của anh trong lòng thanh thản thực sự...
Thương thay kiếp phận mù lòa, đôi mắt khi xưa tự hào người Lính, súng quàng vai áo gác trời biên cương. Cộng thêm câu trời hòa bình có xanh như ngày xưa ngắm nhìn. Đau, thấm quá bác ạ
đúng là không biết định nghĩa yêu là gì, gia đình, vợ chồng, con cái, nam nữ, chữ yêu nó không rõ ràng, nhưng nghe bài Xa của anh Bột, cái chữ "yêu thương" sao nó lại rõ ràng đến vậy, nghe anh hát gần được 10 năm, mỗi ngày đều nghe Xa, Vết nhơ, Qua ô cửa thời gian, lần nào nghe cũng như học thêm bài học cuộc sống mới vậy
Cuộc đời của cô tôi như bà mẹ trong bài hát của anh , đứa con hai mấy tuổi xanh cũng "bỏ quên áo ngoài đồng". Xuân nào cô cũng đợi nó quay lại để mặc áo cho nó,và rồi cô cũng phải chấp nhận nó không còn nữa. Hôm nay anh lại nhớ đến mày #T
Mộc mạc và gần gũi, không chỉ là âm nhạc. Những bài hát của anh chứa đầy chất văn, chất thơ, dân gian và cả những cách nhìn về cuộc sống. Rất đáng để nghe
Mấy năm nghe chả rõ nội dung lắm nhưng phiêu. Giờ nghe kỹ lại thì đúng hay quá. Nhạc phối hay, melody tuyệt vời ăn nhập với lyric. Giọng anh thì lúc như gào thét đau quặn lòng, lúc như thì thầm chấp nhận nỗi đau đến đáy lòng..... Haizzz
Mình là 1 ng con lưu vong ở ng ngoài. Nghe song bài hát mà cảm thấy nhớ nhà quá. 1 bài hát tuyệt vời Mình rất thích âm nhạc và cách nhìn đời của hải bột
Mình cũng xa quê sắp được năm,thực sự thì không dám nghe nhạc của Hải Bột những lúc buồn . nó như một nỗi ám ảnh vậy, nghe đêm càng dài , có một cái gì đó thôi thúc ta quay trở lại như bài Đường Về.
Mỗi dịp cuối năm là lại lôi bài này của anh ra nghe lại thấy tuổi thơ hồn nhiên lô đùa rồi đến những năm tháng huấn luyện trong quân ngũ giờ nhin lại nghe lại thấy như một thước phim quay chậm để ta thấy lại những ngây thơ dại khờ thấy lại những thất bại của những năm tháng đầu đời
chỉ là 1 câu chuyện về cuộc đời 1 người lính đi từ những năm tháng tuổi thơ, qua giông bão chiến tranh đến thời bình, nhưng chứa đựng biết bao câu hát sâu lắng thấm thía về tình yêu, về sự được mất, về cảm giác 1 lần xa, 1 đời xa ! Để rồi sau cùng, mỗi chúng ta lại ngồi " lặng ngắm chính mình "
Một bài hát mà bao nhiêu cảm xúc được viết comment. Với tôi nó gói gọn trong 1 người con gái đi lấy chồng. Cái hay là những từ yêu thương đó được diễn tả nặng trĩu hơn.
Bài hát: Xa - Quái Vật Tí Hon Đêm qua trăng sáng ai lên kiệu hoa Ai thay tôi hát khúc lý ngựa ô Khi xưa bên ấy có người hẹn tôi Đêm nay con sáo sang sông thật rồi Thế là xa Lời hẹn có nhớ hay chăng.. nỡ sao ai đành... Bỏ người xưa dẫu bao năm dưới trăng Mẹ may áo mới cho con mừng xuân Con theo chim én quên áo ngoài đồng Hôm nay con én đưa tin mùa xuân Mẹ ôm chiếc áo ra đồng chờ con Thế là xa! Mẹ giận con én đưa tin, lúa xanh lại vàng Cánh đồng mẹ đứng bao xuân mà con chưa về Cố quên đi! Đừng giận chim én mang xuân cho đời Dặn lòng ôm mãi 2 chữ YÊU THƯƠNG làm gì Đêm đêm trên phố để người mua vui Thương anh câu hát kiếp phận mù loà Khi xưa đôi mắt tự hào người lính Súng quàng vai áo gác trời biên cương Thế là xa! Từ ngày bom pháo đi qua, xót xa nơi này Trời hoà bình có xanh như ngày xưa ngắm nhìn Chắp đôi tay Xin cho ta làm kiếp thân cây ven đường Gió đưa chiếc lá lìa cành Chỉ mấy đêm thu Là xuân đâm chồi Tìm cơn mưa Để từng hạt nhớ hạt thương tan theo bụi đường Làm gì khi viết hai chữ yêu thương Hằn lên tim mình Ô ô ô... ố ô ồ ô ố... ồ ồ ố Ố ô ồ ồ ố... ố ô ồ ồ ồ Xa... xa... Xa... là cố quên, Khi ta bước dài bước trốn chạy như chưa từng yêu thương Xa... là đánh rơi Là tiếc nuối giây phút ấy trong đời khi cánh tay mình buông lơi Xa... là mãi ngóng chờ Là mãi ngóng chờ từng tin nắng trong màn mưa Xa, xa... để biết đến gần Để nhớ có lần chữ xa ghé ngang đời ta Ta muốn quên đi Lặng ngắm chính minh... xa
***** nghe Kẻ Lạ Mặt là hĩu vợ chồng ổng ntn rồi :( chờ band Hòa Bình mới của ổng ra vài chục hit cho đã :D 2h15 sáng...nghe post rock khó có thể miêu tả hết cảm xúc :D
Đêm đêm trên phố để người mua vui Thương anh câu hát kiếp phận mù loà Khi xưa đôi mắt tự hào người lính Súng quàng vai áo gác trời biên cương Thế là xa! Từ ngày bom pháo đi qua, xót xa nơi này Trời hoà bình có xanh như ngày xưa ngắm nhìn ?
Bài hát: Xa - Quái Vật Tí Hon Đêm qua trăng sáng ai lên kiệu hoa Ai thay tôi hát khúc lý ngựa ô Khi xưa bên ấy có người hẹn tôi Đêm nay con sáo sang sông thật rồi Thế là xa Lời hẹn có nhớ hay chăng.. nỡ sao ai đành... Bỏ người xưa dẫu bao năm dưới trăng Mẹ may áo mới cho con mừng xuân Con theo chim én quên áo ngoài đồng Hôm nay con én đưa tin mùa xuân Mẹ ôm chiếc áo ra đồng chờ con Thế là xa! Mẹ giận con én đưa tin, lúa xanh lại vàng Cánh đồng mẹ đứng bao xuân mà con chưa về Cố quên đi! Đừng giận chim én mang xuân cho đời Dặn lòng ôm mãi 2 chữ YÊU THƯƠNG làm gì Đêm đêm trên phố để người mua vui Thương anh câu hát kiếp phận mù loà Khi xưa đôi mắt tự hào người lính Súng quàng vai áo gác trời biên cương Thế là xa! Từ ngày bom pháo đi qua, xót xa nơi này Trời hoà bình có xanh như ngày xưa ngắm nhìn Chắp đôi tay Xin cho ta làm kiếp thân cây ven đường Gió đưa chiếc lá lìa cành Chỉ mấy đêm thu Là xuân đâm chồi Tìm cơn mưa Để từng hạt nhớ hạt thương tan theo bụi đường Làm gì khi viết hai chữ yêu thương Hằn lên tim mình Ô ô ô... ố ô ồ ô ố... ồ ồ ố Ố ô ồ ồ ố... ố ô ồ ồ ồ Xa... xa... Xa... là cố quên, Khi ta bước dài bước trốn chạy như chưa từng yêu thương Xa... là đánh rơi Là tiếc nuối giây phút ấy trong đời khi cánh tay mình buông lơi Xa... là mãi ngóng chờ Là mãi ngóng chờ từng tin nắng trong màn mưa Xa, xa... để biết đến gần Để nhớ có lần chữ xa ghé ngang đời ta Ta muốn quên đi Lặng ngắm chính minh... xa