Hối hận lớn nhất của mình vì ham chơi game mà bỏ lỡ 2 lần học ĐH: lần thứ nhất học Hust đến năm 2 vì ham chơi game mà bị đuổi học. Xong về thi lại FTU, học đc 1 kỳ xong lại ngựa quen đường cũ, bỏ luôn 1 lần nữa. Xong chạy grab, làm bảo vệ, làm mấy cái công việc chẳng có tương lai. Xong đến năm 24t mới quyết định đi học lại ĐH vì quá khổ, xong cuối cùng sau 4 năm mình mới chuẩn bị lấy đc bằng ĐH. So với bạn bè cùng tuổi đã đi làm đc 6 năm thì mình đến năm 28t mới đc làm công việc có tính chuyên môn (mình học lần 3 là KT của Aof), bỏ lỡ quá nhiều tuổi trẻ. 28 tuổi mà chưa có tí gì trong tay, tính ra chắc 3 mấy mới dám lấy vợ. Anw, dù sao mình cũng may mắn dám làm lại, cũng tạm gọi là qua giai đoạn khó khăn nhất, nê ko gọi là hối hận mà là bài học cho bản thân để sống tốt hơn
Đúng vậy. Tất cả những điều không may, những chuyện xui rủi mình gặp phải trước đây là những bài học để có được mình như ngày hôm nay. Nếu cho chọn lại có khi mình vẫn chọn trải qua những điều đó, vì nếu cuộc sống mình quá bằng phẳng, có khi mình sẽ không kiên cường, cứng rắn được như mình hiện giờ.
Nếu anh hỏi câu này 7 năm trước, thì câu trả lời của em là "giá như mình chưa được sinh ra" Nhưng hiện tại, e cực kỳ tích cực về tinh thần và thể chất, tạm thời chưa có j đáng để suy nghĩ cả đêm rồi mất ngủ E chúc mọi người có thể sống vui sống khoẻ, điều tốt đẹp nhất sẽ đến với mọi người ❤
Chào a! "Thay vì ghi nhật ký về những điều hối tiếc thì em thường ghi nhật ký về những cột mốc trong cuộc sống, dám làm điều gì, đối mặt và vượt qua khó khăn như thế nào". Trong thế giới phẳng và quá tải thông tin nhiễu trên các nền tảng mxh. Thì kênh của anh đã, đang và nên được nhiều người biết đến. Cảm ơn a❤
Cùng team " no regret" với anh ạ 🤩 nếu chỉ giữ trong tâm trí những điều tích cực về cuộc sống, về người khác và những gì mình đã đạt được, và nhận sai/ sửa sai thì đúng là k có gì hối hận hết, vì mỗi ngày đều đã sống hết mình rồi ạ. Em cũng hay áp dụng tư duy "Ít nhất", để thấy ngay cả việc mình đc cầm điện thoại, nghe video của anh, ăn ngày 3 bữa hoặc đơn giản là còn được thức dậy mỗi sáng, đã là 1 điều may mắn, quyết định ngày trước như vậy mới có mình của ngày hôm nay như vậy. Hi vọng anh có 1 kỳ nghỉ lễ vui vẻ
em cảm thấy lối suy nghĩ của anh về sự tiếc nối tiệu cực rất linh hoạt, cảm giác như một cổ máy siêu thông minh biết chất lọc những thứ nào nên tồn tại trong người và biết loại bỏ ra những thứ không thật sự hữu ích đối với cuộc sông của mình
Đồng ý với anh Thành luôn ạ. Chính mình khi nhận được câu hỏi điều gì làm mình hối hận nhất, mình đã ngay lập tức trả lời luôn là mình chả hối hận gì :)))) Mình không đánh giá cao sự hối hận cho lắm. Vì hối hận là một cảm xúc của sự bất lực. Bởi vì chúng ta không làm gì, nên chúng ta mới cảm thấy hối hận. Thay vào đó, giống như anh Thành nói, nếu như chúng ta nhận ra đấy là một điều sai và cố gắng làm gì đấy để sửa cái sai đấy, thì sau này khi nhìn lại chắc chắn ta sẽ cảm thấy tốt hơn. Tất nhiên là ít ai nhận ra lỗi sai của mình ngay được, nhưng việc k làm gì để sửa lỗi cũng chính là một cái lỗi, mà sẽ kéo chúng ta vào vòng lặp của sự hối hận, dằn vặt mãi mãi. Một ví dụ nhỏ có thể là hồi bé, chúng ta hỗn láo với giáo viên. Nhưng khi lớn lên, nghĩ lại, chúng ta nhận ra mình đã làm sai và hối hận về điều đó. Thì thay vì k làm gì cả, mình sẽ về gặp lại người giáo viên cũ đó xin lỗi. Kể cả k gặp lại được thì cũng cố gắng tìm cách để tìm cho ra. Mình tin là khi đã nỗ lực hết mình để sửa sai thì chính chúng ta nhìn lại sẽ k thấy hối hận nữa. Hối hận còn là một sự đánh giá tiêu cực lên bản thân. Nó xảy ra khi chúng ta nhìn lại quá khứ và đánh giá con người trước đây của mình là xấu tính, là chưa đủ tốt. Nhưng mình nghĩ là ai cũng có lúc sai sót. Là do chúng ta chưa trưởng thành, chưa hiểu biết, nhưng chúng ta của hiện tại hoàn toàn có thể thay đổi để trở nên tốt hơn. Việc không chấp nhận phiên bản thiếu sót của mình trước đây cũng sẽ dẫn đến việc không chấp nhận phiên bản hiện tại. Chúng ta sẽ k bao giờ cảm thấy thoải mái với bản thân nếu cứ sống mãi với sự hối hận. Nếu như dùng ví dụ bên trên để nói về khía cạnh này của sự hối hận, thì khi mình nhìn lại bản thân mình hồi còn hỗn láo với giáo viên, mình sẽ cười với chính mình và bảo là hồi đấy mình trẻ trâu thật đấy :)) hoặc là đúng là tuổi trẻ bồng bột. Nhưng mình sẽ không trách móc đứa trẻ đấy, vì mình biết đứa trẻ đấy cũng là mình. Và nhờ có đứa trẻ đấy mà bây giờ mình nhận ra là mình không nên làm như vậy nữa. Để chốt lại thì, mình k tuyên truyền việc không reflect lại bản thân :)) nhưng reflect là để sửa sai, để take action, chứ k phải là để ôm sự hối hận mãi.
Cảm ơn vì đã biết đến anh và xem được những video ý nghĩa .Chúc anh luôn có nhiều sức khỏe để có thể bàn luận về nhiều hơn về suy nghĩ và những góc nhìn trong cuộc sống ạ
ở đây có ai như mình chưa, hối hận nhất cuộc đời mình là dính đến Game và cờ bạc qua game, 9 năm trước mình vừa ra trường vướng vào trò đen đỏ thiệt hại gần 900tr đồng thời điểm đó nhưng bố mẹ và người yêu cũng là vợ của mình hiện tại vẫn không quay lưng mà hỗ trợ mình vứt bỏ nó. để bây giờ tuy chưa gọi là thật sự thành công nhưng hiện tại mình có công ty bé bé kinh doanh phần mềm, 1 người vợ xinh đẹp luôn luôn thấu hiểu mình, 1 cậu nhóc tì giống mình y như đúc. mình luôn cảm thấy biết ơn cuộc đời vì xung quanh mình có những người thân như vậy nhưng cũng luôn vô cùng hối hận và đáng trách vì lúc mình sai lầm lúc mình xuống tận đáy nhất thì mình mất mẹ, thật sự nhìn lại mình vẫn luôn tự trách bản thân, luôn luôn nhắc nhở bản thân không được tái phạm 1 lần nào nữa.
Mình cảm thấy cách tư duy khi đọc sách như anh Thành trong hiện tại cực kỳ quan trọng. Vì giờ thị trường sách rất đại trà, nội dung có thể tương tương giống nhau, nội dung self help kiểu marketing càng nhiều hơn nữa, ... thế nên để chọn ra cuốn sách hay, hay chắc lọc để lấy những gì tinh túy nhất của một cuốn sách cần một tinh thần đọc nhận thức tốt và biết cách phản biện, đối chứng nhiều hơn.
Kể từ video “cho ai thấy đang tụt lại phía sau” thì content trên kênh tự nhiên thay đổi hẳn 360 độ làm về lĩnh vực khác. Từ đó em cũng ít xem kênh anh tới video này mới vào xem, vì em k hào hứng với tài chính lắm, nhưng mỗi video của anh đều mang tới 1 giá trị nhất định Nên em nghĩ trong tương lai chắc sẽ cần xem đến các video về lĩnh vực tài chính đó Mong sắp tới anh làm nhiều content về lĩnh vực đời sống hơn Cũng như hồi sinh lại kênh podcast nữa^^ Chúc anh sức khoẻ
Hồi trc em có đọc quyển sách " Dám hạnh phúc " quyển sách nói về tâm lý học cá nhân Adler và trong quyển sách cx có 1 phần nói về việc hối hận trong quá khứ và em thấy nó khá tương đồng với những j anh đang nói và thực hiện. Trong quyển sách tác giả quan niệm rằng 'Quá Khứ' không tồn tại vì quá khứ chỉ là cách diễn giải khác nhau của mỗi người được chỉnh sửa lại để chứng minh cho sự hợp lý của tôi hiện tại. Nói đơn giản là cách ta nhìn nhận quá khứ sẽ cho thấy ta hiện tại, nếu ta hài lòng với bản thân hiện tại thì khi ta nhìn lại quá khứ sẽ không thấy hối hận mà biết ơn vì mik đã làm thề và ngược lại nếu ta không hài lòng với ta của hiện tại thì ta sẽ hối hận và liên tục lấy quá khứ làm cái cớ cho ta của hiện tại. Tiếp đến là cách anh giải quyết vấn đề cũng hơi giống cách mà tác giả đưa ra, tác giả đã cho một mô hình lăng trụ tam giác với 2 cạnh là 'Người khác xấu xa' 'Ta tội nghiệp' và cạnh còn lại là ' Giờ phải làm gì' . Lúc đầu đọc thì em khá lú vì cuốn sách này được viết khá triết học nên mặc dù em có note lại và giải nghĩa theo cách em hiểu nhưng vẫn chỉ ngấm được 1 phần, nhờ clip này của anh em mới thẩm thấu lại đc điều cuốn sách muốn truyền tải!!!!
Anh Thành cute ác, anh ơi,kiểu cách anh nói chuyện hợp gu với em ấy, cách nghĩ cx tương đồng ở chỗ là: cái j mà thấy vướng mắc là đổi góc nhìn hay tìm cách giải quyét gọn nhất là mấy cái lặt vặt rồi move on cho nó nhẹ đầu. Nghe anh nói cảm giác có những cuốn sách em đọc bản thân mình nhập tâm quá nên kh đứng góc nhìn quan sát và xem xét quan điểm của tác giả, giờ thì em tự tin hẳn bản thân có thể đọc sách 1 cách chủ động, em nghĩ ae mik khá tương đồng hihi. Video đc 1 năm rồi nếu có đọc thì chúc anh ngày mới vui vẻ nhe. ( mà kh thấy anh nói : à tí thì quên. Nhớ like và subscribe nx nha). Peace
em rất tâm đắc thông điệp cuối video: "điều gì ngoài tầm kiểm soát thì đừng nghĩ nhiều về nó nữa, vì cũng đâu giải quyết được vấn đề gì đâu", cảm ơn anh nhiềuuuu!
Quá khứ mãi mãi là quá khứ,chúng ta không có khái niệm quay ngược thời gian nên nó đi qua rồi thì không bh quay lại đc,nhưng tương lai thì không,vậy nên hãy luôn 'học' chỉ vậy thôi bạn học được càng nhiều thì bạn sẽ chẳng phải hối hận vì những thứ trong quá khứ nữa...❤
Mình thấy cách đọc sách rất hay. Nhận ra học được từ cuốn sách từ điểm gì và chưa đồng tình ở điểm gì để có một tư duy phản biện tốt. Sau đó ứng dụng vào trong cuộc sống, đúc rút tổng hợp thành một bài nói trên video. Đỉnh cao của đọc sách. 👍
Khi nghe anh chia sẻ về những ý cuối trong video thì em xin chia sẻ một tí về câu chuyện của bản thân. Quả thật em là một người thường overthinking và khá sensitive nên đã kịp nhận ra sự im lặng của bạn mình. Em đã chủ động nhắn tin và nói ra sự suy đoán của mình và nhận được sự phản hồi khá bất ngờ từ người bạn đó. Tin nhắn đó cũng đã cứu lại mối quan hệ của tụi em, và qua đợt đấy thì tụi em lại càng thân nhau hơn 😊
Hối hận nhất của em là trong những năm dịch covid đã không chịu học một cách nghiêm túc. Dù người khác nhìn vào em khá tốt, tốt nghiệp loại XS, có bằng cấp này kia. Nhưng bản thân em có thể hoàn toàn làm tốt hơn thế, cố gắng để đạt được tương lai tốt hơn vậy. Mong các bạn còn sinh viên hãy học, đừng chơi nhiều quá :(
Giống mình mình tốt nghiệp loại giỏi nhưng thật chất mình đã gian lận rất nhiều trong kỳ thi online nên bằng cấp thì có nhưng bên trong mình thì rỗng toét
Đúng vậy, em không có hối hận về bất cứ vấn đề nào cả. Chỉ là em sống hướng tới tương lai và chỉ hoài niệm những điều tốt đẹp trong quá khứ. Những vấn đề đã xảy ra nó sai hay không tốt cũng là một bước ngoặt giúp mình cải thiện tốt hơn trong hiện tại. Kể cả trong lúc sa sút nhất em chưa bao giờ hối tiếc vì những gì mình làm.
Đàn ông là “Chuyên gia giải quyết vấn đề” thì việc ngay lập tức đề ra giải pháp, và hành động là tính cách của họ, nhưng với phụ nữ thì sao? Họ là “chuyên gia chia sẽ” thứ họ cần là chia sẽ giải quyết cái đống cảm cúc đó, còn chưa tính là tương lai đôi lúc họ sẽ suy nghĩ vu vơ và rơi vào trầm cảm, lo âu vậy giải pháp là gì ạ?
Cách diễn đạt lẫn sự tư duy của anh giúp em khơi sáng tâm hồn hẳn ra. Em thường hay nghĩ những điều em thấy buồn là hiện tại em chưa có gì thành công cả. Dù nhận thức được và luôn muốn tích cực nhưng cứ đêm về lại nghĩ đến. Rất mong sẽ có video bàn luận về vấn đề nghĩ quá nhiều và cách dứt điều đó ra khỏi đầu từ anh!
Cảm ơn anh. Em cũng có những sai lầm khi làm các bạn em buồn từ cấp 3, mà giờ sắp 30 tuổi mà vẫn dày vò về nó. Ít nhất xem clip này giúp em có tinh thần phấn chấn lại
Mình thì hay chọn cách viết giấy vào bất cứ khi nào có chuyện không ổn xảy ra, từ chuyện bé đến lớn luôn. Đối chiếu lại với khoảng thời gian trước khi mình không tìm đến cách này thì mình cứ ngâm vấn đề trong đầu rồi móc ra suy nghĩ liên tục, nên không có làm cái gì khác được hết trơn á. Giờ mình lun mang 1 cuốn sổ tay nhỏ bên người, khi bất ổn thì viết ngay. Mà khi viết ra vấn đề, cảm xúc tiẻu cực thì mình đừng quên ghi ra giải pháp nhe, sẽ hiệu quả nhân đôi đó~
Khi nghe ai đó hỏi em câu "điều hối hận của em là gì? " em cũng không biết trả lời sao, có thể em chưa từng thấy hối hận. Mỗi lần em làm điều gì đấy sai em sẽ lắng nghe người khác chỉ lỗi và cố gắng tránh tái phạm. Quá khứ có sai lầm mình không thể thay đổi nhưng hiện tại và tương lai mình có thể. Em cũng không trách móc ai đó khi có lỗi với em, chỉ mong người đó nhận ra lỗi là yên lòng rồi. Điều này khiến em giảm căng thẳng, những suy nghĩ tiêu cực và nhanh chóng ổn định lại tinh thần khi có sự cố xảy đến.🥰🥰
huhu xem anh 3 năm từ khi a chỉ có 1K Subcribes, gần như là người thay đổi mindset của e và là 1 trong 2 Content Creator mà e luôn luôn muốn chia sẻ tới mọi người nma đến bây giờ xem a thì cảm xúc vẫn như lần đầu ạ=(( idol mãi đỉnh
T vừa nướng hết 250tr tiền tiết kiệm đi làm trong 3 năm vào trò game tài xỉu online, không biết tâm sự với ai, thực sự bế tắc. Sống nguyên tắc trong 3 năm chỉ vì 1 thời khắc đầu óc mụ mị dính vào trò game lừa đảo. Các bạn cho mình lời khuyên được không ?
Chúng ta khi còn trẻ thì sẽ thường nghĩ về tương lai nên sẽ bị hối hận về những gì mình đã làm Còn khi về già chúng ta không còn nghĩ về tương lai nữa mà sẽ hồi tưởng về quá khứ nên thường sẽ hối hận về những việc chưa làm đc Nên ai cũng có những hối hận về việc mình chưa làm hay đã làm tuỳ thuộc vào góc nhìn về kì vọng ở tương lai hay quá khứ Còn về phần ad a nói a không cảm thấy hối hận gì là bởi vì a vẫn đang cảm thấy hài lòng với chính mình ở hiện tại, chúc mừng a vì điều đó.
Chúc anh nghỉ lễ vui vẻ. Nay buồn buồn chạy ra biển 1 mình. Xong về lại nhà. Nếu là 5 năm trước chắc em overthinking nhiều lắm. Nhưng hôm nay lại thấy ko hề buồn, thậm chí là vui vẻ vì em đã dám đi con đường mình chọn. Mong những ai đang hối hận thì hãy move on, bạn xứng đáng có một cuộc sống tốt hơn.❤
Hoàn toàn đồng tình với quan điểm của bạn trong video này. Với mình, thì sự hối hận cũng gần như là không có. Những quyết định sai lầm là bài học để rút ra các kinh nghiệm trong cuộc sống chứ không phải là những ám ảnh day dứt mình cả đời.
Theo mình nghĩ những lỗi lầm mà chúng ta mắc phải đều dạy cho chúng ta 1 bài học! Vấn đề xảy ra để chúng ta có thể nhìn nhận lại chúng ta đang mắc lỗi ở đâu và cần sửa điều gì, chứ không phải để chúng ta đắm chìm trong khổ đau hay sống mãi trong quá khứ! Con ng sinh ra để phát triển chứ không phải để dậm chân tại chỗ! Thể nên là mình cũng không hối hận bẩt cứ điều gì cả
Mình ko cần 20s để nhớ về hối hận. Nó là vết thương chưa lành dù đã 6 năm rồi. Mình thuộc nhóm 2 - đã làm nhưng ko cố gắng đến nơi. Mình nghĩ đó là cơ hội duy nhất trong đời mà mình khó có thể có lại. Mình sống trong vô định mấy năm nay…
Hôm nay đươc rảnh lên nghe bạn chia sẻ. Mình đồng tình với ý của bạn , suy nghĩ về việc hối hận sẽ làm bản thân tiêu cực và ảnh hưởng lâu dài về tương lai.
Em cũng ngồi nghĩ mãi mà vẫn ko ra điều làm e hối hận 😂 đơn giản là nếu sai thì lập tức sửa, sống là phải tích cực như anh nói. Cảm ơn anh đã chia sẻ về quyển sách này ạ
Tôi năm nay 33 tuổi những năm tuổi trẻ tôi là người ưa nhìn, công việc, tiền bạc cũng ổn rất nhiều các bạn nữ cũng yêu tôi và có những câu chuyện đẹp mà ko hiểu lý do gì tôi thường bỏ lỡ những cơ hội điều tốt đẹp đến với mình giờ khi có tuổi rồi thỉnh thoảng lên mạng xã hội nhìn trang cá nhân của các bạn mà mình cứ thấy hối hận dằn vặt mình😢
Hi Duy, mình xin phép đóng góp ý kiến cá nhân một chút. Cá nhân mình thấy bản thân nếu có sự hối hận là vì người ta so sánh cái được của việc đã làm và cái ko được của việc ko làm. Khi đưa ra sự lựa chọn của việc làm , hay ko làm 1 việc trong quá khứ sẽ phải cân đo cái được và cái mất. Sự hối hận bản chất mình cho rằng ở việc chúng ta tiếc nuối cái mất, so sánh cái được :) Ý kiến cá nhân nha😊
Cái này trong sách hình như cũng có nhắc tới đó bạn. Nó là chi phí cơ hội. Riêng mình thì sau khi đã suy nghĩ kỹ được mất của các lựa chọn và quyết đi 1 hướng, mình sẽ không nhìn lại và tiếc vì đã không làm hướng còn lại kia. Vì mình đã làm điều tốt nhất ở thời điểm đó rồi.
Em từng có thời gian dành cho rất nhiều hối hận để mang tới rất nhiều dằn vặt rồi lại đâm ra chán nản, trầm cảm. Phải dành rất nhiều thời gian để thuyết phục bản thân rằng những hối hận đó chính là những bài học. Nếu mọi thứ trong quá trình thử nghiệm thì phát hiện ra lỗi sai chứ một thành công chứ mọi thứ nếu hoàn hảo, thì tới lúc cần hoàn hảo sẽ không thể dẫn dắt với sự chắc chắn tới thành công. Cho nên, hối hận sẽ không thay đổi nhưng hãy lấy nó thành bài học, chính nó đã cho mình một cuộc sống ngày hôm nay. Và, dặn lòng rằng, để đối diện vấn đề tương tự, "KHÔNG DỄ MẮC LỪA ĐÂU" :D
tôi thi được 7.5 IELTS, nhưng không biết xét tuyển kết hợp thế nào, cứ nghĩ rằng là thi xong thptqg mới dùng điểm đó kết hợp IELTS giờ đây thi xong, tôi được 23,5 điểm :) quá thấp so với kì vọng , cộng thêm quả xét tuyển bằng IELTS đã đóng từ 30/6. bây giờ ai cũng bảo ngu vì đã khồn xét tuyển sớm :( thật sự giờ không biết tìm cách nào nữa
mình đã kiếm được rất nhiều tiền từ tt crypto hơn 1M nhưng mình không cash ra BĐS và gửi tiết kiệm minh bị điểm mù tài chính và cuói cùng mình mất hết. mình đã cưc kỳ hối hận cơ hội tự do tài chính và đổi đời.
Em mới phát hiện ra một chị PhD ở Ireland, trước từng du học Thạc sĩ ở đây. Chị ấy cũng có kênh yt, podcast chia sẻ 1 chút về học bổng, 1 vài video về productivity, eeee đặc biệt là chia sẻ của chị cũng thấy giống anh luôn í 😂 đây là đồng điệu đúng không ạ. Trời ơi, có đoạn chị nói mà em thấy giống trải nghiệm của anh, hoặc người mới nhất mà chị phỏng vấn có trải nghiệm giống anh chẳng hạn. Một chiếc cmt vui vẻ, anh có thể tìm xem thử chị Tea with Tâm hoặc không 😂. Ai mún xem thêm dạng creator giống anh Thành thì có thể xem cả chị này nha, siu đáng yêu. Cách phân tích cũng dựa trên các nghiên cứu, bài báo. Chúc anh và mọi người một ngày nghỉ lễ vui vẻ ạa
Có lẽ điều mà em hối hận nhất là việc mình được sinh ra, từ nhỏ đến giờ em cảm giác mình càng sống càng hành hạ bản thân, nhưng em lại quá hèn nhát để kết liễu mình. Giờ em chả biết phải làm sao đây nữa.
Năm nay e 27 tuổi, hối hận lúc đầu video e đã nghĩ đến việc k duy trì học tiếng anh tốt từ năm 18t. E bỏ bê vì nghĩ k cần dùng đến nhưng bây giờ e lại rất cần tiếng anh trong công việc. Dù sao thì muộn còn hơn ko làm, bắt đầu lại thôi ạ . cảm ơn video của a
em nghĩ điều bản thân em hối hận nhất là không dám buông bỏ những thứ tầm thường để làm những điều bản thân mình nghĩ tốt cho tương lai ,và cứ làm một việc chẳng giúp gì cho bản thân cứ lặp đi lặp lại và không theo đuổi đến cùng việc đó mà nghỉ ngang.
Nghe a review đến đoạn ông tác giả khuyến khích có 1 cuốn vở để viết những gì mình hối hận thì e cảm giác cuộc đời của ông tác giả chắc phải bi đát lắm. Hình dung được ra cả cảm xúc của ổng lúc đó là ngồi viết những thứ mình hối tiếc, những thứ mình k làm đc và muốn quay lại quá khứ để sửa nó. Cảm giác là vô nghĩa và không thể. Nếu ổng có thể viết lại là dùng cuốn vở để viết ra những bài học mà mình nhận đc và giúp ích cho mình trong tương lai thì nó mới thật sự chuẩn. E cũng từng khóc sướt mướt vì những lần trượt cấp 3, trượt đại học, mất đi những người tưởng chừng là tri kỷ, nhưng đó đều là những thứ mình k kiểm soát đc, và kiểu như nó xảy ra là điều tất yếu vậy. Mặc dù rất tiếc nhưng 1 thời gian sau nhìn lại thì nhờ những điều đó mà mình đi đc 1 đoạn xa hơn.
Cảm ơn bạn. Một video thật đúng lúc mình đang trong khoảng thời gian thật tệ. Trong quá khứ mình đã có 3 lần không kiềm chế được bản thân vì tính nóng giận, chỉ muốn thỏa mãn cảm xúc nhất thời nên đã làm những hành động, lời nói lớn tiếng thật dại dột. Người xưa có câu "quá tam ba bận". Giờ mình đã đánh mất điều mà mình đã từng xem là quan trọng nhất, là động lực, là mục tiêu sống, là niềm vui mỗi ngày suốt khoảng thời gian qua (sau suốt hơn 1 năm rưỡi) đồng cam cộng khổ, đắng cay ngọt bùi, chung sống và cùng đồng hành với nhau trên hành trình gầy dựng cuộc sống xa nhà với biết bao nhiêu kỷ niệm thăng trầm, khổ cực, khó khăn đã xảy ra. Và bây giờ, 2 đứa chỉ còn lại vết thương lòng rạn nứt và không bao giờ hàn gắn lại được. Mình đã hối hận, tuy là đàn ông, nhưng mình đã khóc rất nhiều. Ngày mình đặt bút ký 1 cột mốc thành công trong công việc, cũng là ngày mình đã mất đi điều mà bấy lâu nay là quan trọng nhất đối với mình. Mình còn nhớ mãi và bị ám ảnh mãi câu nói cuối cùng của cô ấy gửi cho mình "Chúc mừng a nha. Cuối cùng thì em cũng đợi đc đến ngày nhìn thấy anh ổn định công việc. Em cũng an tâm được phần nào. Mình hết duyên thật rồi anh ạ. Em xin lỗi" Cảm ơn Duy Thanh Nguyen vì video này đã cho mình 1 góc nhìn khác và có phần nhẹ nhõm hơn
câu chuyện của chú khiến cháu thấy thật buồn, tính cháu cũng như chú, dễ nóng nảy với người thân.Còn bạn bè thì cháu hiếm khi cáu giận dù họ có làm gì đi nữa, người thân cháu mà quan tâm cháu hơi quá hoặc làm điều gì nhẹ là cháu cũng bực luôn được...cháu cx ko hiểu tại sao lại như vậy nx
Em đã dành nhiều thời gian để chơi game nên em đã thi trượt cấp 3 và để giờ em học ở trường cách nhà 20 cây số h em vẫn là 1 người nghiện game. Mong anh hãy làm riêng 1 video về việc nghiện game và từ bỏ game online như thế nào được không ạ em cảm ơn anh mong anh sẽ làm về chủ đề này😊
Tôi nghĩ bạn nên tìm một chỗ suy nghĩ, nhìn nhận lại việc nếu mình vẫn tiếp tục chơi và nghiện game thì cuộc sống của mình sẽ như thế nào? Bởi vì chính bạn thừa nhận rằng vì nghiện game mà bạn thi trượt cấp 3 và phải đi học xa nhà 20 cây số, nếu đó là hậu quả mà bạn phải gánh chịu thì bạn phải tìm cách loại bỏ việc nghiện game đi. Giải pháp là bạn hãy ra ngoài, thử chơi một môn thể thao hoặc tìm một hoạt động thể chất nào đấy không hề liên quan đến game, làm cho tâm trí của bạn thật bận rộn để quên đi việc chơi game rồi qua một thời gian liên tục hành động cuộc sống của bạn sẽ thay đổi. Chúc bạn thành công nha.
mỗi lần xem một nội dung anh làm là mỗi lần tiếp thu đc kiến thức mới và góc nhìn mới, và video này cũng vậy... Chúc anh và mn có một kỳ nghỉ lễ vui vẻ ạ
Có ai ở đây giỏi về tâm lý, có thể giúp em ko, em thực sự rất cần hỗ trợ về tâm lý ở thời điểm hiện tại. Hiện tại e cảm thấy rất hối hận vì e đã không cố gắng trong 2 năm đầu đại học. E cứ đi làm thêm và ham chơi nên ko chú trọng gì nhiều chuyện học. E đang học năm 3 và một tháng nữa là thi HK1, giờ điểm tích lũy của e cũng chỉ ở 7.44 nếu muốn được bằng giỏi e phải đc 8.5 trở lên kể từ hk này trở về sau. Mà môn càng về sau thì càng khó. Em biết e nên cố gắng hết sức nhưng khó thật sự. E cảm thấy áp lực về nó rất nhiều. Mẹ e ngày nào cũng phải thức vào nửa đêm để lấy cá về bán, ngồi ngoài nắng ngoài mưa ko dám nghỉ một ngày nào. Mà e lại làm như vậy, e thật sự cảm thấy e là một người con bất hiếu, một ng vô dụng. Nhiều khi e muốn khi e ngủ, ngày mai e có thể ko tỉnh dậy ko, e sợ phải đối diện với sự thật. Có thể mn cho rằng chỉ vì chuyện học hành mà e như vậy, e thật yếu đuối có phải ko, nhưng đó là vấn đề lớn trong cuộc đời em.
Mình không thể dọc sách, mình có sách nhưng hễ cầm nó lên và đọc là mình lại cảm thấy không có hứng đọc tiếp, mặc dù cho nội dung sách rất hay (theo review của mọi người). mình cố gắng đọc nhưng vô dụng, không thể? làm sao để thay đổi đây ạ?
@@nhannguyenvan2536 mình có đọc truyện, là tiểu thuyết ngôn của mấy tác giả Trung Quốc, rất nhiều luôn. nhưng đó là truyện và không giúp ích cho mình lắm, mình muốn thêm thông tin, kiến thức thì chỉ có thể đọc sách (không phải truyện tiểu thuyết) nhưng vẫn khó quá, nhưng sẽ cố ^^
Hối hận lớn nhất từ khi sinh ra đến bây giờ của em là em đã cố rắng làm chủ được mình khi cầm trên tay chiếc điện thoại thế nhưng đến nay đã 3 hoặc có thể 4 năm. Em vẫn chưa kiểm soát được lượng thông tin nào là phù hợp với mình, đôi khi em dành thời gian quý giá của mình chỉ để xem nhưng video clip vô bổ, điều đó không hẳn là hoàn toàn những thứ xem được trên điện thoại đều vô bổ nhưng lượng thời gian em dành vào những thứ đó em cảm giác thật sự rất tiếc nuối thời gian quý báo đến nhừng nào , tiếc hơn là chưa kiểm soát được mình. Ngay từ khi đặt mục tiêu kiểm soát được mình khi sử dụng điện thoại em hay ảo tưởng rằng từ từ mình sẽ làm được nhưng không, đến bây giờ nó ảnh hưởng đến em quá nhiều, điều đó thể hiện rõ nhất ở việc mỗi khi em định làm một việc gì đó thì chiếc điện thoại xuất hiện, trong một khoảng thời gian ngắn nó khiến em giữ nó trên tay liên tục nhiều tiếng đồng hồ thế nên công việc em định làm trước mắt lại bị lỡ . em tự hỏi ôi tại sao một thứ nhỏ bé như vậy mà mình không kiểm soát được, nó rất tồi tệ :)) . em xin để lại đôi lời ở đây và tiếp tục xem video ạ
Lúc lớp 9 em được 1 bạn cùng lớp tỏ tình nhưng em từ chối đến lúc lên cấp 3 thì em lại thích lại bạn ấy nhưng vì sợ mấy người bạn của bạn ấy nói này nói kia rồi toàn là suy nghĩ tiêu cực bla bla ... như là biết thế lúc đấy đồng ý, biết thế lúc đấy mình thế này thế kia nhưng k giải quyết được gì và em đã mang cái nỗi bứt rứt và hối hận đó cả 1 chặng đường, nó làm cho em tốn nhiều năng lượng và thời gian cực kì. Và rồi đến thực tại em đang học năm 3 khi mà nhìn lại thì thấy mình ngu si đần vcđ =))) cuộc sống mình là cái bàn mà mình cứ nhìn mãi vào cái ly thế là tốn cả mớ nguồn năng lượng tích cực để yêu đời. Bây giờ em nhìn lại những gì trong quá khứ những thứ cho là khó vượt qua và hối hận nhất thì em vẫn cười và chấp nhận những cái tiêu cực ấy. " Đừng khóc vì nó kết thúc mà hãy cười vì nó đã xảy ra ". P/s: Video của anh hay lắm ạ. Có lẽ như em xem nhiều video của anh nên em cũng thay đổi theo kiểu tích cực như anh luôn. Chúc anh thật nhiều sức khỏe để còn làm những video hay nữa nha anh! =)))
hối hận vì ko học hành tử tế hơn. dù vẫn ra trường nhưng với tấm bằng tb thì ko thể nào xin học bổng. gđ cũng ko đủ đk cho tiền đi học. tha thiết đc đi nc ngoài học và sống cuộc sống mình muốn. nhưng giờ 28t trong tay cũng chẳng có gì dù cs cũng ko đến nổi tệ. nhưng trong lòng luôn buồn phiền và tiếc vì sao ko quyết liệt. vì sao lại sợ, vì sao vì sao ??? để giờ khi tự làm ra đủ tiền để có thể đi bất cứ đâu nhưng lại vướng bận chuyện phải lấy ck để con để bama yên lòng. nhiều lúc muốn biến mất khỏi đây và ước rằng ko ai nhớ ra là t từng có mặt trên đời nữa
Hối hận lớn nhất của mình là bỏ học đại học khi chỉ mới vào chưa được 1 hk trốn trong nhà h*tcan xem pỏn lướt mạng vô bổ suốt 2 năm rưỡi qua, thật sự lãng phí cuộc đời 100% không học thêm điều gì mới, không công việc, không có trải nghiệm dù là đi chơi hay gặp gỡ bạn bè tán dóc cũng không, hoàn toàn biến mất như hikikomori. Mình nghĩ dù là thất bại hay phạm sai lầm thì cũng sẽ có bài học, còn đằng này mình chả học được gì ngoài phải quý trọng thời gian, điều mà ai cũng biết.
A ơi, e hay nghe podcast trên spotify của a trc khi ngủ, e recommend nếu a có thể bỏ khúc nhạc dạo đầu bằng cách vô thẳng bài chia sẻ lun thì chắc hay hơn ấy ạ. E chia sẻ trên góc nhìn cá nhân, có thể ko đúng ạ. Cảm ơn a rất nhiều vì những bài chia sẻ hữu ích a nhé.
like video cua ban vi minh cung nghi y het nhu ban. Ko co gi phai hoi tiec dieu gi boi vi moi mot su viec xay ra voi minh da tao nen minh bay gio. ko co gi phai hoi tiec ca.
hồi trước em có viết ra 1 đống bài học được rút ra từ sai lầm trong quá khứ , và khi em biết đến tỉnh thức ( hix hơi tâm linh 1 tí ạ ,cơ mà chủ đề này có liên quan đến video) em đã xóa toàn bộ những cái bài học đó ra khỏi file máy tính ......, vì em biết tất cả đều là trải nghiệm mà mình tự tạo ra , mình tự tạo ra sai lầm ,tự đau khổ ,rồi lại tự tạo ra những bài học nếu ko muốn nói là bài học vô nghĩa , và cứ thế trong vòng lặp vốn dĩ ta sinh ra đã hoàn hảo ,không cần bài học gì nữa ,những cái kia chỉ là trải nghiệm mà thôi :33
Đồng quan điểm với anh ;) Tại sao phải dằn vặt vì 1 thứ đã qua đi nhỉ ? ~ nhún vai ~ Không phải là không có gì hối hận chỉ đơn giản là chọn cách giải quyết đó thôi :D ... Thoải mái mà tận hưởng những niềm vui ngập tràn trong cuộc sống chứ?. E từng vào trại giam vì ma túy và bh cực happy :D Không phải mình không biết xấu hổ và hối hận mà chỉ đơn giản em chọn cách chấp nhận và làm lại cuộc đời. Theo dõi kênh anh lâu nhưng hôm nay chủ đề này thật sự khiến e có nhiều điều hiện lại nên comment chia sẻ cùng a
Có lẽ bạn còn trẻ, nỗ lực công sức cách tích cực chưa có gì cần hồi hận. Mình hồi hận đã kg cô gang danh nhiều thời giờ hơn cho bố mẹ và dạy con cái! 😢 Dù là rất gần gũi nhưng vẫn có thể làm tốt hơn!
Mình ko làm trong ngan hàng nhưng có 1 thắc mắc nhỏ, trong cuộc khủng hoảng 2008 bạn làm thì có đoạn ngan hàng chuyển khoản vậy mua nhà của ông Thành cho các quỹ investment bank, thì ko biết hiện tại ngan hàng còn dùng cách này hay có cách khác để cho nhiều ng vay tiền hơn. Xin cám ơn
Quan điểm về quá khứ của Ông trong sách, mình không đồng tình lắm. Nếu suy xét lại thì ngay hiện tại mới là hành động xuất phát điểm để quyết định tương lai. Còn quá khứ chỉ là kết quả của những gì ta đã làm trước kết quả đó. Nếu ai nhìn về quá khứ sai lầm rồi thì sẽ tự chìm đắm vào đau khổ, dằn vặt. Nói chung là nhìn về quá khứ, chắt lọc ra những nguyên nhân cốt tủy gây ra hậu quả. Rồi ngay trong hiện tại, làm điều gì đó không lặp lại những sai lầm trong quá khứ.
Sau 1 thời gian đi học ở trường ĐH thì mình thấy không phù hợp nên quyết định thi lại ngành kỹ thuật máy tính của trường CNTT, mình thi đgnl thui vì mình vẫn phải theo học ở trường ĐH cũ. Nhưng mình lại k đủ điểm đậu, song tối nay đi tra điểm ngành đó của bách khoa hcm thì mình mới phát hiện hoá ra năm ngoái mình dư 1 điểm để đậu, nhưng vì k aim bách khoa nên mình k để nv. Bây giờ biết là nói ra cũng k đc gì nhưng sao trong lòng mình cứ thấy tiếc quá, mình sẽ dành cả đêm để tiếc. Nhưng hông sao cả vì tương lai của mình sẽ bắt đầu lại từ sáng mai nè hihi. anw mình nói j z tr : v
mình hối hận vì không về thăm bà nhiều hơn, không quan tâm tới bà nhiều để khi bây h bà nội lẫn bà ngoại chẳng còn ai nữa thì mới nhận ra...mọi sai lần đều mang lại bài học & tự bản thân có thể sửa sai được. nhưng người thân thì...
Anh có thể làm video giải thích về các chỉ số kinh tế vĩ mô quan trọng cần chú ý (GDP, PPI,....), lãi suất, lạm phát, mà có tác động đến thị trường chứng khoán được không. Cảm ơn anh rất nhiều
Thật sự em cũng giống anh, đến thời điểm hiện tại em đang 22 tuổi và e vẫn chưa thực sự thấy hối hận về bất cứ điều gì. Những sai lầm của bản thân em e luôn suy xét cải thiện lỗi lầm trước đó và nó cũng là 1 phần của quá trình trưởng thành của bản thân em nên là em luôn sẵn sàn đối mặt và cải thiện dần. Có thể bây giờ k có hối hận nhưng tương lai có k thì e k thể chắc chắn :3