mọi ngày vẫn vậy vẫn say ke cùng giấc mộng giường đường đi bây giờ không còn ai đó nên đã rộng đường vẫn phủ màu nắng rác cùng lời vắng tắc của anh than thở không còn một người ở cùng sau xe đoạn đường chan trở em à , mõi lúc anh nhớ tự nhiên bật ca thẩn thờ một lúc rồi hát cô gái của anh rồi cũng thật xa ,cùng ai có cuộc đời khác sự thật mất em anh không cần khoa học chứng mình em là kiệt tác và tuyệt vời nhất nghệ sỹ như chỉ biết đứng nhìn lang thang trên phố nổi buồn cùng với cô đơn có cách nói riêng mõi sáng thức giấc không em anh không tài nào có cách đối diện