Nhớ Thắng cái hồi Em dạo này, nhớ Thắng hồi còn gắn bó với chiếc áo trắng sọc đỏ này. Chỉ cần a quay đầu lại thì sẽ có nhiều người thích a và trân trọng âm nhạc của a
Hơi tiếc chút vì sub bị sai đoạn “Sáng thế ra đời”, chứ không phải “sáng thể rã rời”. Nó làm mất đi ý nghĩa của 7 ngày sáng thế trong Kinh Thánh. Thời kì mới ra trường năm 22-23 tuổi, cho đến giai đoạn “khủng hoảng hiện sinh” sau Covid ở tuổi 25 26, mình cũng miên man với câu hỏi “tôi là ai, tôi tới cuộc đời này vì điều gì, tại sao tôi được sinh ra trên cuộc đời này, vũ trụ hình thành như thế nào, kiếp trước kiếp sau ra sao”, những cuộc vận lộn đau khổ mà chỉ người trải qua mới hiểu. rồi mình tìm đến đủ các loại sách, đến Phật giáo, đi đến những miền đất mới, gặp những người khác nhau để tìm câu trả lời cho những câu hỏi đó. Không biết Thắng viết bài này từ năm nào, nhưng vẫn là quá “chín” cho cái độ tuổi ấy có sự chiêm nghiệm, tỉnh thức về nhân sinh cuộc đời vậy. Thật sự cảm ơn vì mình đã được biết tới bài hát này. Một tài năng thực sự của âm nhạc.
Tớ đã nghe bài này rất nhiều lần và lần nào cũng rùng mình vì độ sâu của lyrics mà Thắng viết, quả thật Thắng (nói riêng) và Ngọt (nói chung) là 1 trong những viên ngọc sáng nhất của nền âm nhạc VN
Lời bài hát : Không - thời gian (thắng ngọt) Thương nhớ nơi trần gian mãi chưa về thăm Công tác xa một hôm ngỡ như một năm Người xen người xen nô nức Từng hàng dài công sức Về nơi ngày đêm thao thức Nằm chăm lo thăng chức Về nơi nhà cao ngây ngất Nhà chọc trời sương đất Người nói là đời người tươm tất ai mất ai còn Xin ghé bao ngày buông nắng bao ngày mưa Nay bước đi ngày nay đã là ngày xưa Ngày nào dài lâu như thế Ngày nay đời số dễ Chẳng như ngày xưa gian khó Ngày xưa ăn không có Chẳng như ngày nay hạnh phúc Nhà nhà sung túc Thời gian là con sông có khúc có lúc vô thường Bao nhiêu năm rừng núi Bao nhiêu năm đào sâu Bao nhiêu năm ta ngóng, ta trông nghe tiếng con người tới Bao nhiêu cuộc đời mới Ý nghĩa bao đời sau Bao nhiêu năm trú rét bên nhau sống đã lâu thành bầy Bao nhiêu năm làm rẫy Bao nhiêu năm làm nương Bao nhiêu năm xưng chúa xưng vương mong nước non bền chắc Bao nhiêu lần giặc Bắc Bao nhiêu năm giặc Tây Bao nhiêu năm ta đứng nơi đây thở than Ôi thời gian Nơi con người trần gian Ngước lên mà nghe trời than Tay chắp chân quỳ tâm hướng lên trời cao Vô số câu hỏi ta biết trả lời sao Ta đến từ đâu, không biết Từ đâu ta không biết Người ta là ai người không biết Là ai ta không biết Người ta về đâu sau khi chết Ta không biết Đời sau tự sinh ra tha thiết muôn kiếp đọa đày Ta cũng đang tìm ta trong cách con người đi Ta vẫn đang tìm ta trong sách con người ghi Rằng ngày đầu tiên sáng tối Ngày hai đại dương trôi Ngày ba thảo nguyên xanh cây cối Ngày tư mặt trăng tới Ngày năm đầy chim quanh cá bơi Rồi động vật khắp nơi Thổi đồng mỏi tay ta nghỉ ngơi sáng thể rã rời Á a~ Bao nhiêu năm rừng núi Bao nhiêu năm đào sâu Bao nhiêu năm ta ngóng, ta trông nghe tiếng con người tới Bao nhiêu cuộc đời mới Hóa kiếp bao đời sau Bao nhiêu lâu trú rét bên nhau sống đã lâu thành bầy Bao nhiêu năm làm rẫy Bao nhiêu năm làm nương Bao nhiêu năm xưng chúa xưng vương mong nước non bền chắc Bao nhiêu năm giặc Bắc Bao nhiêu năm giặc Tây Bao nhiêu năm trấn giữ nơi đây Thở than Ôi thời gian Những con người trần gian Ngước lên mà nghe chân ái.... Nghe trời than Không thời gian Những con người trần gian Ngước lên mà nghe chân ái.
Hợp Âm - Lời bài hát : [F] Thương nhớ nơi trần gian mãi chưa về thăm[C] [F]Công tác xa một hôm ngỡ như một năm[C] Người xen người [F]xen nô nức Từng hàng dài công sức Về nơi ngày [C]đêm thao thức Nằm chăm lo thăng chức Về nơi nhà [F]cao ngây ngất Nhà chọc trời sương đất Người nói là [C]đời người tươm tất ai mất ai còn [F]Xin ghé bao ngày buông nắng bao ngày mưa[C] [F]Nay bước đi ngày nay đã là ngày xưa[C] Ngày nào dài [F]lâu như thế Ngày nay đời số dễ Chẳng như ngày [C]xưa gian khó Ngày xưa ăn không có Chẳng như ngày [F]nay hạnh phúc Nhà nhà sung túc Thời gian là [C]con sông có khúc có lúc vô thường Bao nhiêu [Am]năm rừng núi Bao nhiêu [Dm]năm đào sâu Bao nhiêu [G]năm ta ngóng ta trông nghe tiếng [C]con người tới Bao nhiêu [Am]cuộc đời mới Ý nghĩa [Dm]bao đời sau Bao nhiêu [G]năm trú rét bên nhau sống đã [C]lâu ngày ngày Bao nhiều [Am]năm làm rẫy Bao nhiêu [Dm]năm làm nương Bao nhiêu [G]năm xưng chúa xưng vương mong nước [C]non bền chắc Bao nhiêu[Am] lần giặc Bắc Bao nhiêu [Dm]năm giặc Tây Bao nhiêu [G]năm ta đứng nơi đây thở than [Am] Ôi thời gian[F7] Nơi con người [Em]trần gian Ngước lên mà nghe trời than[Dm] [G] [C] [F]Tay chắp chân quỳ tâm hướng lên trời cao[C] [F]Vô số câu hỏi ta biết trả lời sao[C] Ta đến từ [F]đâu, không biết Từ đâu ta không biết Người ta là [C]ai người không biết Là ai ta không biết Người ta về [F]đâu sau khi chết Ta không biết Đời sau tự [C]sinh ra tha thiết muôn kiếp đoạ đày [F]Ta cũng đang tìm ta trong cách con người đi[C] [F]Ta vẫn đang tìm ta trong sách con người ghi[C] Rằng ngày đầu [F]tiên sáng tối Ngày hai đại dương trôi Ngày ba thảo [C]nguyên xanh cây cối Ngày tư mặt trăng tới Ngày năm đầy[F] chim quanh cá bơi Rồi động vật khắp nơi Thổi đồng mỏi [C] tay ta nghỉ ngơi sao thể rã rời Á a~ [F] [C] [F] [C] Bao nhiêu [Am]năm rừng núi Bao nhiêu [Dm]năm đào sâu Bao nhiêu [G]năm ta ngóng ta trông nghe tiếng [C]con người tới Bao nhiêu [Am]cuộc đời mới Hoá kiếp [Dm]bao đời sau Bao nhiêu [G]lâu trú rét bên nhau sống đã [C]lâu thành bầy Bao nhiêu [Am]năm làm rẫy Bao nhiêu [Dm] năm làm nương Bao nhiều [G] năm xưng chúa xưng vương mong nước [C]non bền chắc Bao nhiêu [Am]năm giặc Bắc Bao nhiêu [Dm]năm giặc Tây Bao nhiêu [G]năm trấn giữ nơi đây Thở than [Am] Ôi thời gian [F7] Những con người [Em]trần gian Ngước lên mà nghe [Dm]chân [G] ái.... Nghe trời than [Am] Không thời gian [F7] Những con người [Em] trần gian Ngước lên mà nghe [Dm]chân ái [G] [Dm]
Yea, dù gì cũng là mấy năm dài đằng đẵng, âm nhạc của Thắng và Ngọt cứ thế trở thành 1 phần bản thân của mỗi kẹo con rồi, thứ âm nhạc đã cứu rỗi biết bao con người, trong đó có cả mình nữa. Nói vậy chứ bảo nghe nhạc không nghe đời tư thì cũng không hẳn. Có lẽ do mình không xem tin tức nhiều nên những chuyện trước đó về Thắng mình không rõ, chỉ có lần này rầm rộ lên thì mới vỡ lẽ thôi, nên vẫn không tin. Chất kích thích cứ thế mà phá đi hình tượng bao nhiêu năm của một nghệ sĩ chiều phan vậy, kể cũng tiếc. Chị Nấm cũng không phủ nhận những gì Thắng mang đến cho mọi người, bên cạnh sự thật tàn nhẫn ấy. Đó là hi vọng. Của bạn? Của mình. Của những ai vẫn đang replay nhạc của Thắng và Ngọt mỗi khi có dịp, và của những tâm hồn được cứu rỗi bởi thứ âm nhạc này. Mong là Thắng có thể vượt qua chuyện này và làm lại, mọi người vẫn sẽ dang rộng tay đón anh về.