Với giọng hát mộc mạc, truyền cảm của mình, An Nhiên đã lấy nước mắt của rất nhiều người với ca khúc Mẹ Tôi trong chương trình Giọng Ải Giọng Ai. Link Mp3: mp3.zing.vn/bai-hat/Me-Toi-Co...
hay và nhiều cảm xúc quá, nghe đi nghe lại vẫn xúc động! Cảm ơn nhạc sỹ Trần Tiến đã có một tác phẩm quá tuyệt, cảm ơn bạn An Nhiên vì đã thể hiện bài hát quá hay.
hát để lấy đc trái tim và nước mắt đi vào lòng ng chỉ có bạn .xin cảm ơn bài hát xin cảm ơn bạn .bạn cho khán giả một xúc động khó quên với mẹ .cảm ơn an nhiên nhiều nhiều .
Đã nghe thử những ca sỹ tên tuổi hát những tất cả chi khoe kỹ thuật .khoe giọng . Ko chạm dc cảm xúc . Chỉ nghe bạn hát giọng hát mộc mạc nhưng chạm vào trai tim người nghe . Cảm ơn bn
rất nhiều người cs hát bài nay,da số khoe giọng,khoe ky~ thuật, gào lên phát ớn. . nhưng chỉ có bạn hát nghe xúc đồng nhất, , rơi nước mắt. ..( đơn so,moc mac )...👍🙇🙏❤God bless you all the best 🙇🙏
Theo mình thì chị hát bằng chính nỗi lòng,tâm sự trong lòng mình. Có cái j đó cho người ta cảm nhận đc tình cảm rất nhiều trong từng câu từ.nghe đi nghe lại hoài ko thấy chán luôn
an nhien ban ca bay me toi rat hay ban toi.lam minh nge di nge lai van k cam dc nuoc mat cua minh.cam on ban da hat ca khuc day y nghia nay.ai con cha me hay yeu thuong va lam tron bon phan dua con.
Mẹ ơi con đã già rồi con ngồi nhớ mẹ khóc như trẻ con Mẹ ơi con đã già rồi con ngồi ngớ ngẩn nhớ ngôi nhà xưa Ngày xưa cha ngồi uống rượu, mẹ ngồi đan áo. Ngoài kia, mùa Đông cây bàng lá đổ. Ngày xưa chị hát vu vơ những câu ca cổ cho em nằm mơ Ngày xưa mẹ đắp cho con tấm khăn quàng cổ ấm hơi mẹ tôi Ngày xưa bên giường cha nằm mẹ ngồi xa vắng. Nhìn cha, thương cha chí lớn không thành. Biển sóng thét gào một ngày nhớ mẹ sóng trào khơi xa Trời gió mây ngàn một ngày khóc mẹ trăng tàn sao rơi Mẹ ơi! Thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Tuổi thơ như chiếc gối êm, êm cho tuổi già úp mặt. Trèo lên dãy núi thiên thai ối a mẹ ngồi trông áng mây vàng Mẹ ơi! Hãy dắt con theo ối a để con mãi mãi bên mẹ. Mẹ ơi! Thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình. Dù cho phú quý vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ. Trèo lên dãy núi thiên thai ối a mẹ tôi về đâu? Ngàn năm mây trắng bay theo ối a mẹ ơi mẹ về đâu?