"Thời gian hủy hoại các lâu đài, nhưng lại làm giàu những vần thơ"(Joige Luis Borges). Văn học nghệ thuật muôn đời vẫn thế! Chiếc lá có thể vì thời gian mà héo úa, con chim nọ có thể chết trong bụi mận gai. Nhưng sự trường tồn của những giá trị nhân đạo trong văn chương luôn được giàu lên bởi những vấn đề sâu sắc. Phải chăng văn chương chính là "mảnh đất màu mỡ" để nhà văn ... phát huy tất thảy những giá trị "nhân đạo từ trong cốt tủy" của mình mà thời gian chính là phép thử không thể nào "băng hoại " tác phẩm B của người cầm bút tài hoa này. 🎉