Lâu rồi, không nghe được giọng Bác và Cô Hồng Đào . Mỗi lần con mệt mỏi hay cần một chỗ để dựa vào cho tinh thần thoải mái .. con đều nghe truyện Bác Ngạn . ❤❤❤❤❤
Cảm ơn tác giả nguyễn ngọc ngạn và trung tâm Thúy Nga tôi rất thích chương trình này. Giọng đọc ấm áp truyền cảm hứng. Nội dung bài phong phú cảm ơn chương trình truyền hình Việt Nam
Lúc trước đã có lúc nhà báo trong nước gọi ông Ngạn là văn sĩ hạng 3 . mình chả biết văn sĩ hạng 3 là như thế nào . nhưng giờ nghe ổng riết hoài rồi mình mới rõ . hóa ra là họ ghen với tài của ông
Đúng vậy tôi cũng đã comment như vậy, nên không muốn bấm like chút nào dù cốt truyện có lôi cuốn, nhưng đoạn kết lại lãng nhách ai muốn hiểu kiểu gì thì hiểu.
Đó là hình thức để họ giữ bản quyền bạn à, muốn đọc không có nhạc thì mua CD, mình nghe ké thôi nên cũng chấp nhận được. Nếu có dịp mình sẽ mua CD ủng hộ Thuy Nga!
Từ bây giờ trở đi, cháu chỉ đọc truyện có dấu mộc đỏ của chú cho chắc ăn, mấy kênh kia lường gạt quá, lấy truyện củ xào nấu đặt lại tên khác , nghe một hồi thí thấy quen quen, "ủa truyện này đâu phải tên này , xạo ko à 😠"
Cả nhà ngu đều nhau, mẹ ngu con cũng ngu. Cái đang có cũng mất đi là đúng. Con ko biết thương mẹ, mẹ ko biết dạy con, chồng thì cũng có máu tham. Lẩn quẩn kẻ xấu toàn gặp kẻ gian
bởi vậy, mấy đứa con gái có hiếu thấy ớn, lúc bà mẹ bị tai nạn ko thấy đâu, 2 ôg bà già ko bik tiếng a thì ko nói, hỗng lẽ mấy đứa con ko bik. ngáo ngáo mất tiền hết là đáng
Nghe mà tức thật đấy, bà mẹ già vừa đáng thương vừa đáng trách, đi nghe lời thầy bói để nhận cái kết đắng. Đứa con gái ngu si đần độn,dốt nát tột cùng. Giá truyện viết thêm hồi kết thì hả lòng hả dạ ng nghe
Giọng đọc của chú và cô Hồng Đào đã rất hay rồi , không cần nhạc , vì nhạc luôn bị to hơn lấn át giọng đọc ,rất khó chịu , không ai vào trang này để nghe nhạc cả ah
Đây là kênh của “chính chủ” nhg kg hiểu sao nhạc nền to quá và thỉnh thoảng kg phù hợp với nội dung truyện. (Điều này thật lạ so với tính chuyên nghiệp và sự tinh tế của TT Thuý Nga).
Truyện của bác là viêt ve cuôc sống đời thực.thí dụ truyện đó noi về vấn đề đó thi chi noi về vân đề đó.vi cuộc sống có bao giờ có cái kêt đâu.chịu khó để y nghe là hiểu cái kết hà.kết như ko kết là vậy.
Mình cũng đồng cảm với bạn. Có lẽ tác giả muốn thính giả có sự hoang mang rồi phải ngẩm nghĩ … Mình nhớ có một lần Nguyễn Ngọc Ngạn nói rằng, truyện của ông thì lúc nào cũng muốn kết thúc theo kiểu “Tình chỉ đẹp khi còn dang dở , đời mất vui khi đã vẹn câu thề “, tác giả Ko muốn kết thúc như phim Ấn Độ là phải có hạnh phúc rồi mọi người Hân hoan ra về..