Hôm nay nghe tin anh a Tuấn Khang mất xong nhớ tới bài này, một thời hoàng kim của GMC nói chung và anh nói riêng. Thấy xót xa quá! Cuộc đời là một kiếp lữ hành, mong a yên nghỉ.
Kiếp lữ hành Sáng tác: Minh Châu Khi màn đêm buông xuống từng bước chân rơi trên lòng đường Trôi về nơi quên lãng chôn dấu đi vết đau ngày tháng Chới với cánh chim bay thời gian in hằn bao đổi thay Đôi chân đi về đâu giữa không gian bao trùm nỗi sầu Bao lần ta mơ ước dừng bước chân lãng du mỏi mòn Khi tình yêu lên tiếng sau bao tháng năm bấy lâu tìm kiếm Đã nắm giữ trong tay để rồi tan tành như khói mây Rưng rưng đôi bàn tay vẫn trông mong tin yêu về đây Chờ mong những phút giây đón yêu thương quanh ta vơi đầy Dừng chân dưới bóng cây giữa chốn thiên đường ta đã thấy Để hạnh phúc mãi trong tầm tay, những ưu tư đã vụt bay Bàn chân hoang nay đã về bước qua bóng đêm mộng mê..
ngày xưa vũ đạo kể cả ở MV lẫn sân khấu đều như kiểu tập thể dục ấy, hài nhất là đọc rap. Nghe Đan Trường và Ưng Hoàng Phúc đọc rap mà cười vỡ bụng. Ôi tuổi thơ của tôi