chơi bời thì công nhận là nó sướng nhưng mà khi nghiện rồi nó khổ lắm. e còn nhớ mẹ e vừa khóc vừa đưa cho e 200k. mẹ cho vì sắp đi cai sợ ko cho thì ra đường trộm cắp lại đi tù. hôm đó trời thì mưa nói mẹ mượn cái xe đi lấy rồi về nhưng bà sợ e lại cầm xe đi luôn ko chịu đi cai. e nhớ mãi bà đưa thêm cho 20k bắt xe ôm, bà đứng ở cửa còn e mặc áo mưa đi bộ biết là làm mẹ đau mẹ buồn nhưng lúc đó ko còn là con người nữa. có những khi ngủ lịm đi khi người bắt nghiện rồi thức giấc dậy hàng ko có tiền ko có. cái cảm giác nó hoảng loạn luôn ấy chỉ có những người trong cuộc mới hiểu dc cái cảnh đó. mong các e các cháu đừng bước chân vào con đường này.
Nghe e nói mà a buồn, tiếc nuối, a mất tất cả, gia đình, công việc, giờ nằm nghĩ nước mắt rơi, đọc báo thấy thằng bạn cùng lớp được phong Thiếu tướng, mình chạnh lòng. Bởi trong lớp, mình lên lãnh đạo sớm nhất, về sớm nhất, mà có lẽ cả LLCA có mỗi mình mình là Thượng tá, Phó Trưởng phòng nghiện
@@nguyentrinh4894 Trong LLCA có 2 thằng Đội trưởng cũng như a là thằng Định PC04 Hòa Bình, Hưng PC04 Hà Giang, chỉ duy nhất a là Phó Trưởng phòng, mà nó khốn nạn là a lên lãnh đạo rồi mới nghiện, bởi sướng quá hóa rồ. May là a quan hệ tốt, lãnh đạo quý, cho đi cai cả năm, không được và cho nghỉ hưu, ko bị kỷ luật gì, vẫn thượng tá PTP nghỉ hưu, giờ a nghỉ 7 năm nay rồi em ạ.
Tế điên lột tả trân thực về 1 con nghiện. Chỉ có người từng nghiện mới hiểu. Chuẩn 100% đây là nghiện nàng tiên trắng và nàng tiên nâu. Còn ma toé tổng hợp ko say đắm như 2 nàng này😮😮😮
Anh tả thực như có một con người hiện hữu trước mắt, từng lời nói, hành động chân thực như open AI. những cảm giác đau đớn, giòi bọ trong xương thật sự ko diễn tả nổi. Nỗi đau đớn xâm chiếm cả thể xác lẫn tinh thần. Đó là hàng dáy tai, bánh đa chuẩn chỉ của ngày xưa mới có những cơn vật vã để dân chơi thấm thía đến tận xương tủy. Còn hàng bây giờ thì cứ như cơn sốt nhẹ qua một hai đêm là tạm ổn. Cám ơn anh Tế đã review rất chân thực hình ảnh một người nghiện cho khán giả được hiểu hơn. Like cho kênh của anh 1.000.000 like.
Cơn bão ma toé này khủng khiếp nhất là vào năm 1994-1999 tới năm 2007-2008 mới dịu xuống vì công an bắt rất mạnh án cực cao cộng thêm các dân chơi chuyển sang các loại ma toé ít bệ rạc hơn là hồng phiến,cỏ,ke và đá.Theo thống kê của các dân chơi ma toé thời đó tỷ lệ nghiện nhiều nhất theo tỷ lệ dân số là Quảng Ninh là số 1 rồi đến Nam Định,Hải Phòng,Hà Nội
Đủ bản lĩnh để dứt bỏ dc thì cơ hội vẫn còn rất nhiều mà bạn. Chứ mãi mãi ko ngóc đầu lên dc như bạn nói thì mình nghĩ chưa đúng mà chỉ đúng với những ai ko thể bỏ dc, đi tù và đi cai bao nhiêu tăng nhưng khi về XH lại ngựa quen đường cũ thì đúng chuẩn 100% luôn là ko thể ngóc đầu lên dc... tôi nói là có kiểm chứng rõ ràng nhưng chơi hàng trắng mà đã trích thì 10 thằng may ra chỉ dc 2 thằng bỏ thành công, đó là thật sự quyết tâm cai xong phải cách ly ngay với môi trường gần nhà còn mấy bạn nghiện tiếp đó là luôn dc sự thông cảm và quan tâm của gđ kiếm dc việc cho đi làm luôn với một môi trường lành mạnh và thân thiện... luôn dc gd, ae bạn bè nhét vào đầu những tư tưởng lạc quan tương lai sáng lạng nữa thì còn gì bằng. Như vậy mà vẫn ko cai dc thì thôi xác định luôn chết càng nhanh càng tốt cho gd và XH đỡ mệt với mình
Tế nói chuẩn đó..vì mình cũng hỏi qua những người nghiện và họ nói khí không có thuốc..bị vật vã nó như có con roi bỏ cắn vào sương..bao nhiêu tiền cũng không đủ
Cũng khó lắm em oi ,anh uống me tha đôn gần chục năm rồi, bình thường cũng ko nghĩ đến đâu , nhưng lúc có nhiều tiền, lại nghĩ đến nó, lại a lo cho bạn, anh thấy em nhu ngày nay là bản lĩnh đấy
Trời rét như này mà vật nhở ? Ối giồi ôi nó rét từ trong xương rét ra, xương cốt nó lẩn nhẩn như con sâu nó rúc trong cốt, tâm trạng thì hoảng loạn..😂😂😂