các bn bt vì sao mà gọi tên bài hát là Phi Điểu Và Ve Sầu chứ : Phi điểu và ve sầu trong bài hát này, để chỉ những người yêu nhau nhưng không đến được với nhau. Chúng ta như phi điểu và ve sầu, 2 sinh vật có hoàn cảnh sống hoàn toàn khác nhau. Sau mùa Hạ phi điểu bay về phương Nam con ve sầu ở lại với mùa Hạ chờ ngày lột xác, trưởng thành với một diện mạo xinh đẹp hơn. Thế nhưng lúc ấy phi điểu đã bay đến một phương trời khác rồi, không kịp nhìn thấy khoảnh khắc đẹp đẽ nhất trong đời của ve sầu. Trong bài hát có ai cụm từ tháng 13 và mùa thứ 5 chờ ngày gặp gỡ như đã hẹn nhưng thực tế chỉ có 12 tháng và bốn mùa trong một năm. Điều này nhằm dự báo phi điểu và ve sầu mãi mãi chẳng bao giờ có thể ở bên nhau, giống như hai đường thẳng song song hai cuộc đời khác nhau...😔 cre : Diệp Tử. ^^
Phải công nhận nhạc Trung đa số có giai điệu vừa hay mà lời còn hay bạo nữa nghe từng câu từng chữ cứ bị hợp tâm trạng và xuyên như thấu vào tim ấy, kiểu như nhạc Trung rất là dễ thấm nhất ở phần lời bài hát, lúc tâm trạng mà đang vui hay buồn gì chỉ cần nghe một bài nhạc Trung có giai điệu buồn thôi là lúc đó tự nhiên tâm trạng cũng đồng cảm với bài hát luôn. Hỏi sao dạo này có nhiều ca sỹ Việt Nam mình hay cover rồi các nhạc sĩ làm lại lời Việt rồi ca
Những bài bạn nghe được thì bởi vốn dĩ nó hay nên nó nổi, nên bạn mới nghe đến. Còn nhạc trung thì nhiều lắm. Và nhạc nào cũng thế, có hay có dở chứ đừng tôn sùng nhạc trung quá vì tưởng bài nào cũng hay. Lắm bài nghe như cc thật. Bài hay chiếm số ít thôi
các bạn biết vì sao Trung Quốc luôn là 1 dân tộc hùng mạnh nhất TG từ ngàn xưa đến giờ ko ? Bởi vì cội nguồn văn hoá của TQ được lưu giữ và bảo tồn rất tốt . Có 1 người nổi tiếng mà tôi ko nhớ tên đã nói rằng đánh bại 1 quốc gia có nền văn hoá lớn mạnh cực kì khó , nhưng đánh bại 1 quốc gia giàu nhưng có nền văn hoá yếu lại rất dễ
Mỗi lần nghe bài này, tôi lại nhớ về một mối tình với một người Trung Quốc. Cả một đoạn thời gian có rất nhiều cảm xúc. Bây giờ chỉ còn là hoài niệm, chỉ mong sau này, người ấy sẽ có một cuộc sống như mong muốn !
3 năm về chuk mình làm bên trung cũng quen một em ở đấy cứ lúc sáng tối mình đi làm gặp thì chỉ chào nhau rồi mỉm cười thôi, ở bên đấy biết thân biết phận... rồi một ngày mình về vn ko một lời từ chắc em khóc nhiều lắm
toi cung yeu mot e trunng quoc,e ay tung noi ko bit vi sao o hai dat nuoc khac nhau ,co rat n nguoii ma tai sao lai yeu a.Nhung roi chinh e da tu bo toi ,nhung ko fai vi het yeu,cam giac do that dau don. chi vi hoan canh gia dinh e da chap nhan tu bo tinh yeu danh cho toi.
Chuyện tình chúng ta bây giờ khác rồi Từng lời hứa em với anh lúc xưa Giờ thì cuốn trôi theo gió mây xa mất rồi Chỉ còn kí ức trong anh muộn phiền Chuyện tình chúng ta bây giờ hết rồi Người đã bước theo ai chẳng phải anh Hỏi lòng có bao giờ nghĩ đến anh lúc này Thật lòng anh không thể nào quên em Em đi xa nơi phương trời chỉ có mỗi anh nơi này Chờ em quay về bên anh xóa nhòa mọi muộn phiền âu lo Mà sao em vội vàng xa anh tình mình mong manh Từng kí ức vội vàng phai nhanh Trong anh giờ đây đang rất nhớ em Em đi xa nơi chân trời chỉ có mỗi anh lẻ loi Dạo băng qua từng phố quen nhớ ngày nào còn bên em Chẳng hay anh lòng còn tơ vương Một mình cô đơn để cố xóa tình này đơn phương Có lẽ giờ đây ta phải xa nhau thật rồi
Lúc cấp 2 tôi thích một người bạn cùng lớp nhiều lắm..( lúc đó t học khá ngu còn hoàn cảnh khó khăn nữa nên sợ làm khổ con người ta nên ko dám tỏ tình) giờ ngta đã có người đi cùng đoạn đường đời rồi nghĩ lại cũng tiếc nuối thật ❤️❤️❤️❤️
Ngươi nói thanh se tốt nhất tình đầu Như tuyết nhỏ lạc hạ bờ biển Đệ ngũ thứ một ngày nào đó trình diễn Chúng ta có thời gian để gặp mặt Ngươi nói bình không thích hợp ước nguyện Tại gió ấm ánh trăng đích địa điểm Tháng thứ 13, ngươi tựu như kỳ xuất hiện Góc biển cũng sẽ không còn xa xôi Ngươi kiêu ngạo vì bay xa, ta trú ngụ ở hạ thiên Không thể nghe tuyên ngôn, cứ lặp lại quá nhiều năm Vĩ tuyến bắc của tư niệm bị gió mùa thổi xa Thổi xa mặc niệm bên mặt Thổi xa lời ca của bài thơ Ngươi kiêu ngạo vì bay xa, ta trú ngụ ở phiến lá Đi không cùng thế giới, cũng không từng cáo biệt Thương hải nguyệt tưởng niệm vũ hóa ta hôm qua Tại ta thành thục mặt cười Ngươi khước từ khán qua nháy mắt.
Cũng giống với câu chuyện của Phó Hằng- Anh Lạc=====Phi Điểu gặp gỡ Ve Sầu vào một mùa hè nọ, chúng đã cùng nhau trải qua một mùa hè tuyệt vời nhất, ước hẹn với chai thuỷ tinh rỗng. Mùa thu ngày càng đến gần, Phi Điểu sắp phải rời đi, nó nói với Ve Sầu: “Anh sắp phải bay đi rồi, mùa hè năm sau anh sẽ trở lại tìm em, tạm biệt”. Ve Sầu trả lời: “Được thôi, nhưng em sẽ không thể gặp anh đúng hẹn vào mùa hè năm sau, em sẽ xuất hiện vào mùa thứ năm, mùa ấy bắt đầu từ tháng 13, lúc đó anh nhất định phải tới đúng hẹn nhé”. Phi Điểu bay đi rồi, nó bay đi ngạo nghễ và kiêu hãnh. Ve Sầu lặng lẽ đậu trên phiến lá xanh, tiễn Phi Điểu rời đi, bọn chúng mỗi đứa đi về một thế giới khác nhau. Phi Điểu không biết rằng, thời gian của con người không có mùa thứ 5, cũng không có cái gọi là tháng 13, vòng đời của Ve Sầu sẽ kết thúc vào mùa hè năm ấy. Mùa đông tháng 12 năm ấy Phi Điểu bay qua cả vĩ độ Bắc xa xôi, nhưng nó không bao giờ có thể bay tới mùa thứ năm, không bao giờ bay đến được tháng 13.. Trong “Phi điểu và ve sầu”, bạn bay xa với niềm kiêu hãnh, tôi dừng chân ở lại với mùa hè; từ lời bài hát bạn có thể nhận ra đây là ca khúc về sự ly biệt chia xa. Đối với hầu hết chúng ta, điều khó chấp nhận được nhất có lẽ là nói lời tạm biệt với người mình yêu, điều đáng buồn hơn là sau khi nói lời tạm biệt, không biết lần gặp lại tiếp theo sẽ là bao giờ. Gặp gỡ rồi rời đi, Phi Điểu bay trên trời, Ve Sầu ở dưới đất, rốt cuộc chẳng thuộc cùng một thế giới. Cuộc gặp gỡ giữa 2 con người đến từ 2 thế giới khác nhau đã định trước là định mệnh ngắn ngủi, bởi vì sự chênh lệch quá lớn, rồi cũng sẽ chỉ lướt qua nhau. Cuối cùng chẳng qua chỉ là một hồi quen biết, chúng ta cứ một mực chỉ biết yêu, lại quên mất có hợp hay không. Giống như Phi Điểu và Ve Sầu, một ở trên trời, một ở dưới đất. Kết cục chỉ là đáng tiếc, gặp gỡ không nhất định có kết quả, nhưng nhất định có ý nghĩa. Gặp nhau là duyên số, tất cả những gì bạn có đều là may mắn, nguyện cho những người yêu nhau đều có tương lai hạnh phúc, nguyện những người chờ đợi đều sẽ có được đáp án.CRE : trải nghiệm sống
Em đi xa nơi phương trời Chỉ có mỗi anh nơi này Chờ em quay về bên anh Xoá nhoà mọi muộn phiền âu lo Mà sao em vội vàng xa anh, tình mình mong manh Từng kí ức vội vàng phai nhanh Trong anh giờ đây đang rất nhớ em Em đi xa nơi chân trời Chỉ có mỗi anh lẽ loi Dạo băng qua từng phố quen Nhớ ngày nào còn bên em Chẳng hay anh lòng còn tơ vương , một mình cô đơn Để cố xoá tình này đơn phương Có lẽ giờ đây ta phải cách xa nhau thật rồi
你说青涩最搭初恋 nǐ shuō qīng sè zuì dā chūliàn Người nói màu xanh phù hợp nhất với mối tình đầu 如小雪落下海岸线 rú xiǎoxuě luò xiàhǎi ànxiàn Như bông tuyết nhỏ lạc xuống bờ biển 第五个季节某一天上演 dì wǔ gè jìjié mǒu yītiān shàngyǎn Vào một ngày nào đó của mùa thứ năm 我们有相遇的时间 wǒ·men yǒu xiāng yù de shíjiān Là thời khắc chúng ta có thể gặp nhau 你说空瓶适合许愿 nǐ shuō kōng píng shìhé xǔyuàn Người nói chiếc bình rỗng phù hợp với lời ước nguyện 在风暖月光的地点 zài fēng nuǎn yuèguāng de dìdiǎn Ở nơi có ánh trăng cùng với những cơn gió ấm 第十三月你就如期出现 dì shí sān yuè nǐ jiù rúqī chūxiàn Tại tháng thứ mười ba người xuất hiện như đã hẹn 海之角也不再遥远 hǎi zhī jiǎo yě bù zài yáoyuǎn Góc biển cũng không còn quá xa vời 你骄傲的飞远我栖息的夏天 nǐ jiāo’ào de fēi yuǎn wǒ qīxī de xiàtiān Người kiêu hãnh bay xa, còn ta dừng lại tại mùa hạ 听不见的宣言重复过很多年 tīng bùjiàn de xuānyán chóngfù guò hěn duō nián Không nghe được những lời nhắn nhủ. Cứ thế mà lặp lại nhiều năm 北纬线的思念被季风吹远 běiwěi xiàn de sīniàn bèi jìfēng chuī yuǎn Nỗi niềm nhớ thương tại đường vĩ độ Bắc bị gió thổi bay xa 吹远默念的侧脸 chuī yuǎn mò niàn de cè liǎn Cuốn trôi cả những suy ngẫm trên gò má 吹远鸣唱的诗篇 chuī yuǎn míng chàng de shīpiān Cùng với những câu hát trong bài thơ 你骄傲的飞远我栖息的叶片 nǐ jiāo’ào de fēi yuǎn wǒ qīxī de yèpiàn Người kiêu hãnh bay xa, còn ta dừng lại bên chiếc lá 去不同的世界却从不曾告别 qù bù tóng de shìjiè què cóng bùcéng gàobié Mặc dù không cùng thế giới nhưng chưa từng nói lời từ biệt 沧海月的想念羽化我昨天 cānghǎi yuè de xiǎngniàn yǔhuà wǒ zuótiān Ngày hôm qua, nỗi nhớ ánh trăng biển cả ta đã thoát xác 在我成熟的笑脸 zài wǒ chéngshú de xiàoliǎn Trong nụ cười trưởng thành của ta 你却未看过一眼 nǐ què wèi kàn guò yī yǎn Vậy mà người lại chẳng kịp nhìn thấy dù chỉ một lần 你说空瓶适合许愿 nǐ shuō kōng píng shìhé xǔyuàn Người nói chiếc bình rỗng phù hợp với lời ước nguyện 在风暖月光的地点 zài fēng nuǎn yuèguāng de dìdiǎn Ở nơi có ánh trăng cùng với những cơn gió ấm 第十三月你就如期出现 dì shí sān yuè nǐ jiù rúqī chūxiàn Tại tháng thứ mười ba người xuất hiện như đã hẹn 海之角也不再遥远 hǎi zhī jiǎo yě bù zài yáoyuǎn Góc biển cũng không còn quá xa vời 你骄傲的飞远我栖息的夏天 nǐ jiāo’ào de fēi yuǎn wǒ qīxī de xiàtiān Người kiêu hãnh bay xa, còn ta dừng lại tại mùa hạ 听不见的宣言重复过很多年 tīng bùjiàn de xuānyán chóngfù guò hěn duō nián Không nghe được những lời nhắn nhủ. Cứ thế mà lặp lại nhiều năm 北纬线的思念被季风吹远 běiwěi xiàn de sīniàn bèi jìfēng chuī yuǎn Nỗi niềm nhớ thương tại đường vĩ độ Bắc bị gió thổi bay xa 吹远默念的侧脸 chuī yuǎn mò niàn de cè liǎn Cuốn trôi cả những suy ngẫm trên gò má 吹远鸣唱的诗篇 chuī yuǎn míng chàng de shīpiān Cùng với những câu hát trong bài thơ 你骄傲的飞远我栖息的叶片 nǐ jiāo’ào de fēi yuǎn wǒ qīxī de yèpiàn Người kiêu hãnh bay xa, còn ta dừng lại bên chiếc lá 去不同的世界却从不曾告别 qù bù tóng de shìjiè què cóng bùcéng gàobié Mặc dù không cùng thế giới nhưng chưa từng nói lời từ biệt 沧海月的想念羽化我昨天 cānghǎi yuè de xiǎngniàn yǔhuà wǒ zuótiān Ngày hôm qua, nỗi nhớ ánh trăng biển cả ta đã thoát xác 在我成熟的笑脸 zài wǒ chéngshú de xiàoliǎn Trong nụ cười trưởng thành của ta 你却未看过一眼 nǐ què wèi kàn guò yī yǎn Vậy mà người lại chẳng kịp nhìn thấy dù chỉ một lần 你骄傲的飞远我栖息的夏天 nǐ jiāo’ào de fēi yuǎn wǒ qīxī de xiàtiān Người kiêu hãnh bay xa, còn ta dừng lại tại mùa hạ 听不见的宣言重复过很多年 tīng bùjiàn de xuānyán chóngfù guò hěn duō nián Không nghe được những lời nhắn nhủ. Cứ thế mà lặp lại nhiều năm 北纬线的思念被季风吹远 běiwěi xiàn de sīniàn bèi jìfēng chuī yuǎn Nỗi niềm nhớ thương tại đường vĩ độ Bắc bị gió thổi bay xa 吹远默念的侧脸 chuī yuǎn mò niàn de cè liǎn Cuốn trôi cả những suy ngẫm trên gò má 吹远鸣唱的诗篇 chuī yuǎn míng chàng de shīpiān Cùng với những câu hát trong bài thơ 你骄傲的飞远我栖息的叶片 nǐ jiāo’ào de fēi yuǎn wǒ qīxī de yèpiàn Người kiêu hãnh bay xa, còn ta dừng lại bên chiếc lá 去不同的世界却从不曾告别 qù bù tóng de shìjiè què cóng bùcéng gàobié Mặc dù không cùng thế giới nhưng chưa từng nói lời từ biệt 沧海月的想念羽化我昨天 cānghǎi yuè de xiǎngniàn yǔhuà wǒ zuótiān Ngày hôm qua, nỗi nhớ ánh trăng biển cả ta đã thoát xác 在我成熟的笑脸 zài wǒ chéngshú de xiàoliǎn Trong nụ cười trưởng thành của ta 你却未看过一眼 nǐ què wèi kàn guò yī yǎn Vậy mà người lại chẳng kịp nh
Trời xanh áng mây trôi tựa lúc đầu Thời gian giống như biển dài vô tận Ngày mà dẫu bao lâu thì ta chẳng thể quên được Ngày mà nắng đưa em gặp anh Từ giây phút ấy em tự ước nguyện Dùng trăng với sao viết thành câu chuyện Ở nơi lá rơi con đường hoa anh xuất hiện Là khi em biết mình nên bên nhau Dẫu biết sẽ đến lúc này Ngày ánh nắng xuân qua đi Ngày con tim phụ lý trí Ướt đôi mi mình biệt ly Lòng thương anh bị trời mây kia cùng thổi đi xa Rồi đến lúc người chẳng bên ta Mang theo bài thơ câu hát thiết tha Giống phiến lá tĩnh dưới đường Còn cánh én bay trên trời Tựa như đến từ hai thế giới Nói lời từ biệt chẳng buông lơi Phải chăng khi mình càng yêu nhau thì càng chia xa Càng dễ đến lại càng mau đi Quay lưng mà chẳng kịp tiếc nuối chi Từ giây phút đấy em tự ước nguyện Dùng trăng với sao viết thành câu chuyện Ở nơi lá rơi con đường hoa anh xuất hiện Là khi em biết mình nên bên nhau Dẫu biết sẽ đến lúc này Ngày ánh nắng xuân qua đi Ngày con tim phụ lý trí Ướt đôi mi mình biệt ly Lòng thương anh bị trời mây kia cùng thổi đi xa Rồi đến lúc người chẳng bên ta Mang theo bài thơ câu hát thiết tha Giống phiến lá tĩnh dưới đường Còn cánh én bay trên trời Tựa như đến từ hai thế giới Nói lời từ biệt chẳng buông lơi Phải chăng khi mình càng yêu nhau thì càng chia xa Càng dễ đến lại càng mau đi Quay lưng mà chẳng kịp tiếc nuối chi Dẫu biết sẽ đến lúc này Ngày ánh nắng xuân qua đi Ngày con tim phụ lý trí Ướt đôi mi mình biệt ly Lòng thương anh bị trời mây kia cùng thổi đi xa Rồi đến lúc người chẳng bên ta Mang theo bài thơ câu hát thiết tha Giống phiến lá tĩnh dưới đường Còn cánh én bay trên trời Tựa như đến từ hai thế giới Nói lời từ biệt chẳng buông lơi Phải chăng khi mình càng yêu nhau thì càng chia xa Càng dễ đến lại càng mau đi Quay lưng mà chẳng kịp tiếc nuối chi
Nay bất chợt nghe lại bài này. Nhớ khoảng tgian có ny bên cạnh. Chúng ta sau này sẽ có tất cả nhưng ko có nhau. Chúng ta đã rời xa nhau rồi, xa nhau và chẳng thể như lúc trước. Mối tình đầu a đã yêu thương nhất
Ngươi nói thanh se tốt nhất tình đầu Như tuyết nhỏ lạc hạ bờ biển Đệ ngũ thứ một ngày nào đó trình diễn Chúng ta có thời gian để gặp mặt Ngươi nói bình không thích hợp ước nguyện Tại gió ấm ánh trăng đích địa điểm Tháng thứ 13, ngươi tựu như kỳ xuất hiện Góc biển cũng sẽ không còn xa xôi Ngươi kiêu ngạo vì bay xa, ta trú ngụ ở hạ thiên Không thể nghe tuyên ngôn, cứ lặp lại quá nhiều năm Vĩ tuyến bắc của tư niệm bị gió mùa thổi xa Thổi xa mặc niệm bên mặt Thổi xa lời ca của bài thơ Ngươi kiêu ngạo vì bay xa, ta trú ngụ ở phiến lá Đi không cùng thế giới, cũng không từng cáo biệt Thương hải nguyệt tưởng niệm vũ hóa ta hôm qua Tại ta thành thục mặt cười Ngươi khước từ khán qua nháy mắt.