Anh Tế kể chuyện rất hay, thật sự nếu anh trước đây mà theo con đường học hành thì có thể thành một thầy giáo! Em là một người bình thường nhưng nghe những câu chuyện của anh cũng sáng ra được nhiều, đó là việc gì cũng phải bình tĩnh, nhẫn nhịn không thì vướng vào lao lý chỉ có khổ cả mình cả gia đình. Cảm ơn anh Tế, hi vọng một lần được gặp anh và chụp một bức ảnh.
Dung bao gio pham phap ngje ko manh nguyen! Den khóc nghen trong.tù cung ko đc khóc đó. Hôi han vô vàn khi vào trong đó. Nhó nha:BÔ TÙ CUNG KO BĂNG ĂN XIN NGOÀI XH NHA!
A tế ơi e cũng chơi bời giờ nợ lần chán quá a à. Trong nam định coa việc gì làm ko cho e vào làm với e quê hải phòng a ạ. E muốn đi thời gian cho ổn định lại tí.
Em xin 1 lời. Em trân trọng a Tế vì những gì a truyền tải cho khán giả trong đó có em. Nếu có dịp về Nam Định chắc chắn em sẽ ghé về uống nước với vợ chồng a Tế ạ. Em cảm ơn a nhìu lắm !
Nghe chuyện ông giáo Khuê chất lừ và nghe Tế tả đeo dây mấy quả dao mèo không nhịn được cười, nếu ông giáo Khuê mà làm giang hồ thì chắc cũng số má bạn Tế nhỉ?
Thiết kế cái điều hoà là ok anh ạ. Điều hoà giờ cũng rẻ anh à, anh chị ban ngày lại đi bán hàng suốt. Dùng mỗi tối với đi ngủ cũng em thấy hợp lý đó anh.
Hai từ nghiệp chướng mà chú dùng hoàn toàn đúng.sao ông bị thế mà ko chết luôn mà phải nằm liệt giường.nhân quả bắt ng ác phải cảm nhận sự đau khổ trc khi chết n chết rồi chưa xong
Ông b nói như nào chứ ngta quản giáo cầm bao nhiêu quân. Toàn các ông ối dồi ôi ối dồi ạ. Mà ko làm như thế thì nó có nghe cái đbuoi nó 😊 đặt ông vào vị trí ông Khuê. Ông có nện cẩn thận ko
@@nguyuyenvanthuy1976 Cảm ơn chú,cháu cực kỳ quý chú.Cháu ở thành phố Thanh Hóa.Quê mẹ cháu thì ở Vụ Bản,Nam Định.Kể mà gần nhà chú thì cháu cũng qua quán nước chú ủng hộ hàng ngày