Suýt nữa thì Anh có thể nói muôn vàn lời muốn nói Suýt nữa thì Có thể đèo em qua từng hàng phố quen Dòng lưu bút năm xưa viết vội Hay còn nhớ nhau đến những ngày sau Tình yêu đầu tiên anh giữ Vẫn vẹn nguyên nơi con tim này Anh còn nhớ Mỗi lúc tan trường ngại ngùng theo em Là con phố có hoa bay anh mãi theo sau Khoảng cách ấy mà sao xa quá Chẳng thể nào để tới bên em Thời thanh xuân anh có là những nỗi niềm nuối tiếc Lời chưa nói Anh thả vào trong cơn gió nhắn với mây trời Tình yêu đó Chỉ riêng anh biết anh cũng chẳng mong hơn nhiều Liệu rằng em còn ai đưa đón Anh ơ thờ dõi theo em Nếu có thể trở về hôm ấy Anh sẽ chẳng để phí cơ hội Từng vòng quay trên chiếc xe đạp anh đón đưa em ngang qua Thời thanh xuân mà ta cùng nhau viết lên những giấc mơ đẹp Một buổi chiều ngập tràn mảnh vỡ Rơi ra từ hạnh phúc riêng anh Suýt nữa thì người đã biết Yêu thương một thời anh đã tương tư Huh huh Quả chò bay Muốn nhắc anh rằng hãy đừng nuối tiếc (nuối tiếc) Vậy mà sao chính anh vẫn cứ mãi hy vọng (vẫn cứ mãi hy vọng) Để rồi trên đoạn đường phía trước Ta vô tình nhìn thấy nhau Liệu bây giờ anh sẽ nói Những tình yêu cất giữ bấy lâu Ai cũng phải Gói cho mình khoảng trời ký ức (anh nhớ đến) Ai cũng phải có trong tim một vài vết thương Thời gian trôi chẳng chờ đợi ai Em đã được người đón ai đưa Tình yêu anh vẫn thế Vẫn mãi chôn vùi nơi đây Lời chưa nói Anh thả vào trong cơn gió nhắn với mây trời (mây trời) Tình yêu đó Chỉ riêng anh biết anh cũng chẳng mong hơn nhiều Liệu rằng em còn ai đưa đón Anh ơ thờ dõi theo em (dõi theo em) Nếu có thể trở về hôm ấy Anh sẽ chẳng để phí cơ hội Từng vòng quay trên chiếc xe đạp anh đón đưa em ngang qua Thời thanh xuân mà ta cùng nhau viết lên những giấc mơ đẹp Một buổi chiều ngập tràn mảnh vỡ Rơi ra từ hạnh phúc riêng anh Suýt nữa thì người đã biết Yêu thương một thời anh đã tương tư Huh Suýt nữa thì người đã biết Anh yêu em
year năm 17 tuổi tôi đã thầm thương 1 cô gái , một cảm giác thật khó tả , không son cũng chẳng phấn cũng khiến trái tim tôi rung động , tình cảm ấy một mình tôi biết mà cũng chảng dám bày tỏ , tôi chỉ là người tỉnh lẻ lên thành phố làm ăn học tập , trắng tay , chưa có gì cả sao có thể nói ra lời thương ?, hai tháng nữa thôi khi tốt nghiệp xong có lẽ đó sẽ là điểm kết thúc chẳng còn có cơ hội nào cho tôi nữa rồi , Cố lên nào Đức ơi , tương lai của mày ở phía trước , mày phải làm được Đức ơi , để đây t của 5 năm sau sẽ quay trở lại , hi vọng đó sẽ phải là phiên bản tốt hơn của t hiện tại
Nghe này, tôi thích thầm 1 cô gái cùng lớp, hiện tôi đang học 12 và sắp rời trường rồi, vừa hôm trước tôi quyết định bày tỏ tấm lòng mình, nhưng bạn biết gì không? Cô ấy không đồng ý cũng chẳng từ chối, cô ấy hạn chế tôi luôn. Đến lớp cô ấy bắt đầu xa lánh tôi, tôi cảm giác lời tỏ tình của mình là 1 trò đùa, họ còn không thèm trả lời cơ mà. Thật đau lòng, giờ ngồi cùng bàn mà không giám nói chuyện luôn, 1 tháng cuối có lẽ sẽ chỉ im lặng như vậy. Đây là trường hợp của tôi, còn bạn, bạn hãy thử đi, biết đâu lại giống tôi :(. Tôi suy từ hôm đấy đến giờ, buồn quá.
@@TúTạ-k6y vậy ông thử viết ra tất cả nỗi lòng trong ông cho người con gái đó đi, để không còn vướng bận điều gì nx,có thì ông cug đã cố rồi, mọi chuyện đều có cái duyện của nó,hãy gửi cho ngta những lời cuối cùng trc khi bước vào kì thi qtrong nhất đời ôg,good luck
Có lẽ không thân hoặc không nói chuyện nữa,ít ra em cũng được anh yêu mến ở một thời điểm nào đó Cảm ơn ah❤ Ngay từ đầu không nên rung động☺️ Nếu có duyên chúng gặp lại
Yêu 1 ng nhiều năm , và khi nói ra thì cô ấy củng đồng ý tưởng rằng có 1 cuộc tình đẹp thì sau hơn 4 tháng mới nhận ra rằng cô ấy chỉ xem mình là bạn vì k mún mất tình bạn này nên cô ấy mới giữ mình bằng cách đó.....và rồi cô ấy củng rời đi😢 thà ko nói ra để còn 1 ng thương bên cạnh
Cứ ngỡ duy nhất mình quan trọng đặc biệt đối với họ, nhưng thật ra vẫn còn nhiều người được họ đối xử như vậy. Giờ lại mang theo vấn vương một mình mình biết, suýt nữa thì.....
suốt 7 năm người ấy bik mình yêu cô ấy nhưng mình ko dám thừa nhận và mỗi ngày cứ đạp xe chở cô ấy đi học cho đến khi cả 2 tốt nghiệp.Đến năm 2014 khi mình 25t cô ấy 22t trong 1 lần nhắn tin qua yahoo mình can đảm nói yêu cô ấy nhưng cô ấy đã từ chối vì có lẽ cô ấy đã chờ đợi mình quá lâu...thật sự rất thất vọng ước gì thời gian trở lại để mình nói sớm hơn,ko để cơ hội trôi qua. bây giờ mỗi người 1 mái ấm và mỗi khi gặp nhau 1 cảm giác nhói đau chợt xuất hiện,nếu e có đọc dc tin nhắn này chúc e lun hp nhé a lun giữ kỉ niệm trong tim
Không biết nói gì. Chỉ biết đánh dấu lúc này. Lúc này bỗng nhiên nhớ em ấy quá. Nhưng cô ấy quá giỏi, vươn quá cao và xa. Còn tôi chỉ biết bán bánh mì sống qua ngày:)). Đành chấp nhận thôi.
Theo e ad nên làm khúc cuối có cảm xúc hơn, nhạc của andiez đoạn cuối cảm xúc dâng trào rất nhiều nhưng ad làm hơi thiếu thiếu :) . Dù gì cx ok r cảm ơn ad đã ra bài e chờ bấy lâu nay