Các bạn khán giả quan tâm tới giáo dục có thể theo dõi cả series Thầy cô chúng ta đã thay đổi và Gala Trường học hạnh phúc trong playlist sau nhé: ru-vid.com/group/PLmQ5jM-Tsmbyj8ytYKvRflxRKunguEMHk Cảm ơn các bạn!
Sao bây giờ ai cũng đặt nặng việt học giỏi hay là dở nhợ học giỏi thì xác định là suốt đời chỉ được cái học giỏi thôi chứ cũng không giúp được gì đâu.ngoài xã hội kiếm tiền phát triển sự nghiệp thì nó không nằm ở việc mình học giỏi hay là học dở mà nó nằm ở cái đầu va chạm và sự từng trải điều đó mới quan trọng...!! Và tôi như vậy học hành cũng chẳng thua kém ai cầm bằng Đại Học nhưng cuối cùng cái thành công của mình không nằm ở việc học hay là kiến thức..mà là ở cái đầu
@@Lam-Shrimp học hành kiểu đấy trượt lớp 1 còn dễ chứ đừng nói vọt lên cấp 2 nhé,dốt tức là thấp hơn Trung Bình,lớp 1 thi dốt tức là chưa tới 5 điểm mới gọi là dốt,thế thì lên lớp 2 bằng niềm tin chăng
@@HaThu-fw6ck súyt đúp thì cố lo mà qua tốt nghiệp r đy học nghề hoặc đy làm Chứ thi đ.h nhỡ may mắn đỗ đc lại mất thêm 1/3-nửa tỷ của bme xong vẫn chả làm ăn đc gì.
Đấy cả học sinh giỏi cũng có lúc áp lực và đôi lúc sẽ không đạt được kết quả cao , trong khi rất nhiều bạn lại gặp may mắn khi lô tô bài . Nói chung bộ nên thay đổi và ra đề thi hạn chế đánh đố câu hỏi , vì là một cuộc thi chung và không phải học sinh nào cũng có điều kiện được học thầy cô giỏi nên trình độ các em còn nằm trong một mức độ có hạn ở sách giáo khoa. Chương trình sách ngày càng khó theo cấp lớp. Nhưng không được giáo viên quan sát kĩ và có trình độ cao thì 60% các em chỉ được học cơ bản thôi. Đến khi thi vừa áp lực mà còn gặp đề bẫy thì học sinh giỏi cũng phải ngồi suy nghĩ giải tới giải lui còn sai nói gì các em học trung bình khá. Đề nên là vừa sức các em 40% nhận biết 40% vận dụng để các em đủ sức làm bài theo khả năng . Và cũng hi vọng sau nửa năm 2019 đầy sự việc sảy ra thì tin tức 2k1 làm bài tốt hoàn thành tốt nghiệp và đậu đại học cao sẽ là một tin tức vui mừng đối với toàn dân Việt Nam . ( các em đã học tập đầy nỗ lực , đầy cố gắng) đừng để câu chuyện Đề Khó của năm 2018 lập lại với các em và là áp lực với những em 2k sau này .
Mình thấy đáng trách cho người cha. Con mình dù gì đã cố gắng hết sức rồi còn kh động viên con mình mà còn dẫn dắt con mình đi theo lối đi xuống đi thế quả là đáng trách!
@@tole1603 bằng cấp 3 là 1 cái mặt bằng trung . Ko có thì khó mà có việc ổn định . Vs còn con đường học nghề nữa trong khi bắt con đi làm kiếm sống khi nó ms 15 tuổi vậy ko đáng trách à
@khoa le bộ bạn nghĩ vì áp lực mà bố mẹ tao nên thì học sinh mới học hành chăm chỉ hả. Thế thì sai hoàn toàn rồi đó. Áp lực sẽ tạo thành hai kiểu. Áp lực mà bạn tự tạo ra rồi nó sẽ biến thành động lực để học tập nha Còn áp lực mà bố mẹ tạo ra chỉ khiến bạn mệt mỏi và thiếu ý chí học tập hơn khi bị điểm kém thôi. Bạn có nghĩ học sinh thời nay chịu bao nhiêu áp lực ko. Nào là điểm số, nào là thay đổi cách thi, cách kiểm tra, nào là vấn đề về tình bạn thầy cô. Nếu ko có một ai chia sẻ, không đủ mạnh mẽ thì có lẽ vô tình cái áp lực mà bố mẹ đặt ra đó đã dần giết chết đứa con của mình đó bạn biết hk. Còn bạn nói đa phần người mà bố mẹ hk tạo áp lực sẽ ăn chơi hay vô lễ hả .mình thì nghĩ trong số những bạn ấy có người nhận rất nhiều áp lực từ ba mẹ đó bạn ơi.
@khoa le bạn có chắc chỉ có những người gia đình khó khăn mới tự tạo áp lực được hông. Bộ ba mẹ giàu có thì con hk có áp lực hả. Bộ ba mẹ giàu có thì đứa con không tự tạo áp lực được à. Chỉ cần bạn có ước mơ, bạn có mục tiêu là tự tạo áp lực lên mình được thôi. Ủa bạn nói 1 thằng học sinh lớp 1 đến lớp 12 đã lên đại học thì biết con khỉ gì để tự tạo áp lực hả. Ủa rồi học hành chi z. Chỉ cần lên cấp 3 bạn đã có đủ nhận thức rồi đấy ạ. Không quá trưởng thành nhưng đủ hiểu được việc học quan trọng như thế nào rồi đó. Còn những bạn được bố mẹ đưa đón kia có áp lực đó chớ. Mấy bạn đó có áp lực thi ielts để đi du học bạn à .bạn đừng đánh giá một cách phiến diện theo quan điểm của cá nhân bạn thôi .Khi vô trường hợp của người ta rồi bạn sẽ hiểu thôi
Xưa mình trượt cả lớp 8 bạn bè mất hết không còn 1 ai,sau đó mình cố gắng làm lại từ đầu thi đỗ cả vào trường điểm và tốt nghiệp THPT và giờ đang làm giám sát nhân sự, nên mình khuyên bật cha,mẹ hãy hi vọng và động viên con mình nhé.
Áp lực có thể giết chết 1 con người, kể cả thiên tài ... Niềm tin sẽ thay đổi 1 con người, kể cả người tệ hại ... ... Cố lên, tin thôi chứ đừng áp lực ... Con mệt lắm..!🙂
Cảm ơn con đã can đảm bày tỏ lòng mình ra, và cô đã rơi nước mắt vì con. Và cô cũng cảm ơn mẹ con đã nghị lực vững tin vào con. Và 1 lần nữa chứng tỏ con đã thành công. Cảm ơn con, cố gắng lên con nhé. Yêu con...
Do sức học của mình không đáp ứng được!!! Mình thật sự mệt mỏi và rất muốn rẻ sang học nghề nhưng mẹ mình lại không ủng hộ =))) đã không ủng hộ còn oán mình thêm nhục chí😀 mệt mỏi thật sự
Mình thì đỡ hơn. Gia đình mình chỉ khuyên mình cố gắng đậu c3, còn nếu cố gắng rồi mà ko đc thì cũng chẳng sao. Nói thật mình 4 năm c2 học sinh trung bình. Ban đầu cũng ko muốn thi c3 mà muốn học trường tư. Nhưng mình đc chị mình tiếp động lực thi vào c3 rất nhiều. Nên giờ thi đậu c3 là điều mình tham vọng nhất hiện giờ. Chỉ cần có cố gắng thì đậu c3 ko quá khó cho hs trung bình đâu.
3 năm cấp 3 mình cũng học Văn của cô Thuỷ tại trường Nguyễn Bỉnh Khiêm, cô là cô giáo đã thay đổi toàn bộ cái nhìn của mình về văn học, cô đã làm mình rất thích và muốn học văn nhiều hơn nữa, từ một đứa cấp 2 môn văn lẹt đẹt ko bao giờ nghĩ đc điểm cao, nhưng như mở cánh cửa khác, lối tư duy khác về cách dạy học mà mình đã cố gắng và cũng có lúc điểm phẩy văn đc cao nhất lớp. Đó có thể ko phải thành tích quá tự hào, nhưng cô Thuỷ là cô giáo mình yêu quý nhất từ khi đi học tới giờ. Đã mười mấy năm rồi nhưng vẫn mãi về cô, và ngôi trường cấp 3 mình yêu quý nhất.
Anh này thực sự may mắn. Năm lớp 10 năm đầu tôi học sinh trung bình, dưới 5đ môn mà mk từng dc nổi nhất trong trường đó là toán. Lúc nhận dc mk đã shock rất nhiều, nó thay đổi bản thân mk rất nhiều, k còn cần bất cứ ai, đôi lúc lại suy nghĩ không tốt, khóc ngày với đêm. Mẹ mk lúc thấy dc kết quả lại mỗi lúc bẩy 1 câu:" mày thấy thằng A nó học dở hơn mày mà còn học sinh khá không,mày...". Bạn bè... Mấy ông đi học chắc cũng biết, luôn có 1 đối tượng bị tách ra và luôn bị ghét. Mk ở trọ một mk chỉ với nhiêu đó đã làm mk như muốn chết đi để cho thoải mái nhẹ nhõm nhưng dần mk lấy đó là mục tiêu. Lấy đó làm động lực để cố gắng học dù ở bên cạnh không còn ai, thậm chí cô giáo chủ nhiệm lúc nào cũng đâm chọt vì coi mk là 1 học sinh cá biệt không có phấn đấu. Năm nay học kì 1 mk học sinh khá, nhưng nghĩ tới năm vừa rồi mk thực sự rất mệt mõi và không tin dc bản thân đã từng rất mạnh mẽ như thế nào để vượt qa cái khó khăn nhất thời một mk như vậy...
Chị cũng lớp trưởng. Cả lớp đậu, một mình chị trượt. C đi làm 1 năm. Năm sau thi lại mới đậu, học xong thi trường dược. Ko có tiền đóng học phí, nhờ bạn cắm xe máy để lấy tiền đóng học phí, học xong dược, bằng bỏ xó. Giờ đi buôn.
mình cũng vậy trươt cấp 3, phải học bổ túc. rùi cũng học đại học làng nhàng, giờ đang làm TP cho 1 công ty, giờ lại chán việc cũng đang chuyển sang đi buôn
Tui đã từng k đỗ vào cấp 3 và tui đã học trường giáo dục nghề nghiệp - giáo dục thường xuyên nơi đó tui đã nhận được sự yêu thương của những người thầy cô mà chưa bao giờ có trong quá khứ của tui. Người thầy mà tui nhớ nhất là thầy giáo dạy môn địa đã kéo tui từ 1 đứa lười nhác trở thành 1 học sinh đỗ được đại học sư phạm HN, có rất nhiều người có ánh mắt sự e dè đối với những người học giáo dục thường xuyên nhưng chính ngôi trường đó đã thay đổi cuộc đời 1 con người là tôi và tôi tin là sẽ thay đổi nhiều con người khác 😁😁😁
Khó khăn nhất là lúc: Mệt mà không ai giúp Áp lực mà không ai hiểu Buồn mà không có ai để chia sẻ Rồi mọi thứ nó dồn lại cùng 1 lúc Mình đã đánh mất bản thân mà không biết giải quyết như thế nào, tự kỉ nhẹ, trầm cảm nặng, có dấu hiệu của đa nhân cách, không thể cởi mở bản thân với ai, 4 năm đại học chỉ thân với 2 thằng cùng phòng ký túc xá cho dù mình có cố tham gia các hoạt động của trường, năm 2 ra ở ngoài cùng 2 người khác thì cũng chẳng thể gọi là thân thiết được, học hành đi xuống, rồi đến năm 4 nghiện game, nhưng chỉ có game làm cho mình thoải mái, chứ không chắc tự tử mất. Bế tắc thật sự
Cái này còn "may mắn" ở trường tui có 1 chị lớp 9 chỉ vì điểm kt học kì 1 thấp mà đã mắng chửi con mình đến cái độ mà... Chị đó tự tử luôn, trong cái năm mới 2021 này, nghe mà mất luôn không khí năm mới :((
Tui nay thi khánh hòa đề ko ủng hộ tui, văn trường tui ôn thơ nhìu truyện chưa kịp ôn mà ra nên tui ko đc, qua toán tui ráng làm mà đề lạ tui quíu làm ko ổn, thêm anh tui ko giỏi nữa bây h tui bùn lắm kiểu lạc lỏng nhắm ko dô được nên bùn suy nghĩ tiu cực
Hoàn toàn không thể đánh giá một con người qua duy nhất một kì thi, thực sự qua cách nói chuyện thì thấy anh này rất có tài. Trượt một kì thi không có nghĩa là mình sẽ thất bại trên cả con đường đời. Cố lên mọi người nhé!!!
Bạn là hs cả 12 năm chưa chắc bạn đỗ được đại học. Tôi hs giỏi 5 năm cấp 1. Lên cấp 2 bắt đầu chơi điện tử và tụt ngay xuống khá năm lớp 6. Lớp 7 học sinh giỏi trở lại. 8 và 9 khá. Lên 10 tôi học khá tốt. Cũng khá chăm. Các môn tự nhiên, lịch sử và anh văn đều top đầu khối... nhưng riêng toán rất ngu. Nên chỉ là học sinh khá. Năm 11 bắt đầu có mối tình đầu, mọi thứ vẫn diễn ra như vậy cho đến khi đầu năm 12 bọn tôi chia tay nhau. Thất tình, lúc ấy tôi bắt đầu đi nhậu nhiều, có khi tan học chiều là nhậu nó đến khuya mới về. Việc học chung quy vẫn vậy. Tôi vẫn học tốt các môn ấy. Chỉ là hiệu quả nó không như trước. Nhưng vẫn ổn định ở mức các thầy cô đánh giá là tốt. Đến ôn thi dh lúc ấy tôi hoả thật sự, quá buồn vì tình. Nhậu điên dại. Ngày nào cũng nhậu. Nửa khuya mới về. Không ôn tập gì. Đến sát ngày thi thì tỉnh được 1 hôm xem qua loa bài. 3 ngày thi đại học. Không ngày nào trong phòng thi không nồng nặc mùi bia rượu do tối trước đó hôm nào cũng đi nhậu. Ấy mà các bạn biết gì không. Đậu đại học ấy :)) riêng toán 4.5, văn 5. Còn lại 7 trở lên. Riêng anh văn 7.5 cao nhất toàn trường :)) sáng thi đại học vừa tỉnh rượu lâng lâng. Thề vào chỉ cắm đầu tự làm chứ chả hỏi ai. Phần vì lười hỏi, phần gì tối qua nhậu về mệt và giám thị cũng ớn. Tôi đậu đại học thế đấy mấy ông :))) tin được không :))
Tôi nhớ năm lớp 10 tôi thi lại môn toán 9 năm đi học đều là học sinh khá khiến tôi bị sốc. Ba tôi là người nghiêm khắc nhưng ông ko la mắng gì hết.Thực sự cảm ơn ba sự im lặng và thấu hiểu cho ba đã giúp tôi vượt wa cú sốc ôn thi lại được 10 đ môn toán 😅
Đúng là học sinh giỏi, kể chuyện rỏ ràng, lành mạch, tự tin nữa. Bạn kiểu bình tĩnh khi đứng trước đám đông như vậy sau này chắc chắn sẽ có một công việc tốt :))
3:54 trời chương trình j mà có cả bộ trưởng bộ giáo dục Phùng Xuân Nhạ lun v @@ , cũng tốt ông ngồi nghe để hiểu áp lực học tập và thi cử ở vn dg tới mức nào , và cũng hi vọng ông và nhà nc giúp xóa bỏ khoảng cách giữa trường tư và công
cảm ơn bạn nam rất rất nhiều vì đã dám chia sẽ câu chuyện của mình. câu chuyện của bạn cũng là tiếng lòng của mình suốt thời gian chuyển lên cấp 3 thế đấy. ngày ấy, mình cũng giống như bạn, mình đã bị trượt, rồi những ngày đầu đi học như người vô hồn. thậm chí còn ghét ngôi trg mình đang học nữa cơ. cứ đến trg ngồi đến hết tiết r về, khuôn mặt thì lạnh lùng một cách vô cảm và thời gian đó mình không muốn tiếp xúc nói chuyện với ai cả. và mình cảm giác như là mình luôn cô đơn, không một ai chia sẻ với mình cũng như không ai có đủ tin tưởng để lắng nghe mình nói. thu mình lại trong một vỏ bọc của chính bản thân mà mình cho là đang đúng. và bạn may mắn rằng là có cô giáo đã giúp bạn một chút động lực. còn mình thì không, kể cả giáo viên lúc đó cũng dè chừng mình và mình cảm thấy mọi người xung quang cực kì đáng ghét kể cả người nhà mình cũng vậy. chỉ đi học về là đóng cửa lại một mình trong phòng bốn bức tường thế đấy. mình nghĩ là câu chuyện này chỉ có mình trải qua như thế, cô độc một mình như thế nhưng khi bạn chia sẻ ra mình cũng khóc vì đơn giản đồng cảm và nước mắt tự rơi. nhưng thời gian qua đi bạn sẽ cực kì biết ơn những gian đoạn đó của bản thân. hiểu bản thân nhiều hơn và sau này bạn còn phải trải qua những giai đoạn khó khăn hơn thế nữa để giúp bản thân mình trưởng thành hơn. và chính chắn trong cách suy nghĩ của bạn. cảm ơn mọi người đã lắng nghe❤️.
Thật là may mắn khi em học sinh đã vượt qua cảm giác hụt hẫng trong con người mình và em đã có nghị lực vươn lên tìm lại chính mình.cảm ơn em học sinh với những lời tâm sự rất thật của em
Học ở trường lớp là kiến thức bao quát tổng thể, học để làm một người làm mướn giỏi, còn muốn tương lai giàu có thì phải lao vào đời học những kiến thức chuyên sâu vào 1 cái gì đó và óc tưởng tượng là cốt lõi của sự giàu có
Cũng giống mình và mình đã áp dụng lên con của mình . hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn và mình bây giờ cũng chỉ cố hết sức để động viên con và mình
Đúng. Đôi lúc cứ dửng dưng như ko lại nhận đc 1 sự thành công ko thể tưởng tượng. Bởi hi vọng càng lớn thì khi nhận đc sự thất bại thì bản thần sẽ sụp đổ. Thành công ko bao h đến từ lần đầu tiên, nó đến từ những sự thất bại. Vậy tại sao con người lại cứ phải đắm mk trong sự hoàn hảo và lại ko dám thử sức để đối mặt vs những chông gai? Đó là do tham vọng của họ. Vượt qua đc những tham vọng và chông gai đó, bản thân mk mới cảm thấy tự hào về những điều mk đã là đc!
Đã từng trượt ĐH, đã từng trải qua quãng thời gian đầy hẫng hụt khi mọi bạn bè đều đỗ và chỉ riêng mình trượt, tôi đương nhiên hiểu cảm giác của em. Những tôi có một sự may mắn, ba và mẹ đều hiểu cho tôi, động viên tôi rất nhiều. Tôi quyết định thi lại. 5 năm trôi qua, tôi vẫn đang trên đường tiếp tục theo đuổi lựa chọn của mình. Qua những lời tâm sự của em, tôi chúc em có thể vững tin bước về phía trước. Mạnh mẽ lên nhé, chàng trai.
Sai lầm thì có thể sửa đổi, còn sai phạm thì ko thể tha thứ...... tuổi trẻ ai mà chẳng có những sai lầm, những gục ngã.Mong quý vị phụ huynh có thể thấu hiểu được tâm tư của những bạn học sinh, đặc biệt trong lứa tuổi này.Gia đình là chỗ dựa vững chải... ko nên làm con thấy áp lực... nên động viên...
Để đứng lên và nói ra chuyện của mình như một diễn giả thì không phải ai cũng làm được, can đảm, tự tin đấy bạn, khâm phục. Tôi cũng đã từng bị bố mẹ bất lực "Mày học cũng chả làm được gì đâu" sau khi trượt đội tuyển Toán ở trường cấp 2, bố mẹ tôi có thể đã quên điều nó nhưng tôi vẫn nhớ như in, may mắn là vẫn còn hi vọng và tôi đã vượt qua. Bây giờ tôi quyết định sẽ học Toán hết đời tuổi trẻ còn lại, nhưng chắc chắn sẽ không phải là thái độ bị ép buộc như lúc xưa.
Các con cố lên , thực ra tấm bằng đại học cũng chỉ là một tờ giấy thôi , cái quan trọng bây giờ là học để làm người tốt có đạo đức mới khó . Thấy thương các con rất nhiều vì bây giờ có quá nhiều áp lực mà đôi khi nỗi đâu phải từ phía các con ... 😭
Mình đã từng là học sinh trung bình học kì 1 lớp 10, thật sự sau những năm học cấp 2 thì mình không thể ngờ vừa mới vào một ngôi trường mới mình lại nhận một kết quả như vậy. Mình khóc rất nhiều vì sợ bố mẹ mình thất vọng. Đến kì họp phụ huỳnh thì mẹ mình về có nói chuyện với bố mình và cả 2 đều thấy vọng. Nhưng bố mẹ lại chỉ động viên và bảo mình cố gắng, ngay chính khoảnh khắc đó mình nhận ra chỉ cần mình nỗ lực, tập trung hơn nữa thì nhất định sẽ làm được. Và bây giờ sau khi kết thúc lớp 12 với danh hiệu HSG, mình đã đỗ vào một trường đại học theo nguyện vọng của mình. Con cảm ơn bố mẹ, cô Phượng, cô Vân rất nhiều những người đã giúp con và động viên con rất nhiều trong những năm tháng tại ngôi trường cấp ba An Dương.!
E cũng làm lớp trưởng 9 năm, HSG 9 năm, năm nay NV1 cũng là trường điểm. Vừa rồi làm bài thi Toán xong mà e cảm thấy cực kì thất vọng về bản thân. Nghe những lời tâm sự đầu tiên của bạn e phần nào hiểu được cảm giác đó mặc dù ba mẹ không tạo áp lực nhiều😔
Tôi thực sự xúc động và đồng cảm với câu chuyện của bạn. Tôi cũng từng như vậy. Từng được đánh giá là một học sinh giỏi toàn diện từ nhỏ đến hết năm lớp 9 nhưng có lẽ tôi đã chọn sai ngành khi ép mình vào khối B trong khi tôi không giỏi Toán. Hóa . sinh . Và kết quả là thi đại học chỉ có 22.5 điểm chỉ đủ đỗ Điều dưỡng trường Đại học Y Dược Thái Bình. Sau đó là nhữn ngày tháng tôi cảm thấy bất lực, cảm thấy tuyệt vọng đến nỗi tôi muốn từ bỏ tất cả, tôi sợ mỗi lần về quê lại nghe họ bảo: " Rõ là lớp chọn này nọ mà lại học điều dưỡng.... " rồi cả những câu ác í hơn như thế. Thực sự buồn, thực sự đau lắm. Nhưng sau khi vào trường theo khoa Điều dưỡng và vào lớp chuyên về Tiếng Nhật thì tôi nghĩ chưa hẳn đó là 1 con đường sai. Qua bao nhiêu cố gắng, bao nhiêu ngày không ngủ, bao nhiêu đêm trằn trọc thì tôi nghĩ nó cũn đã đem lại cho tôi một kết quả khá tốt- N1 tiếng Nhật . Bây giờ trong tôi là 1 chút gì đó tự cảm thấy tự hào về bản thân , và tự tin hơn. Và cái quan trọng nhất tôi hiểu ra một điều là " Đừng bao giờ bỏ cuộc mà hãy cố gắng, cố gắng hơn nữa nhất định sẽ thành côg" . Con đường phía trướ của tôi chắc là sẽ không còn tăm tối như trước nữa.☺☺☺
Có gì đó sai sai. Học giỏi nhất lớp mà k có yếu tố tác động nào tại sao lại trượt. Sai nhất là trong lớp k có mấy ng yếu kém hay sao mà lên hết trừ ổng. Sai nữa là năm nào cũng giỏi chứng tỏ có 1 phần tư chất r. Cùng lắm là vừa đậu k cần giỏi. Cái này phải là ghiền game hay phải có cái j đó mới vậy chứ sao tự nhiên được. Bình thường học sinh giỏi thi thường k chủ quan cho lắm vì có tâm lí sợ k bằng các bạn trường tốt hơn chứ k thể tự cao được. Sao lại vậy cơ chứ. Này chắc là số trời. Các bn ạ. Mk thật sự ngưỡng mộ bạn này 😍 đứng lên trên vấp ngã và dũng cảm nói cho mọi người nghe giúp các bạn khac cố gắng hơn 😍😍😍😍😍
Giống mình thế! 4 năm cấp 2 đều làm lớp trưởng. Đều dc thầy cô bạn bè tin tưởng về khả năng của mình và kết quả cũng tạch cấp 3 trường top của Huyện lúc đó. Trường Top Huyện nhưng cũng top 50 trường cấp 3 toàn quốc. Lúc đấy suy sụp thực sự, nhìn các bạn mình đôc mà cảm thấy thẹn lòng. Chưa kể những lời nói mỉa mai từ những ng xung quanh. Rồi chấp nhận nộp nguyện vọng 3 vào trường dưới. Đi học lúc đó cũng giống như bạn chỉ đi học rồi về, sống thu mình lại. Tuy nhiên học ở ngôi trường thấp hơn thì kiểu như bạn làm vua xứ mù vậy. Ngay kỳ 1 mình là hs suất sắc duy nhất của khối, giải nhất hsg môn toán của trường. Và năm đó mình có cơ hội thi hsg toán tỉnh Nam Định và đạt dc giải nhì. Nếu vào ngôi trường top kia chắc chắn mình khó có suất dự thi cấp tỉnh 🤣. Lúc thi đại học mình cũng đỗ dc vào người điểm top cả nước. Trong khi các bạn cấp 2 mình hồi đấy thi tạch gần hết
@@bt5945 Chỗ em nó lấy cao lắm 39 điểm 3 môn vào trường công có 3k2 học sinh chưa tính hs tự dọ mà giờ các trg công lấy có 1k2 hs thôi anh loại cao lắm :(
bạn là một người mạnh mẽ ! bạn hãy cứ phát huy vì một con người sẽ có nhiều hướng đi chứ sẽ không bao giờ bị khóa chặt trong một địa ngục mãi mãi , nên bạn cứ cố gắng đi rồi hạnh phúc suôn sẻ sẽ đến với bạn
Động đến trái tim tôi, hiện thân tôi năm1978 y như vậy niềm tự hào của trường ,thi tốt nghiệp các môn 9điểm trở lên, thi chuyển cấp không sai môn nào. Vây mà rớt ...mất niềm tin ..đời gập ghềnh tới nay
Làm bố mẹ thấy con khoẻ mạnh, ngoan ngoãn chịu đi học là mừng rồi, bạn này 9 năm học sinh giỏi thi trượt cấp 3 cũng không nên nói những lời cay đắng với con. Người giỏi thường ý chí và lòng tự trọng rất cao. Bố mẹ trong thời khắc thấy con mình thất bại hya vấp ngã nên dùng tấm lòng bao dung và yêu thương để động viên và nâng đỡ con mình dậy.
Tín Nguyễn bố là luật sư nổi tiếng, mẹ là giám đốc công ty tài chính, ông là chủ tịch ngân hàng liên bang, thuộc dòng dõi gia tộc william Còn cái loại thi trượt cấp 3 thi nghỉ cụ học đi là đúng rồi học thêm làm gì cho phí giờ nó cũng mới lớp 11 thôi noi len được điều gì chưa . Mọt sách mà còn k đỗ cấp 3 thi làm được gì cho đời
Mk 2k5 xem clip này từ 2 năm trước rồi, đối với mk năm lớp 9 clip này giống như một động lực vô hình giúp mk cố gắng học tiếp khi mệt mỏi và mk cũng đỗ cấp 3 tại 1 trường chuyên, môn chuyên mà mong muốn rồi Nhưng khi vào được ấy rồi mình lại vô cùng áp lực và cảm thấy thất vọng về bản thân, mk thấy k theo nổi chương trình ở đấy và các bạn lớp mình và gv cũng rất khinh thường mình.Hiện giờ mk cx k bt nên theo học ở đấy nx hay chuyển trường. 2 năm trc khi coi clip này mk tội nghiệp anh trên clip và mk k muốn bị như anh ấy, nhg giờ thì mk thấy mk còn tội nghiệp hơn .các bạn 2k6 2k7 2k8..... nếu thấy được bình luận này hãy nên cân nhắc thật kĩ càng nhé các em!
Đôi khi ngoài xã hội chữa hẳn 100% là nguyên nhân tạo ra áp lực cho con em học sinh mà trong cs hiện nay có một số các gđ đều kì vọng con mình sẽ đc như con nhà nta và khi cái muốn của bố mẹ áp đặt lên tâm trí của học sinh , sinh viên khiến các bạn ấy lo lắng và k thoải mái tư tưởng để học tập. Xã hội ngày càng phát triển kiến thức thì đưa vào để giảng dạy ngày càng nhiều thay vì trách móc và áp đặt lên con em thì toii nghỉ hãy để cho con học cách quyết định vs tương lai của mình và bố mẹ ông bà có quyền định hướng nhưng quyền quyết định phải để con e tự quyết như vx con em mới trưởng thành vì khi giám tự quyết và tự lm cho đến khi thất bại con em mới biết nhận thức đc là tại s mình thất bại và tự biết khắc phục đc những vc sai mà bt đã lm
Lúc tra điểm thi cấp ba mình cũng đã từng shock tới rơi vỡ cả đt :< Chỉ chưa được một phút mà bao suy nghĩ về tương lai nó đã dồn dập chạy vào đầu. Lên group lớp thấy ai cũng khoe rằng mình may mắn đủ điểm nv3 mà ngay cả mình nv3 còn trượt, cái cảm giác bao nhiêu kỳ vọng từ gia đình thầy cô bạn bè nó từng chút biến thành cây kim đâm vào lòng. Trải qua cái cảm xúc thà chết đi cho rồi gần một ngày đêm,khi bố và mẹ đã quyết định được trường tư mình sẽ vào học... Mình mới biết là mình vào lộn trang web mà coi điểm tổng chuyên trong khi phải coi tổng thường :>>
Có lúc ngã thì đứng lên mới chắc được, đôi khi cú sốc thế nhưng làm cho con người thực sự cảm thấy hạnh phúc, mình cũng từng là học sinh bị ép, nhưng rồi nhờ người đó mà mình đã thay đổi, thay đổi hoang toàn khác, mình không còn phụ thuộc vào người khác, thay vào đấy là quyết đoán, là mạnh mẽ, là tự tìm tòi học hỏi, cởi mở với bạn bè nhiều và không nghe theo một chiều, càng không đánh giá con người theo mặt tiêu cực, ai cũng có số phận nhưng để chiến thắng cuộc đời này bắt buộc phải qua những chông gai khó khăn tưởng như dừng bước. Cố lên các bạn trẻ, luôn sống tốt và tích cực
Tuôi cũng từng tiến bộ một cách tích cực. Chỉ với 1 lời khen của 1 cô giáo dại sử năm cấp 2. Và đến bây h. Lời ken đó vẫn là câu nó rất có giá trị và đem lại cho tuôi rất nhiều lợi ít. Và động lực để học
Chẳng qua là thi vào trường chuyên nên có thể trượt hoặc đỗ. Nếu đỗ thì mọi người hỏi thời gian học cấp 2 thì em học thế nào : chắc chắn bạn sẽ trả lời là " em học cũng bình thường thôi ạ" nhưng khi trượt thì mọi người hỏi thì mới trả lời thật : em học cấp 2 đã gặt hái được nhiều thành tựu, nhiều người phải mong ước
Trường của mình cũng có người giống vậy nè. Chị đó ra trường trước mình mấy khóa lận, mình chỉ nghe thầy kể lại thôi, giới thiệu sơ thầy kể lại chuyện đó là thầy chuyên toán ( trường cấp 2 mình đang học là THCS Võ Thị Sáu), có thể nói là thầy dạy toán cực kỳ tốt, dễ hiểu. Chị đó học rất giỏi. Rồi cũng tự tin rằng mình sẽ đậu cấp nên không đăng ký ôn ở đâu hết, chị đó tự ôn ở nhà. Thầy dạy toán mình cũng kêu chị ấy đi ôn đi, nếu ko có tiền thì thầy ôn miễn phí, nhưng chị ấy vẫn quyết định ko đi. Rồi đến lúc nhận điểm thi và điểm chuẩn vào trường thì chị ấy bị trượt, số điểm thiếu là 0,25.
Bạn chắc không? Bạn đã trải qua vô vàn những nỗi áp lực trong cuộc đời chưa? Nếu đã rồi thì chắc hẳn bạn sẽ hiểu, những thứ đó không phải là áp lực lớn nhất đâu. Điểm số và áp lực từ cha mẹ là những thứ vô hình, chẳng qua là do bạn tự đặt tên cho nó, tự cảm nhận nó, để rồi vùi mình vào trong đó và tự mình tô đen tương lai của mình.
Mỗi khi chế cảm thấy áp lực í thì ngước mắt nhìn lên cha mẹ của chế kìa, gánh nặng công việc gánh nặng làm cha, mẹ, con dâu gánh nặng cơm áo gạo tiền.. sao so được với chút hi vọng bé cỏn con chuyện học hành gia đình đặt ra để muốn TỐT cho chế?
@@Orokun-rf8ds đó là bởi vì bạn chưa trải qua cái mà người khác trải qua, đó là vì bạn chưa trải qua khoảnh khắc phủ nhận và hoàn toàn mất quyền tự chủ về tương lai của bạn. Đó là khi mà giá trị của bạn dùng để đánh đổi cho một cái danh tiếng. Bạn nghĩ rằng bước ra xã hội thì ms gọi là áp lực. Thật ra, áp lực chẳng phải là thứ con người tự đặt ra đâu bạn ei, chẳng có chuyện ai áp lực hơn ai, chỉ có ai gặp khó khăn áp lực thế nào thôi. Không thể đồng nhất người này người nọ với nhau. Bạn có một người bố yêu thương bạn, người mẹ sẵn sàng chia sẻ mọi khó khăn với bạn, thì có thể bạn sẽ không gặp phải nỗi lo sợ khi bị ảnh hưởng từ phụ huynh, những lời mắng nhiếc không xem trọng ai cả thậm chí là của người thân. Nhưng đối với một người suốt ngày bị ám ảnh với điểm số, với sự khó nhọc và gánh nặng trách nhiệm mà người khác tạo ra cho bạn, ví dụ như "Mày phải học, làm kĩ sư, thác sĩ để sáng mặt bố mẹ mày...Tao đã tốn một đống tiền vào người mày, mày xem sao mà làm đi...vv" , họ nghe những lời như thế, từ những người họ yêu thương tôn kính nhất, đó là loại cảm xúc gì. Cái mà bạn gọi là thứ vô hình, có khi lại là một dao giết chết một con ngườitại thời điểm họ còn có lí tưởng, mơ mộng vừa bị dập tắt tại lúc ấy. Nối sợ là thứ ai cũng phải gặp, bạn nghĩ bạn lo cơm gạo áo tiền, người ta lo học cho sáng mặt bố mẹ, bạn nghĩ bạn lo phụng dưỡng bố mẹ, người ta lo sáng lập thương hiệu riêng của mình..Mỗi con người đều có một cái vòng lo lắng của bản thân. Đừng cho rằng sự nỗ lực để sống của người khác chả là gì so với suy nghĩ của bạn. Phải chăng bạn nghĩ cơm gạo áo tiền đáng lo hơn học vấn ?? Một cô gái 30 tuổi sự nghiệp thành công vẫn đang lo tìm một người chồng để bù lại phần thiếu sót tình cảm trong đời họ, một chàng trai có bạn gái vẫn đang cố gắng để đến được mong ước là giúp mình có sự nghiệp, bạn gái. Phủ nhận nỗi sợ của người khác khác gì thượng đẳng. Chẳng ai là không phải lo cho cuốc đời của mình, xin đừng nói chữ tô đen tương lai. Như thế nào là tô đen? là làm một người nghèo khổ ? Là thành một kẻ không như kì vọng bố mẹ? hay là một kẻ rượu chè nghiện ngập ? Bạn chắn rằng người bị áp lực sẽ tô đen cuộc đời họ ? Bạn nghĩ ông trờ cho bạn biết được khả năng chắc hay không chắc hả ? Mỗi một người đều cần sự thấu hiểu, bạn có lẽ không nghĩ rằng cmt bạn vừa viết có tính sát thương thế nào nhỉ . Đúng là trên đời có rất nhiều đặc ân, một trong số đó chính là bố mẹ. Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn phủ nhận hoàn toàn sai lầm của họ, chỉ vì một chữ tình thương. Ai lại muốn nhận một tình cảm sẽ tổn thương bản thân mình, phải không ?
@@wallflower8388 Bạn chắc chắn đối với họ sẽ TỐT ? Đồng ý là phần đa bố mẹ sẽ mong con mình có một tương lai tốt, nhưng bạn chắc chắn là người kia muốn sống cuộc sống bố mẹ họ muốn, hay là cuộc sống mà họ muốn. Nếu đó là thứ họ muốn, họ phải tự tay giành lấy, nhưng họ đã chấp nhận cuộc sông như thế vì họ tình nguyện. Bạn chắc là một ngườu sẽ cảm nhận sự tốt trong đó khi họ là một con búp bê được vẽ và cho mặc quần áo như thế ? Ai chẳng có gánh nặng, nhưng mong rằng bạn có thể tìm cách tháu hiểu người khác, vì đến con trẻ còn lo lắng, đừng chỉ nói tới người lớn.
Thương em quá,quả là bất công với em ,một học sinh giỏi nhiều năng lực mà vì lý do gì mà trượt cấp 3 ,cố gắng nhé ,có trí thì bất kỳ ở đâu cũng. Thành công ,chúc em toại nguyện ước mơ
Tôi có 1 nhỏ bạn hiện tại học chung lớp, bạn tôi học rất giỏi toán, bạn kèm cả toán các bạn trong lớp trước khi thi, nhưng khi vào làm bài, hết giờ m.n ở trường tôi ra tụ lại, bạn khóc rất nhiều vì chả lm đc toán, phần hình 4c bạn chỉ lm đc câu đầu, trong khi trưa hôm đó bạn nói ở nhà làm rất rất nhiều, nhưng may thay thì bạn kh bị trượt
@@dejin1608 tài phận gì, giỏi toán là tư duy tốt rồi, tư duy tốt mà đi thi không dc thì chỉ có một là tâm lý chưa vững, hai là chủ quan không ôn tập kĩ thôi. Mà kiến thức toán rất liên quan, đã hiểu tốt phần trc mới rõ phần sau
Ai còn xem video này thì mình khuyên rằng cấp 2 lên cấp 3 nó chỉ là cánh cửa nhỏ thôi. Mình trước cũng trượt cấp 2 cũng học giáo dục thường xuyên sau này cũng đậu đại học cũng đi làm lương giờ cũng không dưới 15tr Sau này các bạn còn đối mặt với áp lực về tự lập nào là gia đình nào là vợ chồng con cái nữa. Rồi cũng tới tuổi ba mẹ về tuổi xế chiều là phải có người chông nôm. Lúc ấy mới gọi là áp lực các bạn ạ, nên mình mong các bạn nghĩ thoáng ra, có gì thì cứ ngồi nói chuyện với ba mẹ. Vì khi mình ngồi nói chuyện vs ba mẹ mới biết được câu chuyện nó đi như nào.
Dài quá ngắt xuống đây 😁😁 Trước mình biết rớt cấp 2 thì cũng hoang mang như cả bầu trời sụp đổ. Mãi tận năm 11 mình nói chuyện với ba mẹ mới biết như nào. Họ vẫn tin tưởng mình vẫn mong mình học tiếp và còn nhiều thứ nữa, không chỉ dừng ở tin tưởng nữa. Các bạn cũng có thể nói chuyện vs mẹ riêng rồi nói chuyện ba sau cũng được. Nhưng làm ơn hãy nói chuyện với họ, ba mẹ các bạn ạ.
Mình có một ví dụ thức tế là: thằng bạn mình lên đại học đắng đo tiền học phí quá cao. Mình cũng khuyên nói chuyện với ba mẹ đi vì họ là người lo cho mình mà. Đừng có ấp a ấp úng rồi tự mình bỏ lỡ đi cơ hội ấy. Rồi sau đó, bạn ấy nói chuyện với ba mẹ. Rồi tin vui cũng đến, bạn ấy cũng được đi học ở ngôi trường mà mình mong ước đấy thôi. ❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤
Bạn quá may mắn! Tôi nhớ 1972 có một học sinh giỏi bị đúp lớp 8 ( lớp đầu tiên cấp 3 bấy giờ) do hạnh kiểm kém. Sự thật là do bạn chứng mình được một bài thầy dậy toán (chủ nhiệm lớp) làm sai. Sau đó bạn ấy đã báo cáo với thầy trưởng bộ môn toán nhà trường. Mấy mắn bạn ấy thuộc câu " nhất tự vì Sư, bán tự vì Sư " nên không dùng súng xử Thầy. Thời chiến tránh rất nhiều súng và quản lý lỏng lẻo. Đến nay, học sinh đó gọi ông thầy giáo Toán là " THỢ DẬY BẬC THẤP ".
nhớ nhất lúc học lớp 6 có đứa bạn học văn quá tệ , cô giáo bắt nó viết suy nghĩ của em về việc học môn ngữ văn .Câu văn khiến cho mình nhớ mãi là: 45 phút học văn giống như 45 năm ngồi từ
Xem video này mới thấy rằng bố mẹ tôi sướng. Bố mẹ người quê vất vả có biết con học hành thế nào đâu. Khi tôi đi thi Học viện Quây y về, bố tôi có hỏi : có đõ không con? Tôi trả lời đỗ thì con chắc chắn con chỉ lo điểm cao quá người ta giữ lại làm nòng cốt ở lớp không cho đi du học. Cuối cùng thì tôi đã được du học. Chắc hẳn bố mẹ nhà quê của tôi hạnh phúc lắm. Bây giờ tôi cũng mong con tôi như thế.
T xin được trình bày ý nghĩ về bạn này như sau: Bạn có nói là mình là một học sinh giỏi nhiều năm và khá là tự tin khi chọn trường điểm ở hà nội . Vậy hỏi bạn đã đủ thực lực chưa đã? Năm ấy chu văn an lấy với điểm chuẩn cao nhất là 55.5 nghĩa là đủ 55.5 là đỗ Với một học sinh " giỏi" suốt cấp thcs thì bạn đã có sẵn 21.5 đ ở trong tay và 34 điểm thi, lấy trung bình thì là 8.5 toán và văn. Vậy bạn ấy đã đạt đến ngưỡng đó chưa? Mình không nghĩ bạn này lại quá tự tin đến vậy, nếu bạn dùng sức mình mà ko với được tới trường top đầu thì bạn ấy phải tự biết mà lùi về chứ, đấy là quyết định của bạn ấy cũng như sự mong mỏi của cha mẹ bạn nhưng xét cho cùng phải biết mình đứng ở đâu để thi thố với người khác. Mình thấy bạn ấy kể à mình bị trượt nhưng không thấy nói nguyên nhân? Đấy đã gọi là vượt qua? Đấy là bẵng đi quá khứ mà nhìn về tương lai,công nhận là cũng nên buông quá khứ để nhìn một cách tích cực với tương lai, nhưng không có nghĩa là vứt bỏ quá khứ, không thấy được vì sao mình vấp ngã làm sao mình thấy được bài học để lấy kinh nghiệm. Hầu hết bạn ý quá đặt nặng về sự ảo tưởng bố mẹ dành cho bạn ý và hai chữ " lớp trưởng" để nói là mình có đủ lực , mình làm được. Tặng bạn một câu "Chủ quan khinh địch là chết đầu nước"
Ai cũng nên đặt cho mình 1 cơ hội mà. Như bản thân mình vậy ạ, mình là 1 đứa k có niềm tin vào bản thân, k dám chọn trường mình mong muốn để rồi bây giờ ngồi hối hận đây :))
Thế bạn phải duyệt bài thuyết trình trước cho cậu ấy đi. Ở đây anh hùng bàn phím. Bằng tuổi đó chú mày có dũng cảm và tự tin như thế đứng trước đám đông truyền hình báo chí quay phim . Đám không . Mèo nhát
Thiên Long không là người trong cuộc làm s biết được bạn ấy ra sao, bạn không là bạn ấy làm sao biết được bạn ấy khinh địch có thể là do sơ suất làm bài, áp lực tâm lí cũng nên
Con có bản lĩnh và tự tin vào bản thân Tình Mẹ rộng lớn bao la như biển cả .dù khó khăn đến đâu Mẹ vẫn luôn ở bên con .cô giáo như Mẹ hiền dậy dỗ e m ngày tháng
Hồi trước mình cũng trượt cấp 3 chính quy ở trường huyện, thế là học bán công. Nhưng có lẽ đó lại là một cú vả chất lượng để mình tự giác hơn, quyết tâm hơn trong việc cày cuốc để thi đậu ĐH vào đúng trường mình yêu thích. Cảm giác lúc trượt cấp 3 khá ê chề, còn cái cảm giác lúc đậu ĐH thì như 1 cú lộn ngược dòng. Nghĩ lại như vậy cũng hay ho phết, phiêu lưu trầm bổng.
Học tài thi phận, cháu đã vượt qua được áp lực mình ko ghi đỗ cấp 3 nhưng nó đã giúp cho cháu trưởng thành, lấy lai được niềm tin của mình va gia đình bạn bè, hãy co gắng phấn đấu học thật tốt chúc cháu thật nhiều thành công
Có lẽ đối với anh đây sẽ là một cú sốc lớn, một nỗi ám ảnh xấu trong cuộc đời của mình. Nhưng mà anh à, cuộc sống là sự nỗ lực từng ngày từng giờ từng phút thẩm chí là từng giây. Anh đừng đánh mất niềm tin ở bản thân mình một lần nào nữa nhé. Biết đâu ngôi trường mới ấy sẽ cho anh những điều tốt đẹp hơn. Năm nay, cũng là năm em thi tuyển sinh rồi, em mong mình sẽ đậu. Bởi vì em là niềm tin hy vọng lớn lao của cả nội em, ba mẹ em và cả thầy cô nữa. Đôi lúc, em áp lực lắm nhưng mà vì gia đình em đã đầu tư cho em quá nhiều, cho em gần như mọi thứ em muốn nên em phải đậu. Em chúc anh thành công và nhận được thành quả xứng đáng với sự nỗ lực của mình nhé!