Mà anh hãy coi nhà tiên tri mù Vanga đi bà ấy nói là năm 2020 sẽ có nhiều biến cố ập đến cho trái đất đấy bà ấy là nhà tiên tri nổi tiếng trên thế giới đó anh
cũng may ổng biết thông tin muộn nên nhờ bác chủ nhà đưa đi bệnh viện kịp và ko có gì xảy ra. nếu ổng biết thông tin trước xong ổng điện tổng đà hốt ổng đi rồi lấu ai làm video cho mình coi.
Bình thường nếu a vào cấp cứu lý do sốt thì bác sĩ điều dưỡng cũng không khẩn trương đâu a. Có cái bảng ưu tiên thứ tự cấp cứu á, nên nếu mà vô viện mà bs đd không quan tâm lắm thì yên tâm là còn sống á 🤣🤣🤣
Không ai muốn kỳ thị người Trung Quốc trong hoàn cảnh này, cũng rất thông cảm với những gì họ trải qua. Chỉ là rất đáng trách khi nhiều người Trung Quốc biết bản thân đến từ vùng dịch, bản thân mang bệnh lại không tự chủ động cách li còn trốn. Video của anh thú vị và hài hước, dễ thương nữa. Chúc anh thành công và thời gian tốt nghiệp sẽ không bị ảnh hưởng.
Em không đi du học như anh nhưng em cũng ở xa nhà em học đh trong nước. Nghe anh kể thì thực sự đồng cảm với anh luôn. Lúc trước em bị bệnh, cũng gắng gượng dữ lắm, thấy mệt trong người thiệt mà vẫn chịu nổi. Chỉ đến lúc gọi cho mẹ em là như kiểu vỡ oà luôn, tủi thân kinh khủng mà kh biết tại sao nữa, khóc quá trời quá đất. Nghĩ là trc giờ mình mạnh mẽ lắm, đến đó mới biết mình còn con nít dễ sợ 🤷♀️🤷♀️🤷♀️
@@thuyannguyen3983 cả thế giới đang sợ vũ hán và con virus từ đó đó bạn :))) có phải soi mói đâu :))) đó là điều chính xác mà. Đừng có lấy lí do soi mói nước khác biện hộ cho cái lí do ngu xuẩn trong đầu mình :)))
Ở Hàn Quốc thì còn lo biểu tình do chỗ cách ly ở gần nhà 🇰🇷 Ở Việt Nam chúng tôi không làm thế vì Bộ Quốc Phòng lo hết chỗ ăn ở ngủ nghỉ cho 920 người Việt từ TQ về🇻🇳😉😉😉😉😉😉
Em cũng từng giống a. Ở trên TP bị bệnh, ko người thân bên cạnh, tủi lắm. Gọi điện nghe thấy giọng của mẹ là tự nhiên nước mắt tuôn ra. Rồi e cũng tự trách mình sao để ba mẹ lo lắng này nọ :((. Nhưng nhìn ở mặt tích cực thì e vẫn thấy mình may mắn vì mình có nơi để gọi về, để làm chỗ dựa tinh thần mỗi khi stress ấy :) Việc trưởng thành hay sống độc lập dx đánh giá qua nhiều mặt và e thấy a đang lm rất tốt luôn á. Con cái trưởng thành ko có nghĩa là phải luôn gồng mình trc ba mẹ. E nghĩ sau này e 25,30,40 tuổi thì e vẫn sẽ nũng nịu vs ba mẹ một xíu vì đó là đặc quyền và là một cái j đó dễ thương của con cái.😂 Chúc anh có nhiều năng lượng nhé! Kênh của a vừa hài vừa nhìu kiến thức hay ho.
Hôm trước tao nghe tin Bộ Tư Lệnh Thủ Đô Hà Nội sẽ đón 950 người từ vùng cách ly. Lúc đầu cũng lo lắm vì bố tao làm ở Bộ Tư Lệnh và tao cũng ở Sơn Tây nữa. Nhưng xong cũng thấy bình thường và vui vì ít nhất chỗ mình ở, đơn vị của bố mình có ích trong việc phòng chống dịch bệnh. Và chỗ tao cũng chỉ nói đùa vài ba câu là có nên trú ẩn trong nhà không hay tao cũng chỉ nói đùa là có nên đeo khẩu trang khi nói chuyện với bố không. Nó hoàn toàn là những câu đùa và chẳng có ý không giang tay chào đón những người từ vùng dịch. Có thể thấy điều này thể hiện người dân ta cũng biết yêu thương nhau, biết giúp đỡ trong hoàn cảnh khó khăn và thực sự tự hào vì điều này
Mình ko nghĩ là chuyện trưởng thành hay không, mà cơ bản là xa nhà xa gia đình, một mình lủi thủi bị ốm ko ai chăm, tự nhiên sẽ cảm thấy tủi thân. Rồi khi nhìn thấy bố mẹ thì cái cảm giác đấy lại càng dâng lên, một phần thấy tủi thân vì một mình, một phần cảm thấy nhớ nhà và một phần nhận ra rằng dù có thế nào thì vẫn còn gia đình bên mình. Là một du học, mỗi lần xem phim hay video gì về đề tài gia đình thì mình dễ khóc hơn là những chủ đề khác và cũng dễ khóc hơn hồi mình ở VN, mặc dù thực tế mình khóc rất ít. Ở nước ngoài 4 năm rồi chắc mình chỉ khóc vì tủi thân, nhớ nhà thôi. Thôi thì chúng mình cùng cố lên xD
Em bị cúm hai ngày rồi T^T )) Mùng 4 tết có lễ ẩm thực có mang khẩu trang rồi , chỉ có lúc ăn mới mở rồi thay luôn cái khác , chứ từ lúc đó ở nhà suốt , luôn nghỉ chắc do mk uống nước đá , tắm khuy , hoặc nằm quạt , giờ chỉ có đau họng cũng hơi sốt nhẹ và cơ thể mệt , mong nó sẽ hết nhưng dù sao vẫn mang khẩu trang tránh lây cho người nhà🙌🙌🤪
Trước tết em cũng bị bệnh. Ho với sổ mũi kinh lắm, bị cỡ 2 tuần hơn, uống thuốc nhiều mới hết được. Lúc hết bệnh xong cái nghe có dịch corona😳 em hết hồn thiệt sự
K phải chưa sẵn sàng để trở thành người lớn đâu bạn ạ. Trước thầy dạy văn mình nói người đàn ông 40, 50 tuổi, khi thất bại, khi khó khăn, chỉ cần được sà vào lòng mẹ khóc cho thỏa thích thì mọi nỗi lo sẽ được giải toả. Ở độ tuổi nào gia đình cũng là đáng quý nhất. Nên hãy vui khi còn được gọi về nhà, được thấy người thân mình đang vui vẻ, khỏe mạnh. Mình cũng đang xa nhà như bạn, ngày thường cũng chả nhớ nhung gì cha mẹ đâu, nhưng chỉ cần gặp khó khăn chút thôi, thì sao lúc đấy nước mắt nó cứ chảy ra, nghĩ thèm về Vn, thèm được mẹ nấu cơm cho mang đi làm, thèm đc mẹ càu nhàu kinh khủng.
Riêng chị thì cảm thấy con người Việt Nam rất ấm áp. Không chỉ riêng ng nông thôn k biết gì mới không ưa hàn kiều về đâu. Vợ chồng c ở Seoul, hôm qua c nghe tin ng hàn phản đối c bất ngờ lắm luôn. C không tin ấy, sau đó c hỏi chồng c và hắn bảo rằng nếu hàn kiều về thì sẽ mang theo dịch bệnh mà. Nên tốt nhất cứ ở Trung Quốc cho đến khi hết dịch đi rồi hãy quay về. Chị sốc luôn, sau đó hắn nói với chị vốn dĩ anh đã bảo người Hàn Quốc rất ích kỷ và lạnh lùng, em đừng buồn nhưng anh thấy họ phản đối cũng đúng mà. Nói thật là chị hơi vỡ mộng sau đó chị bảo mày thấy đấy ng Việt Nam chúng tao không lạnh nhạt với đồng bào thế đâu, người Hàn Quốc nhát gan và nhỏ mọn quá. Đúng là hỏi xong lòng mình tê tái ấy.
Đúng rồi sống một mình thật sự buồn và cô đơn. Nhiều lúc bệnh phải tự mình đi bv tự mình đi khám là tự nhiên cảm thấy tủi thân lắm lúc đó tự nhiên nhớ ba mẹ vô cùng.
Mình cũng làm cho cty hàn Quốc, ngày mùng 10 đi làm ngta thấy ai ko có khẩu trang thì nhân sự phát khẩu trang cho đeo, sau đó còn gửi email nhắc nhở và dán thông báo phòng trách dịch bệnh, rồi cũng phát phiếu khảo sát mình đã từng đi đâu trong dịp Tết mình có triệu chứng gì không? Rồi còn trang bị nước rửa tay khô nữa. Phải công nhận người ta phòng dịch bệnh rất tốt.
HQ chả có biên giới trên đất liền với nước nào (trừ Triều Tiên), còn mình biên giới đất liền quá trời, cửa khẩu lối mòn với TQ tùm lum, giao thương qua lại tấp nập, phải lo đường bộ, đường biển, đường hàng không, làm VN mình phòng chống dịch bở hơi tai luôn🤣
Giống hệt mình. Đợt tết âm lịch mình bị cảm. lúc đó cảm nhẹ thôi kiểu đau họng với sổ mũi nên vẫn ham hố đi trượt tuyết rồi đi biển chơi. Kết quả là đi chơi về bị cảm nặng hơn bị sốt nhẹ và ho kèm theo việc trượt tuyết xong cơ thể đau ê ẩm đến nhấc chân đi lại còn khó khăn. Vốn định đi viện khám để lấy thuốc uống ai dè họ cũng tra hỏi mình như hỏi cung vậy. Mỗi lần ho là phải kìm nén xuống chứ ko họ nhìn mình bằng ánh mắt xa lánh. Cũng bị cho vào phòng riêng và bác sĩ kiểm tra kĩ nhưng rồi đc kết luận cảm thông thường thôi. Giờ này ra đường ai mà ho hay hắt hơi thì đúng kiểu là tội đồ cần phải xa lánh vậy.
Mình đang ở Mỹ nè, đi xe lửa xe bus đi học ko dám ho hay sụt sịt mũi (dù đang mùa lạnh) một tiếng nào luôn. Kiểu giảm bớt sự tồn tại của mình hết mức có thể. Bữa đứng đợi xe bus lỡ hắt hơi một cái ông Mỹ trắng đứng kế bên ổng đi một lèo ra đứng xa mình hơn 5 mét 😂😂😂 Khổ lắm mấy nc Châu Á còn kì thị TQ chứ qua mấy nc phương Tây ở là nó kì thị cả cộng đồng Châu Á. Chưa kể sợ bệnh mà ko dám đeo khẩu trang, bữa bên New York có người đeo khẩu trang bị đánh rồi. Chỉ mong cái dịch này mau hết.
Ở việt nam mình cv á anh đang và nhà nước, bộ y tế...cung chuyên nghiệp và nhanh nhẹn v nè. Vn vẫn là nơi đáng sống và yêu thg đồng bào trước mọi biến cố 😚😚
Ở mấy vùng nông thôn của Việt Nam nơi em ở. Trời ơi t nói thôi rồi, em bước ra ngoài mà toàn thấy người nào người nấy không đeo khẩu trang ra ngoài không à. Rồi kêu người nhà đi khám sức khỏe thì bị lơ. Giận muốn chết luôn á.
Em cũng từng bị bệnh nằm trong bệnh viện 1 mình mà e cũng từng nước mắt chảy ròng ròng vì ko có ai ngthan ở đó nên e cũng hiểu nó ntn. Bởi vậy nên a nhớ giữ gìn sức khỏe đừng để bị bệnh ko là lại khóc nv nữa á😂
Hôm mình đi du lịch Hàn ngày 30 Tết đến mùng 6 mình mới về . Lúc đi trên tàu điện thì ngồi kế bên 1 bạn nữ ng Hàn , mình nói chuyện với nhỏ bạn đi du lịch cùng thì bạn nữ ng Hàn liền bịt khẩu trang kín lại và bỏ đi chổ khác ngồi . Rồi đi mua đồ thì mấy bạn nhân viên kiểu xa lánh ko dám lại gần . Tổn thương hết sức :((
Hơn tháng trc em bị bệnh y như anh... Lúc đó bị co giật cả người... Nằm đó mà nghĩ về gđ cứ sợ mình chết trong khi chưa làm đc j báo hiêú cho gđ... Haizz , bởi sống xa ba mẹ nó làm mình đôi khi trẻ con lạ thường.
Hồi bữa e nhậu 1 tràn xong tới tối tự dưng nóng hừng hực cả người, chỉ có bàn tay với bản chân là lạnh ngắt à. Mà lúc đó là đang trong giai đoạn dịch bệnh nổ ra nên cũng sợ, r mẹ e mới lấy cho em viên thuốc để uống. May là sáng hôm sau nó hết😓
E đang làm việc ở bệnh viện gần đây ngày nào cũng có rất rất nhiều người cảm ho sốt.... Đến khám, mặc dù thông tin về dịch bệnh được đưa tin rát nhiều nhưng vẫn có rất nhiều k bịt khẩu trang và họ cũng k lịch sự khi ho mà cứ ho thẳng mặt vào người khác. Haiz. Vẫn còn rất nhiều người chưa có ý thức về tình trạng nghiêm trọng của dịch bệnh
anh đang mong thế giới tươi sáng đó là đối với những người lớn thôi, còn học sinh sinh viên thì lại xem những ngày nghỉ tránh dịch như bây giờ là tươi sáng keke
Theo Cục Hợp tác quốc tế, Bộ GD&ĐT, số lượng lưu học sinh Việt Nam đang theo học tại Trung Quốc có khoảng 11.299 người. Phần lớn các lưu học sinh này đã về Việt Nam ăn Tết Nguyên đán.
Ở kwangju mình bị hai ca. Cái bệnh viện bị cách ly sát bên nhà. Sáng hôm wa m còn đi ngang wa chỗ đó,thấy hiệu thuốc đóng cửa minh còn thắc mắc sao họ nghỉ. Trưa nhận đc tin nhắn hết hồn lun. Đang lo sốt vó...
Hôm trước nhà trường không cho đi học Thế là tui đi chơi Về tới nhà cái Bắt đầu họ, sốt Nó chỉ vào buổi tối thôi Cái nằm ngủ tưởng tượng bị Bệnh dịch chứ ha ha😣😣😣😣
Anh giống em quá, tết xuyên tết bị cảm lạnh, ốm ở nhà ko đi học mà hôm sau đi học cả lớp xa lánh, cách ly em, cho đến khi em mang giấy khám bệnh đưa chúng nó thì chúng nó mới tha em
Anh oi, nha em o vung phía nam nuoc pháp hau như những người ky thị đêu la nguoi trình độ không cao đâu ạ, đa số người em gặp đều rất thân thiện và tình trạng đó rát hiem khi xay ra