Diễn xuất như vậy mới đúng là Thánh nhân ẩn hiện sau lớp áo bần hàn , phim h ko gột tả đc nhân vật , cảm ơn Bồ Đề Tâm đã tìm đc phim này , A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật 🙏🙏🙏 Nam Mô Quan Thế Âm Bồ Tát Ma Ha Tát Nam Mô Địa Tạng Vương Bồ Tát Ma Ha Tát Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật 🙏🙏🙏 Xin thường niệm Nam Mô A Di Đà Phật 🙏🙏🙏🙏🙏 Công đức vô lượng Thọ không thể nghĩ bàn
Mô A Di Đà Phật 🙏🙏🙏 𝐂𝐀 𝐌Ú𝐀 𝐍𝐇Ạ𝐂 𝐓Ạ𝐏 𝐊Ỹ ! "Bản thân vị ấy bị say đắm trong âm điệu, Khiến cho những kẻ khác cũng bị ảnh hưởng say đắm trong âm điệu, Hàng cư sĩ tại gia phàn nàn, chê cười vị ấy, Trong khi ra sức thể hiện âm điệu, thiền định của vị ấy bị phân tán, Điều cuối cùng là vị ấy khiến dân chúng thực hành theo đường lối sai trái. " ***Thuộc Tiểu phẩm (Chương V), của Luật tạng *** ... Một lần nọ, tại thành Rājagaha (Vương xá) có lễ hội ở trên đỉnh núi. Dân chúng phàn nàn, phê phán, chê bai rằng: - Tại sao các sa-môn Thích tử lại đi xem vũ, ca, luôn cả tấu nhạc, giống như các kẻ tại gia hưởng dục vậy? Đức Phật khiển trách nhóm Lục sư ấy, rồi bảo các tỳ-khưu rằng: - Này các tỳ-khưu, không nên đi xem vũ, ca, hoặc tấu nhạc; vị nào đi thì phạm tội dukkata (tác ác). [*] *** - Ngay cả đến việc ngâm nga các bài kệ, bài pháp với các âm điệu trầm bổng du dương cũng bị Đức Phật khiển trách và ngăn cấm . Này các tỳ-khưu, đây là năm điều bất lợi khi ngâm nga giáo pháp theo âm điệu ca hát với sự kéo dài: " Bản thân vị ấy bị say đắm trong âm điệu, Khiến cho những kẻ khác cũng bị ảnh hưởng say đắm trong âm điệu, Hàng cư sĩ tại gia phàn nàn, chê cười vị ấy, Trong khi ra sức thể hiện âm điệu, thiền định của vị ấy bị phân tán, Điều cuối cùng là vị ấy khiến dân chúng thực hành theo đường lối sai trái. " Này các tỳ-khưu, đây là năm điều bất lợi khi ngâm nga giáo pháp theo âm điệu ca hát với sự kéo dài. Này các tỳ-khưu, không nên ngâm nga giáo pháp theo âm điệu ca hát với sự kéo dài; vị nào ngâm nga thì phạm tội dukkata (tác ác) ….... ***Tăng chi bộ, chương Tám pháp. *** “Cho đến trọn đời, các vị A-la-hán từ bỏ không đi xem múa, hát, nhạc, diễn kịch, không trang sức bằng vòng hoa, hương liệu, dầu thoa và các thời trang. Hôm nay, đêm này và ngày nay, ta cũng từ bỏ không đi xem múa, hát, nhạc diễn kịch, không trang sức bằng vòng hoa, hương liệu, dầu thoa và các thời trang. Với chi phần này, Ta theo gương vị A-la-hán, ta sẽ thực hành ngày trai giới “. Ðây là chi phần thứ bảy được thành tựu. ***Kinh Tiểu bộ, Tiểu tụng *** - Ðệ tử thực hành giới tránh múa, hát, nhạc, kịch *** KINH TƯƠNG ƯNG BỘ ,TẬP IV - THIÊN SÁU XỨ *** Người ấy tự mình đắm say, phóng dật, làm người khác đắm say và phóng dật, sau khi thân hoại mạng chung, sẽ sanh trong địa ngục Hý tiếu (Pahàso). Nếu người ấy có (tà) kiến như sau: "Người vũ kịch nào, trên sân khấu hay giữa kịch trường, với các điệu bộ giả sự thật, làm quần chúng vui cười, thích thú; người ấy, sau khi thân hoại mạng chung, sẽ sanh cộng trú với chư Thiên hay cười". Như vậy là tà kiến. Ai rơi vào tà kiến, này Thôn trưởng, Ta nói rằng người ấy chỉ có một trong hai sanh thú: một là địa ngục, hai là súc sanh. Khi được nói vậy, vũ kịch sư Talaputa phát khóc và rơi nước mắt *** KINH TRƯỜNG BỘ, Kinh Sonadanda *** Này Bà-la-môn, trí tuệ được giới hạnh làm cho thanh tịnh, giới hạnh được trí tuệ làm cho thanh tịnh. Chỗ nào có giới hạnh, chỗ ấy có trí tuệ; chỗ nào có trí tuệ, chỗ ấy có giới hạnh. Người có giới hạnh nhất định có trí tuệ; người có trí tuệ nhất định có giới hạnh. Giới hạnh và trí tuệ được xem là tối thắng ở trên đời. ***KINH TRUNG BỘ - KINH PHẠM VÕNG *** Này các Tỷ-kheo, có những hạng chư Thiên gọi là Khiddàpadosikà (bị nhiễm hoặc bởi dục lạc). Những vị này sống lâu ngày, mê say trong " hý tiếu " dục lạc. Vì sống lâu ngày, mê say trong hý tiếu dục lạc, nên bị thất niệm. Do thất niệm, các chư Thiên ấy thác sanh, từ bỏ thân thể chúng. Này các Tỷ-kheo, sự tình này xảy ra. Một trong các loài hữu tình kia khi thác sanh từ bỏ thân thể ấy, lại sanh đến chỗ này. Khi đến tại chỗ này, vị ấy xuất gia, từ bỏ gia đình, sống không gia đình. Sau khi xuất gia, từ bỏ gia đình, sống không gia đình, vị ấy nhờ nhất tâm, nhờ tinh tấn, nhờ cần mẫn, nhờ không phóng dật, nhờ chánh ức niệm, nên tâm nhập định. Khi tâm nhập định, vị ấy nhớ đến đời sống quá khứ ấy, chớ không nhớ xa hơn đời sống ấy. Vị ấy nói rằng: "Những chư Thiên không bị nhiễm hoặc bởi dục lạc, chúng sống lâu ngày không mê say trong hý tiếu dục lạc. Vì sống lâu ngày không mê say trong hý tiếu dục lạc, nên không bị thất niệm. Nhờ không thất niệm, nên những chư Thiên ấy không thác sanh từ bỏ thân thể của chúng, sống thường hằng, kiên cố, thường trú, không bị chuyển biến, thường trú như vậy mãi mãi. Còn chúng ta đã bị nhiễm hoặc bởi dục lạc, sống lâu ngày mê say trong hý tiếu dục lạc. Vì chúng ta sống lâu ngày mê say trong hý tiếu dục lạc, nên bị thất niệm. Do thất niệm, chúng ta từ bỏ thân thể này, sống vô thường, không kiên cố, yểu thọ, chịu sự biến dịch và thác sanh đến tại chỗ này". Này các Tỷ-kheo, đó là trường hợp thứ hai, y chỉ theo đó, căn cứ theo đó, một số Sa-môn, Bà-la-môn, chủ trương một phần Thường trú luận, một phần Vô thường luận, chấp bản ngã và thế giới là thường còn đối với một hạng hữu tình, và vô thường đối với một hạng hữu tình khác.
Đúng là không biết hòa thượng có phép thần thông nên cũng không biết thế nào là lễ độ ha....ha ha ha ha..😅 đến khi biết được.... thì mới sáng mắt ra ha....hi hì hì
cái này là nói vệ tích của tế công còn ở ta bà còn tế công mà có yêu quái là do người ta dựng chuyện lên mà truyền tai nhau thôi lúc tế công còn tại thế thì ổng cũng là người như mình thôi