Dưới mái hiên chùa, yên tĩnh trầm,
Sư Minh Tuệ nguyện giữ lòng thanh.
Gia Lai đất lạ, nơi xa thẳm,
Hạnh tu khổ, bao nhiêu đức hằng.
Sáng chiều tụng kinh, nguyện hồi tâm,
Mặc áo nâu sòng, bước chân chậm.
Bát cơm thanh đạm, ngày qua tháng,
Khó nhọc chẳng sờn, chí vững vàng.
Đêm về yên giấc, lòng an nhiên,
Thả hồn theo tiếng mõ ngân triền.
Hoa vàng lá rụng sân chùa nhỏ,
Khổ hạnh đời tu, lòng chẳng phiền.
Gió núi ngàn năm, mây trắng trôi,
Trần gian bụi bặm, mặc ai thôi.
Sư Minh Tuệ, ánh đèn sáng tỏ,
Dẫn dắt người về, cõi đạo đời.
Nương cửa Phật, nương lòng từ bi,
Tu khổ hạnh, chân tâm chẳng lìa.
Gia Lai đất thánh, nơi an trụ,
Nguyện cả đời tu, chẳng nề chi.
5 окт 2024