"Spirited Away" là một bộ phim dành cho trẻ con, và cho cả những người từng là trẻ con". Dưới con mắt trẻ con, hình ảnh cô bé Chihiro bình an trở về nhà là một cái kết hạnh phúc sau quãng hành trình đầy vất vả tại vùng đất linh hồn. Nhưng dưới con mắt của những người từng là trẻ con, hình ảnh Chihiro chia tay với vùng đất, với những con người nơi đây, và với cả Haku để quay trở lại thế giới của mình lại mang lại nỗi buồn dịu, man mác như một cơn gió lướt qua tâm hồn họ.
Mình thích cách Haku nhớ đến Chihiro, mình cũng yêu cách mà họ chia ly "chúng ta sẽ gặp lại nhau mà" nhưng mình càng hy vọng họ sẽ được gặp lại nhau thật. Sự cách biệt nghiệt ngã nhỉ. Mà tình yêu của Jiro và Nahoko cũng làm mình day dứt rất nhiều, kiểu dù yêu nhau nhưng vẫn phải chịu thua trước số phận và thời cuộc ý.
xem lúc nào cũng rớt nước mắt, cơ mà cảm thấy bộ film Ghibli lúc nào cũng khiến buồn đi rất nhiều, cũng có thể do sự dụng tông màu nó quá nhẹ nhàng cộng thêm các hiệu ứng nền xa xăm + nhạc, nói chung chưa xem bộ film nào của ghibli mà thất vọng
Minh luôn tự tin nói rằng "Spirited Away là phim anime đầu đời của mình", thậm chí còn trước doraemon và conan vì thực sự bộ phim quá ấn tượng về mình ngay khi là một đứa trẻ. Thường thi khi trẻ con mình thích những thứ màu hồng, tình bạn đẹp, bản nhạc hay và Vùng đất linh hồn đều hội tụ hết thảy. Kể cả sau này xem, khi dần hiểu được ý nghĩa sâu xa hơn của bộ phim, quá trình trưởng thành của cả Chihiro lẫn Haku đều vẫn níu giữ mình xem đi xem lại... Mình thực sự đã rơi lệ khi đến phân cảnh Chihiro khóc sau khi thăm bố mẹ ở chuồng lợn, 1 khung cảnh và âm nhạc có sức hút vô cùng khiến cho cả tâm hồn đứa trẻ như mình cũng thấu cảm và khóc theo, phải sau 4-5 lần mình mới ít khóc đi vì phân cảnh đó. Thực sự là cảm giác tuyệt vời mà ít anime bây giờ làm được... ありがとうね, スタジオジブリ!
Nhân tiện HTA đang tuyển thành viên để support team trong việc build và vận hành kênh RU-vid. Các bác nếu hứng thú có thể tham khảo JD ở đây nhé: 👉drive.google.com/file/d/1nZCkdfALkFRj2NRjx7diIgXF5rNaxUrj/view?usp=drivesdk
Giống với ý kiến của HTA The wind rises là một bộ phim không chỉ về tình yêu đôi lứa mà còn có tình yêu về ước mơ hoài bão, về tổ quốc thiêng liêng và niềm tự hào dân tộc nên rất khó để phân định rốt cuộc thứ nào quan trọng nhất trong tình thế lúc bấy giờ, và ít nhất cũng nên tôn trọng quyết định của nhân vật. Vì là lấy đề tài lịch sử nên cái kết có phần rất hiện thực và hụt hẫng nên có phần khá day dứt.