Một chút tình người trong địa ngục trần gian thật vô cùng đáng quý và ấm áp ... Cầu mong ơn trên ban ân phúc cho những con người còn giữ được tấm lòng nhân hậu ! Xin cảm ơn tác giả và giọng đọc vô cùng biểu cảm của chị Thiên Hoàng ...
Rất cảm phục tinh thần kiêu hùng và bất khuất của Cựu Đại Úy Thiết Giáp TRẦN CẢNH. Cảm ơn cô Thiên Hoàng với sự diễn đọc rất truyền cảm đã chuyển bài Vượt Trại giam này .
Nghe đọc truyện hay và hồi hộp quá ,mình nghe liên tiếp bốn tập rồi thức luôn tới sáng.Thương những người lính đã trở về từ lao tù cộng sản.Cảm ơn Thiên hoàng K.
Trần Cảnh hôm nay van như xưa con đẹp lão và khí chất luôn luôn vẫn là Trần Cảnh của một thời oai hùng của VNCH, chúc anh binh an và nhiều hạnh phúc… hồi ký tuyệt vời và Tks chi Thiên Hoàng đọc rõ ràng và dễ nghe 🤪👍🌹chúc chi binh an
Cám ơn chị Thiên Hoàng đã đọc và bình luận về để tài,cám ơn tác giả về câu chuyện thật.Nội dung đề tài là vượt ngục, nhưng có 1 nội dung khác là tinh thần của người tù trước sự đối xử thiếu tình người của CSVN.Để sống còn, người tù phải vượt qua sự đau khổ về thể xác, nhưng phải vượt qua sự dằn vặt về tinh thần, nếu không phải ngã gục.Tổng thể : có người vượt ngục, có người muốn vượt,nhưng không dám làm, có người an phận chờ mong ngày ra khỏi tù, có nhóm cho mình là “thân nhân cách mạng ‘ mong hưởng đặc ân về sớm, tệ hại nhất là tù nhân đã bán mình cho qủy, làm “ ăng ten “ hảm hại đồng đội. Trong khốn cùng mới nhìn thấy bản chất của kẻ bị tù cũng như kẻ cai tù, Tác giả đã mô tả khá tỉ mỉ thực trạng của trại học tập cải tạo sau 1975 “ Bức tranh vân cẩu vẻ người đời xua “. Chúc chị TH vả Tg an nhàn thoải mái nơi xứ người
Nghe bài đọc nào cũng chan hoà nước mắt nhưng luôn vô cùng thán & kính phục các Anh Chiến sĩ Miền Nam Việt Nam Cộng Hoà. Tất cả chúng ta đã sinh và lớn dần trong 30 nội chiến dài. Mọi sự việc xãy ra do "tên cáo hồ chủ chương" liên tục "đánh cướp Miền Nam. Dân miền nam sung túc & sống tự do nhưng đau thương vì chinh chiến liên tục. Hầu như mọi gia đình tại Miền Nam có con thân nhân phải hy sinh để bảo vệ miền nam. Đau lòng vô cùng đoạn cuối cùng các chiến sĩ Miền Nam bị cộng sản đem " học tập cải tạo" chúng một lũ cộng sản "bất nhân, tàn ác, "tuyên truyền toàn vô lý & nói phét" vô lý để đe doạ các anh chiến sĩ miền Nam & cán bộ coi các Anh như những đứa con nít 5 , 6 tuôỉ tật nguyền phần trí óc." Cám ơn "Trời cho các Anh vẫn sống có lẻ để viết và kể lại " học tập cải tạo" cho nhân loại thế giớ hiểu bọn cộng sản vô cùng "bất nhân & tàn ác là có thật." Cám ơn Trời các anh vẫn sống để kể lại. & cám ơn Thiên Hoàng đã đọc mà "không khóc" như chúng tôi khi nghe mà nước mắt liên tục lăn dài. ** riêng đoạn cuối bài này chợt biết TH đọc trong "xúc cảm & nghẹn ngào."😔😔
Cô Thể.đọc hồi ký của anh Cảnh quá hay.người thật việc thật.quá cảm xúc .Xin cảm phục tình thần và ý chí bất khuất của các SQ.QLVNCH.qua sự đào tạo của trường lớp.TSQ. và VBQG.Đà lạt nên anh đã vượt qua được những kiếp nạn nầy.xin được chia xẽ cùng anh và những người cùng cảnh ngộ.Âu đó cũng là số phận như anh đã nghĩ nghệ cô TH.đọc bài viết của anh rất hay và nhất là phần cuối cô vừa đọc vừa khóc làm tôi cũng không cầm được nước mắt. Nhưng dù sao cũng đã qua .bây giờ anh đã được bù lại xứng đáng với cuộc sống hiện tại.Kính chúc anh đoàn tụ gia đình bình an hạnh phúc....
Giọng đọc và diễn cảm của Thiên Hoàng trên cả tuyệt vời... Tôi thực sự ngưỡng mộ ...xin bình yên và sức khỏe luôn đến với Thiên Hoàng để cống hiến những câu chuyện những hồi ký một thời gian khổ của những người nặng nợ non sông khoác vào mình bộ chiến y giữ gìn tự do của miền Nam.. nhưng vận nước điêu linh từ ngày gãy súng... thường ồi ! luôn support Channel !
Cám ơn anh Trần Cảnh đã rời tuổi thiếu niên, trở thành một sĩ quân xuất thân ở trường Võ Bị Quốc Đalat. Bao nhiêu sự hy sinh ở chiến trường và một thời ở tù cải tạo tào bạo, dả mang cực khổ cho mạng người. Nay anh Cảnh và giá đình đã được sóng bên Mỹ. Xin luôn nghi ân các anh chiến sĩ QLVNCH mãi. Cám ơn anh Cảnh đã included tấm hình tuổi 70 trong câu chuyện anh đã viết nầy. Đalat nay đã mất Cảnh xưa người củ của các anh SVSQ VB vào ngày Chúa Nhật ở khu Hòa Bình làm khu phố vui sống động của các anh cũng như các cô học trò trường Couvent, College d'Adran, và mấy cô trường Bùi thị Xuân. Giá đình K22B và K29 rất thương hình ảnh ấy và giờ chỉ là một kỷ đẹp vào thời xuân của các anh SVSQVB. Cám ơn chị TH đọc rất hay và sống động quá câu chuyện nầy
Nay tôi đã theo giỏi hết phần cuối,tôi thàh thật cảm ơn cô Thiên Hòag đả đem đến cho tôi nghe qua hồi ký của Đ/Ú Trần Cảh,lời diển đọc và sự cảm xúc của cô,làm cho tôi củg bùi ngùi,nay tôi được nhìn thấy hìh bóg của Đ/Ú còn khỏe mah và đẹp lảo hơn thời chih chiến tôi thật sự củg mừg,k gì hơn cầu chúc gđ Đ/Ú lời cầu vạn sự như ý,cầu chúc cô Thiên Hòag mải trẻ khỏe và hạh phúc.
@@dt1945 . Tôi cũng là người Q-Trị , rất hảnh diện Q-Trị có một người Con kiên cường & oai hùng như vậy . Mong mọi sự tốt đẹp nhất đến với Gia Đình Chú Cảnh.
Câu chuyện quá xúc động 😢😢😢Cũng may vị sĩ quan còn sống. 😅😅😅Đây cũng là một trong triệu hoàn cảnh xảy ra sau giải phóng. Càng nghe càng thấm thía cho kiếp người và một điều chúng ta nên hiểu rằng làm người hãy sống cho đúng y nghĩa của một con người, cũng đừng tự hủy hoại đời mình vì được sống cũng là một hạnh phúc do ơn trên ban cho, mình nên trân trọng dù trong hoàn cảnh nào đi chăng nữa.
Oh, vậy anh cũng là bạn tù của anh Cảnh. Rất vui khi nghe hồi ký này có nhiều người cùng ở tù với anh ấy. Chúc anh sức khỏe. Hiện nay anh đang sống ở tiểu bang nào?
Rất xúc động vì tự nhiên TH đặt mình vào Hoàn cảnh một người muốn chết hoặc 1 người chứng kiến 1 người muốn chết và khuyên họ. Tự nhiên thấy lòng đau như cắt. Ai cũng muốn sống mà có người lại muốn đi tìm cái chết.
Thương lắm những người lính VNCH, mãi mãi ngưỡng mộ tư cách chú Trần Cảnh, chúc chú luôn khỏe mạnh an vui. Cảm ơn cô Thiên Hoàng đã đọc những thiên sử anh hùng của chúng ta 💐👍❤️
Nghe đến hết truyện của anh Trần Cảnh tôi rất cảm phục anh. Tôi ở trại 1 Ký Sơn đi ra phía Tổng trại , trại hai ở bên trái cách trại 1 chỉ chưa đầy cây số nhưng do bưng bít chúng tôi khó có thể biết chuyện gì đã xảy ra ở trại 2. Chỉ những anh nào thật can đãm để vượt trại hay tìm cái chết khi cuộc vượt thoát không thành còn phần đông chỉ " nín thở qua sông " cho qua ngày đoạn tháng nhưng không bao giờ hợp tác như một thiểu số anh em khác làm mất danh dự của người sĩ quan VNCH. Sau này trại 1 về Tiên Lãnh tôi ở cuối năm 84 mới về, trại 2 về An Điềm, với tội danh vượt trại không biết anh Cảnh năm nào mới được về. Cảm phục sự can đãm và lòng quyết tâm cũng như quyết tâm không phản bội những người đã giúp anh trong cuộc vượt thoát .
Chúc mừng cho tác gỉa và vợ con đã đoàn tụ và đến được bến bở tự do. ❤❤. Cám ơn cô Thiên Hoàng đọc truyện. Nghe giọng đọc của cô khúc cuối biết cô rất xúc động. Tác gỉa viết đoạn đó hay quá. ❤❤
Trốn trại nếu bị bắt lại mà còn sống thì cái mạng sống rất lớn rất có phước cũng nhờ cha mẹ mình có tu nhiều kiếp chớ bị bắt lại nó nói trốn như thế nào thì làm lại như vậy lúc chung rào thì nó bắn tại chỗ nói là trốn trại nên nó bắn bỏ để cảnh cáo người khác.Cha tôi từng chứng kiến về nói lại cho các con nghe
Chú cảnh mạng lớn thiệt nếu như đêm 🌃 trăng rằm hôm đó mà con sẻ ko bị gãy thì chắc lời trăn trối của chú đối zới gia đình zà zợ con của chú được toại nguyện rồi hôm nào con mời chú Cảnh zà chị Thiên Phú Hoàng zề sông Thu Bồn nơi chú cải tạo tắm zà nhậu nhẹt zới con bữa
cai ac nay so voi cai cach ruong dat 1953 vi nhu hat cat, ccrd cs giet oan tren 100 ngan nong dan la co tinh khung bo de tieu diet ha tang co so xa hoi cu va cac thanh phan doi lap khong than phuc cs, bien tat ca nguoi dan va xa hoi thanh mot trai linh de phuc vu cac ke hoach chien tranh sau nay do DCSTQ chi dao . Ban se kinh hoang hon khi hieu ve CS dac biet cs A chau nhu TAU VIET.
Ông không chuyên nghiệp nhưng viết r hay Tôi dù sống trong c đ C S nhưng tôi tin những điều ông kể là sự thật Dân tộc Việt ta thật khổ đau vì anh em Nam Bắc tàn sát lẫn nhau Chúc mừng ông vs gia đình đã đến đc bến bờ tự do Còn chúng tôi người dân Việt bao h mới giành đc Quyền của mình đây
Hay tuyet voi, nghe nhu bai cua mot nha van cong them cam xuc cua co Thien Hoang. Co nhung nguoi cua ben kia nhu Long that am ap tinh nguoi. Vui mung vi cuoc doi luon co nguoi tot. Cau chuyen tuyet voi.
Xin có đôi lời cảm than khi đã nghe hết câu chuyện Tran Cảnh vượt ngục qua sự diễn đọc của chị Thiên Hoàng K. Phải thật lòng mà nói rằng “tôi đã khóc” ở phần cuối của tập truyện, đoan ke về anh coi tu tên Long ; chị đã diễn đạt một cách trọn vẹn tâm tình của Tran Cảnh với Long, gần như chị là Cảnh vậy. Nghe xong, tôi lại nhớ những ngày ở Trại Cải Tạo Trung Uong So 1 Lao Cai trước khi bị quân Tàu tấn chiếm năm 1979 : - Trong hầu hết những “công an quan lý trại tù” đều có chung một “cách hỏi và cách tuyên truyền” trong những lần hỏi cung mà họ gọi là “làm việc”; cũng không ít những gương mặt “lạnh như Tiền” với doi mat soi mói và chuẩn bị sẵn sàng tấn công. Tuy nhiên, trong số người này cũng có một vài người “khác biệt”vi dụ như : 1) can bộ quan giáo Doi thường cho anh em tu được nhiều lần “cải thiện linh tinh” để bao tử bớt con cào vì thiếu ăn trong những lần ra “hiện trường lao dong” bằng cách cho “nho khoai mì trộm của Đội khác” càng nhiều càng tốt nếu có thể. 2) Khi lên rừng cua go, quan giáo lại bảo “các anh cứ làm việc từ từ thôi” vì ngày về gặp vợ con còn xa lắm v.v… 3) Trong giao tiếp, không dùng những ngôn từ sắt máu mà trái lại là đằng khác. 4) Không bao giờ doi nón cối nói chuyện trước chúng tôi mà chỉ kẹp nách gần như suốt ngày. 5) Trong những lần “tổng kết thành quả lao động” sau những lần “ra quân thi đua”, các Đội đều được bồi dưỡng chất tươi (thịt heo, cá trắm cỏ hoặc “trau gia mất sức lao động” chẳng hạn) anh quan giáo này đều cho bắt những con heo to nhất (quá can lượng quy định) trong chuồng nuôi với vài lời khuyến khích “nâu nâu mới có một nan” các anh cứ “tự ro”. Chỉ có vậy, cũng du cho chúng tôi an tâm phần nào. Hy vọng những người như thế gặp nhiều may mắn. Sau khi chuyển chúng tôi về Vĩnh Phú, toàn bộ căn cứ Trại bị quân Tàu đánh chiếm.
Anh biết không thật sự khi đọc đến đó TH rất xúc động vì làm người ai cũng muốn sống mà có người đang đi tìm cái chết. Rồi TH lại cảm động vì tấm lòng cuả anh Long. Đang chứng kiến một người bị đày đọa mà mình ko có khả năng để tha cho họ chỉ biết nhìn họ thôi. Rất là đau lòng, chịu không nổi.
Cảm ơn chị đã đọc hết. Câu chuyện rất khó đoán định hồi kết. Lẽ ra đưa đoạn cái áo, trồng rau vào đoạn cuối. Chuyện bị bắt, bị bắn của 4 người kia chắc không phiêu như tác giả nhưng cũng cần nêu chi tiết hơn cho dù chỉ là nghe lại.
Chịu khó chờ đi sẽ được nghe chuyện của mấy người kia trong một bài viết khác. TH đang bảo anh Cảnh kể về mấy người kia đó. Khi nào có sẽ đọc cho nghe nha.
@@phuongnhinhuyenc2991 Sau Khi bị Bắt lại Đ/u Quân Cảnh Lê Thanh Thám bị Đầy Đoạ chỉ còn Bộ xương không thể tự đi ,đứng được .Còn Anh Cảnh thì khá hơn vì sức chịu đựng .Sau hơn 10 năm Thám và Cảnh được thả ,Cảnh Qua Mỹ diện HO 13 còn Thám vượt biên thành công cũng qua Mỹ .Tùng bị bắn chết trong rừng còn Thục Và Thiết không biết thế nào.
Cha tôi cũng từng chứng kiến những người trốn trại bị bắn chết.Khi trốn ra ngoài xung quanh là nhà của cán bộ nên bị bắt lại và cán bộ trại giam hỏi trốn trại như thế nào làm lại cho nó thấy.khi thực hiện lại những lúc chung rào như thế nào thì cán bộ bắn chết tại chỗ và nói là trốn trại bắn chết tại chỗ để làm gương cho những người khác
Mặc dù biết là đại uý Trần Cảnh đã đến bến bờ tự do, kể lại những đau thương đày đọa trong tù. Nhưng trong giờ phút anh sắp treo cổ tự vận , nói lên những tâm tình thống thiết, khi sắp từ giã cõi đời. Tôi nghẹn ngào hai dòng nước mắt chảy ! ! !
Nghe câu chuyện của chú ,nước mắt tôi đã rơi rất nhiều. Một người nhân chứng sống, một nhân vật lịch sử đã sống sót qua sự tàn độc của loài quỷ dữ 😢😢😢😢