Bài của bạn Fàn Huang Yíng ẼOTIC yêu cầu Link mp3: drive.google.c... Hình lấy trên FB ^^ ____________________________________ Chúc mọi người ngày mới vui vẻ !
@@LienNguyen-uw4zr Có mộng ta mới có tình . . . Sống phù hoa có chắc . . .toàn danh vọng? Chỉ cứ sống và vị tha . . . Liệu bình yên thật sự sẽ mãi mãi?
Mải miết lang thang chốn hồng trần 1 lần ngoảnh mặt mộng tiêu tan Hỏi trời cao đâu người tri kỉ? Để kiếp nhân sinh vẹn khúc đàn. #ta chỉ mượn một đoạn đường
*Một mình ta giữa trần thế gian nan* *Sống yên bình, không cầu vọng công danh* *Một mình ta giữa thế ái hồng trần* *Vạn người say sao chỉ mình ta tỉnh* _Ngẫu Hứng_
Nhân sinh như giấc mộng phù du Tỉnh giấc quanh ta thấy mịt mù Người qua kẻ lại , sao vội vã ? Người đi , người đến chốn âm u Người sống vui cười đón nắng mai Người chết sang sông đónthuyền chài Nhân , ma , âm dương đường cách biệt Mộ bia người nhớ hay đã phai? Ta đứng nhìn theo ánh hoàng hôn Cố khắc tên ta giữa ngàn hồn Một khúc hồng trần ai còn nhớ? Mưng ta hài cốt nhập càn khôn
_18/9/2020_ *Ngoảnh mặt nhìn lại người năm đó* *Vẫn chưa tỉnh mộng khỏi cơn say* *Trăng hỏi vì sao ta không oán* *Biết nói gì đây giọt lệ cay* *[ sưu tầm ]*
Nước mắt lạnh buốt bay theo gió thổi; mới biết được mùi vị ly biệt Hoa rơi lặng lẽ như dòng nước chảy. Mới biết trân quý lúc hoa nở Ca từ ý nghĩa quá, nghe thật đau thương...
Ai đem tâm hoa hóa thành nước mắt Ai trong giác mộng mãi bên nhau Đời người như ly rượu này Có uống thế nào cũng đều say Quá khứ như mây khói thản nhiên đi đối diện Nước mắt lạnh buốt bay theo gió thổi Mới biết được hương vị biệt ly Bao nhiêu sương lạnh bấy nhiêu tan nát cõi lòng Biết bao điều không biết rồi cũng tự nhận thức Hoa rơi lãnh lẽ như dòng nước chảy Mới biết trân quý lúc hoa nở Bao nhiêu tìm tòi thì bấy nhiêu gánh nặng Bao nhiêu cảnh vật vẫn như vậy em vẫn là đẹp nhất
WẬN SAN hãy giúp TKLO bxa được Họ yêu thương như họ.vs đường đi TKLO đi cũng phải là họ cho TKLO này đó..oxa tất cả những gì họ cần làm cho họ là phải huy sinh để được vượt qua ranh giới của tử thần sống con hết
Đời người như giấc mộng,chớp mắt tựa ngàn năm ,hồng trần lắm thị phi, hà cớ phải để ý ,sinh từ rồi biệt ly , tang thương không tránh khỏi, quá khứ tựa khói mây ,vẫn thản nhiên đối mặt . Ngàn năm lại quay đầu , Nhất Quyết không hối hận
Giá mà mình chẳng buông trôi Tình duyên nào có rẽ đôi ngút ngàn Giá mà mình chẳng vội vàng Bỏ quên kỉ niệm giữ đàng mênh mông. Giá mà hôm ấy trời trong Cho tim vẫn nhớ cho lòng vẫn mong Giá mà hôm ấy đường đông Mình không vội bước, người không quay đầu Giá mà chẳng có ai đau Giá mà mình nói được câu :" giá mà".
Đoạn Niệm. Cánh hoa rơi xuống tuyết đợi mong. Ấp ủ sương đêm lạnh buốt lòng. Thoáng thấy tháng năm chờ vô vọng. Buông bỏ được không, một chữ tình. Câu chờ câu đợi mãi hư vô. Dứt áo- tình đau - sầu mấy bận. Lòng buông lửa hận, tình mấy đoạn. Ngày dài chấm hết hận sâu xa. Một mai lỡ để - đoạn niệm tàn. Trăm năm mới biết yêu và hận. Nhận ra đã muộn- tóc phai sương. Nên để tình trường chốn thiên thu.
Hồng trần không thể luyến Ái không thể mang Hữu mang mang Vô mông mông Tự đa tình tự sầu Tự tấu khúc đàn tự ca Tự nhỏ giọt lệ lên nhân gian Chàng không thể bên Ta không thể cận Duyên sắc sắc Nợ không không Tự buộc tự buông Tự niệm cùng trăng tự tỏ Tự nở nụ cười chốn bồng lai Quay trở lại Soi bóng bên dòng hằng sa Trải mênh mang xuôi theo dòng Trải tương tư xuôi theo dòng Lệ hoen mi xuôi theo dòng Còn lại trống vắng trong lòng Tự tĩnh
Lênh đênh một chuyến thuyền tình Bao năm lưu lạc hồng trần thế nhân Vui buồn một thoáng chợt tan Buông sông bỏ suối thuyền về biển khơi A Mi Đà Phật🙏🙏🙏
1 khúc hồng trần ver 1 hehe ..................... Người đem khúc chiêu hồn viết lên Mộ rêu đá cô tịch khắc tên Máu vương trên tử khâm Huyết sắc đã tuôn thành sông Thiên thu cố nhân không về Trăm năm lãng quên lời thề ..................... Vì ai nói sinh tử chóng qua Để ta ngóng trông vạn kiếp trôi Cố nhấc chén nghiêng chạm môi Uống hết nỗi đau cạn bình Nhân sinh cũng như nhập mộng Thương cho cánh hoa vội tàn ..................... Tạng hương bay sương lại vương ống tay Di nhân náu thân trong tầng đất lạnh Mượn một đêm xuân, nhạn điểu quy lâm Khi nghe tiếng vãn cầm, ai còn nơi đây ..................... NGậm thê lương quan tài che cốt xương Châm 3 nén nhang trăm vòng khói quyện Người quỳ bên sông, điệu cười thương tâm Trông ra phía bãi đồi, mong chờ hoa rơi. .....................
Bạn Quang Pham ơi, hình như tác giả Tuyen Chinh chỉ viết lời bài hát mới trên nền nhạc Trung, chứ không phải dịch lời ra đâu. Mấy bài mình biết đều thế, còn mấy bài khác mình không biết.
Ca tu ban dich that hay ! Dung phong cach khau khi lang tu chon Quan Ngoai cua nhan vat trong ca khuc.Ban dich cua Tuyen Chinh mang phong cach khac noi chung cung tuyet voi .
Phố đông vô tình mình ta bước Gió xuân hữu ý hoa đào lay Mỹ nhân như rượu ngàn năm ủ Ngắm nàng, chưa uống lòng đã say. Nhạc buồn nghe lúc canh ba vắng Bóng nàng nhớ lúc tóc điểm sương Một đời theo đuổi công danh lợi Một đời bỏ lỡ, đời vấn vương. Đêm mưa phố vắng, mình ta bước Quán cũ không người, mình ta say Cảnh xưa còn đó, người đâu thấy Chợt tỉnh, chợt nhớ, mắt chợt cay.
Nguyện ngàn đời thân hoá sen vàng Dưới nước trong thanh tịnh không lo ưu phiền Mãi trùng sinh vạn kiếp vô tâm tuyệt tình Kho bận tâm lo chuyện thế sự gạt nhẹ theo gió...
Ngày lại vui say hồn mê hải chẳng biết đang tỉnh hay trong mơ Giành giật hư danh mê hảo lợi Nhìn lại cuộc đời tất cả mọi sự đều đã định trước Chẳng mạnh yếu kể chi ai Nhân lúc thân chưa già Phóng túng ta đây một chút ngông cuồng Trăm năm say ngất chẳng cau mày Ba vạn sáu ngàn trận (x3) Phong vân thiên hạ ta đi mãi Giữa chốn hồng trần tuế nguyệt trôi Hồng trần như thủy triều người tựa nước Chẳng thắng nổi kiếp đời một cơn say Truyện Cực phẩm gia đinh
Chàng nâng ly đưa người về phương xa. Gảy khúc đàn đưa tiễn người về với trời đất. Nước mắt theo gió cuốn đi .Khúc nhạc vang lên thê lương mang nỗi nhớ gửi người.
Nghe tiếng cung đàn sao vấn vương , 10 năm thoáng qua một chữ tình . Mộng ngày xưa Hồng Trần hoang ái, ngồi soi bóng gương chờ mong ai. Trường Giang này sóng gió sẽ về đâu Ngàn tinh tú chỉ là giấc mơ Bao yêu thương ngọt Bùi cùng chia sớt Khó quên sao nụ cười của em.
Biết yêu là khổ sao ta vẫn cố chìm đắm trong sắc dục Biết đời là vô thường sao ta vẫn tham lam , đối kị , hơn thua Biết khổ sao vẫn không diệt cái khổ ấy ma vẫn tham sân si
Người ta nói làm người nên dũng cảm một chút nếu không về sau sẽ hối tiếc.Vì thế, chỉ một lần thôi tôi mang hết cả dũng khí của mình bộc lộ ra. Không mong người đáp trả chỉ muốn cho người bt nỗi lòng. Nào ngờ đâu từ lúc nói ra khoảng cách giữa tôi và người lại không thể nào kéo gần lại. Và tôi cũng đã làm mất đi cái tình bạn mỏng manh tồn tại duy nhất giữa hai ta.
Tiểu cô nương ta yêu từ lúc tóc còn để chỏm, cô ta chỉ đợi 1 câu từ ta,hồng đậu ta đã trao cô nương, Tiểu cô nương, tiểu cô nương, cô đã có chồng, đúng là 1 kiếp hồng trần 😓😓
"Trời cho ta quốc sắc khuynh thành Mà không biết để làm gì. Ta tự hỏi Phật mình sống trên đời này làm gì Phật nói vì ngươi rất đẹp Ngươi có nét đẹp của thiên sứ Nhưng ngươi lại không dùng nó phục vụ đứa bé ấy Ngươi lại dùng nó phục vụ kẻ tà Để rồi tự ngươi bị tổn thương Nó đã cứu mi trước khi mất mạng Để rồi thật may mắn... Ngươi kịp tỉnh ngộ Trước khi chiếc đầu mình rơi xuống vì ác quỷ"
@@thienkhutu4792 tôi hiểu bài hát đó vậy đó. Nghĩa là người này rất là xinh đẹp và tài năng. Đáng lẽ ra lấy nó để cứu giúp chúng sanh đang khổ đau thì hắn ta lấy nó để làm việc ác là giết và hành hạ chúng sanh á
Giữa cõi hồng trần đầy gian truân này, sao nỡ cuốn mất đi một người từng ước sẽ bên nhau đương đầu mọi khó khăn, sẽ cạnh nhau đi đến cuối con đường. Dẫu k yêu , chỉ là song song, cũng đủ an lòng. Vậy mà giờ chỉ còn là 2 ngã rẽ đầy thương đau cho phía này. Người quên, người đi, và chẳng một lần ngoảnh đầu lại.. tôi ở nơi đây cùng kí ức của nơi này chỉ chực chờ vỡ vụn cùng đau thương... Một bước đi,k từ biệt,k ngoảnh đầu. Một ở lại, nước mắt ngược vào tim
Số kiếp đang chơi vơi nghĩ rằng không biết đi về nơi chốn nào quãng đường chỉ thấy đơn côi mặc kệ cuộc đời lạc bước giữa dòng người vô tình ngồi suy ngẫm hỏi còn lại gì tập nhớ bóng hình của ngày xưa che giấu thật kín những khúc đàn tương tư biết chừng nào phai nhòa đừng bỏ rơi cố xiết chặt đôi tay này vẫn ôm lấy kỉ niệm đau thương sẽ hứa một lời không bao giờ cách xa dù có xảy ra vì tại sao chuyện buồn hiện tại chưa hề thốt tâm sự với ai cũng lắm lúc tự nhắc nhở cõi lòng một điều cứ lãng quên theo thời gian chia lìa hai phương trời
Vô tình gặp người khi tôi cô đơn nhất Mang theo trái tim tôi lỡ yêu người mất rồi Có lẽ người cả đời này sẽ không yêu tôi Nhưng ích kỉ xin người có thể ghi nhớ tên tôi được không ? Chúng ta đã từng vui vẻ ở tuổi 17