Tiếng nói ấy mong manh xé đôi Cho anh say thêm một phút thôi Anh đã biết bản thân lẻ loi Đôi tay nhạt nhòa, hơi ấm xa vời Cơn mưa kia cũng đã rơi Buông đôi tay tâm can rã rời Anh đã trao đi tất cả rồi Hối tiếc làm chi mọi thứ qua rồi Và anh biết từng lời hứa theo anh suốt đêm đông Chỉ cần bàn tay nắm nhưng sao anh có em không Tất cả là quá khứ anh mang theo suốt đêm thâu Hay phải đành chôn giấu năm tháng ta đã bên nhau Biết đâu lại nhìn thấy nhau, đưa tay rồi gửi em lời chào Có khi ta lại thấy vui, dù chẳng thể nói thêm lời nào