Тёмный

THƯƠNG LẮM VĂN 10 

Nguyễn Thanh Tùng
Подписаться 1,6 тыс.
Просмотров 645
50% 1

Ngữ Văn Khóa 10 - Một thời để nhớ…..
Các bạn còn nhớ không , cách đây hơn 30 năm , mùa thu năm 1987, những chàng trai , cô gái khóa 10 (1987-1991), Khoa Ngữ văn , Trường Đại học Sư phạm Quy Nhơn lần đầu gặp nhau ở ngôi trường bên bờ biển xanh thơ mộng . Và từ đó , suốt bốn năm , chúng tôi đã chung một hành trình đầy kỷ niệm .
Nhớ sao những ngày nhiều gian khổ của một thời bao cấp , sách vở, tiền bạc thiếu thốn mọi bề . Nhưng đó cũng là một thời đầy thương yêu , với bao tháng ngày đẹp sống cùng thầy cô , bạn bè , với bao hoài bão và mơ ước , và cả những kỷ niệm về một mối tình đầu, một ánh mắt yêu thương..... Nhiều thành viên trong khóa còn giữ trong sổ tay mình những vần thơ của Châu Thanh Thủy , một thành viên khóa 10 , viết về những ngày tháng ấy.
Có lẽ chẳng bao giờ em quên
Trên khung bảng xanh ba chữ: "Trường Đại Học..."
Dẫu tháng năm qua bao nhiêu điều đổi khác
Vẫn chẳng phai mờ hai tiếng: Sinh Viên!
Giảng đường uy nghiêm những sớm nắng vàng tươi
Em vội vã sợ trễ giờ lên lớp
Đã quen lắm chiếc bàn, phòng học
Nơi nét bút lăng nhăng những lúc rỗi buồn.
Bước chân ai đây đó vẫn còn
Dấu cỏ nát những đêm dài hò hẹn
Khe khẽ làn môi run len lén
Khi tay anh nhẹ xiết lấy bàn tay.
Kí túc xá bao đêm ngủ say
Bỗng rộn rịp mùa thi vội vã
Nỗi hồi hộp, nhịp tim hối hả
Khi bước chân chạm đến cửa phòng thi .....
Là một khóa được nhiều thầy khen là có nhiều người học giỏi, lắm tài hoa, nhưng khóa chúng tôi cũng lại là khóa được cuộc đời dành cho nhiều thử thách . Bước ra đời từ một cánh cửa hẹp, đời chúng tôi lắm long đong lận đận. Đó là những ngày xã hội đang vật vã chuyển mình từ thời bao cấp sang thời kinh tế thị trường . Ngành giáo dục thì như đang trong cơn bão , nào tinh giản biên chế theo chỉ thị 76, nào phân ban, cải cách tứ tung … Cả khóa vừa thi tốt nghiệp xong thì cũng vừa tan tác, hơn sáu mươi trên bảy mươi đứa ra trường bỏ nghề. Có đứa mở quán hớt tóc, bén nghề rồi làm riết luôn tới nay, không dạy được cái đẹp thì đi làm đẹp cho người vậy. Có đứa làm phụ xế xe đò, học văn chương cho lắm chỉ để còn xài vài chữ : "Ê! Xe đi Gia Lai đây…Có khách…Tấp vô…."Tệ hơn, đói quá sinh liều, có đứa dùng vốn Hán Nôm học được về quê vẽ bùa bán chữ lấy tiền mấy người dân mê tín mà sống ….Vỡ lòng học lấy những nghề nghiệp hay, nhưng chẳng nghề gì chúng tôi nề hà . Thế rồi, vật vã theo thời gian, giờ đây Khóa 10 cũng đã trưởng thành . Có hàng chục bạn gọi là thành đạt, là quan chức cấp tỉnh, cấp huyện ,là đại biểu Quốc Hội.... Có bạn làm ăn kinh tế thành đạt bên trời Âu , đất Mỹ . Nhưng cũng có người thất thế, long đong cho tới bây giờ. Cuộc đời là thế …..Nhưng , chắc cũng vì thế, nên chỉ có tình bạn, tình đồng môn, thành viên nào trong khóa cũng giữ, cũng chắt chiu, trân trọng những kỷ niệm yêu thương một thời ở ngôi trường bên biển .
Ôi cái thời tuổi trẻ thênh thang
Gói trọn riêng tư để khắc vào nỗi nhớ
Dẫu chân trời sau lưng đang rộng mở
Kỉ niệm một thời ai nỡ quên đi!
(Châu Thanh Thủy)
Những năm gần đây , Khóa 10 mới tổ chức được họp lớp. Dù có bận việc hay ở xa đến đâu , các thành viên trong lớp cũng cố gắng liên lạc với nhau tìm về để gặp lại thầy cô , bạn bè.
Điều đáng nói là trong những lần hội ngộ rồi chia tay ấy, chúng tôi đều tay bắt mặt mừng trong niềm hân hoan. Mấy ngày ngắn ngủi tách khỏi công việc để ở bên nhau, tất cả như quên tuổi tác, vỡ òa trong niềm hạnh phúc . Dấu ấn của một thời sinh viên ùa về với biết bao kỉ niệm vui buồn trong những câu chuyện huyên thuyên không hồi kết , rồi giành nhau hát hò ... Con cái của chúng tôi đi theo , cứ tròn mắt nhìn bố mẹ, các cô chú đã U 50 cả rồi , mà vui nổ trời, kể bao nhiêu chuyện cuộc sống sinh viên thời bao cấp ngày xưa cứ như là cổ tích, hát nhiệt tình , hát say mê bao nhiêu là ca khúc tình tứ, da diết…..Vì hình như những cuộc gặp này đã chạm đến miền thẳm sâu , đến những ký ức sinh viên trong trẻo, dễ thương mà bạn nào cũng đã âm thầm mang theo trong đời.
Đã hai mươi bảy năm xa trường , nhưng chúng tôi luôn tự hào mình là thành viên của Trường Đại học Quy Nhơn , luôn hướng về mái nhà chung với tâm niệm : " Dù đi đâu về đâu , dù làm nghề gì , chúng ta vẫn là đồng môn , là anh em một nhà." Vẫn biết con đường chúng ta đi không tránh được những khúc ngoằn ngoèo , nhưng trên con đường đó, chúng ta luôn có thầy cô, bạn bè ở mái trường xưa đang dõi theo và đồng hành.

Опубликовано:

 

21 июл 2018

Поделиться:

Ссылка:

Скачать:

Готовим ссылку...

Добавить в:

Мой плейлист
Посмотреть позже
Комментарии : 1   
@tramvuong6318
@tramvuong6318 5 лет назад
Những kỉ niệm yêu thương một thời - tuyệt lắm khi những hình ảnh của gần 30 trước vẫn còn được lưu giữ !
Далее
Я тоже так могу
00:12
Просмотров 1,3 млн
What's Your ENGLISH LEVEL? Take This Test!
21:31
Просмотров 1,8 млн
80 Year Olds Share Advice for Younger Self
12:22
Просмотров 1,8 млн
Cờ thắm trên đảo xa
13:49
Просмотров 28