Hôm nay mình ngồi lại viết những dòng này, cũng có lẽ là những gì cuối cùng mình muốn gửi đến cô ấy. Mình biết nhau từ hồi cấp 2, anh và em yêu nhau vào ngày hè anh học lớp 9, anh biết tình cảm lúc đó chỉ là tình cảm trẻ con, nhưng em đã thật lòng với anh, anh đã trở thành tình đầu của em, nhưng do 1 biến cố, anh và em đã chia tay. 6 năm sau, anh đã trở thành sinh viên năm 2, anh tìm lại được em. Em nói em cũng đã tha thứ cho anh, và em cho anh 1 cơ hội nữa. Lúc nào được nghỉ học, anh lại về chơi với em. Lần đầu đi chơi với em, anh đã không cẩn thận làm cả 2 té nhào xuống xe, em không sao cả, chỉ có 2 vết sẹo to tướng để lại trên lòng bàn tay và cùi chỏ của anh. Hai đứa cười giữa thành phố đêm vậy đó, mọi đau đớn của anh tan biến hết. Em sợ anh đau, nên cũng chịu khó chở anh đi chơi trong thời gian anh chưa lành vết thương. Em là một cô gái đáng yêu, lại hiểu chuyện. Em còn chạy trên con xe 50 lên tận chỗ anh học để thăm anh. Anh thấy anh rất may mắn. Nhưng có lẽ đó là lần cuối anh được gặp em. Em khó chịu vì những ngày "đèn đỏ", lại thêm áp lực học hành cuối năm 12 để thi tốt nghiệp, anh lại không hề nhường nhịn và hiểu cho em. Mặc dù anh vẫn về chơi với em nhưng hai đứa vẫn phải yêu xa. Rồi hai đứa cãi nhau chỉ vì sự ghen tuông cỏn con của anh, đến rồi khi anh nhận ra vấn đề, đã quá muộn. Em thẳng thừng chia tay, em bảo đó giờ tất cả chỉ là giả tạo, vì khi quen ai em cũng như vậy. Anh biết đó chỉ là lời em thốt ra để cố gắng bỏ anh ra khỏi cuộc sống của em, nhưng anh vẫn phải chấp nhận. Là do anh không hiểu cho em và không tôn trọng em. 1 tháng sau khi chia tay, em có người mới, còn anh vẫn giữ những tấm hình của đôi ta. Chỉ có mình anh ôm kỉ niệm. Hôm qua là sinh nhật em, anh đã chúc em một ngày vui vẻ. Đừng bận tâm về anh, dù anh không còn bên em, nhưng em còn người em yêu, bạn bè, gia đình,... còn anh chỉ là kẻ lang thang với trái tim giữ hình bóng em trong đó. Em nhỏ hơn anh 2 tuổi, nhưng em trưởng thành sớm hơn anh, còn anh chỉ mãi là kẻ si tình và là đứa trẻ không bao giờ lớn. Anh mất em thật rồi. 6 năm đổi lấy một tháng ngắn ngủi bên nhau đã cho anh nhiều bài học. Anh biết là không có lần sau nữa, nhưng nếu được thêm 1 lần nữa thì kéo dài thêm 10 ngàn năm nữa được không em ? Tạm biệt em, Đặng Thảo Linh 19/5/2005 - cô gái ngọt ngào từng là của anh. Anh xin lỗi em, anh yêu em ... Có lẽ hơi dài dòng nhưng cảm ơn mọi người đã dành thời gian đọc hết câu chuyện của mình, cảm ơn Freak D với bài hát đầy cảm xúc mà khi nghe, em cũng thấy mình câu chuyện tình của mình trong đấy, để rồi em nhìn lại những vết sẹo trên tay mình, em thấy rất nhiều kỉ niệm và cũng rất nhiều nước mắt ...
khi người crush tôi hát thả thính tôi kiểu người crush tôi:Thật ra em chẳng thương anh vậy đâu,có đúng không em? tôi:Ừ :)))))))) người crush tôi hát nữa:Thật ra em muốn buông tay từ lâu, nhưng sợ anh quá đau tôi: mày đau kệ mày chứ =)) người crush tôi hát nữa x2:Rồi ngày mai sẽ tốt hơn phải không em tôi: hơn thế +)) người crush tôi hát nữa x3:Rồi ngày mai em sẽ yêu một ai hơn anh tôi:ngày mai tao yêu idol tao con bạn: mày quá đáng vừa thôi