em đã đạt được rất nhiều thành tích và kết quả tốt nhưng em chưa bao giờ cảm thấy tự tin. em luôn nghi ngờ và luôn nghỉ đó là sự may mắn. nhờ xem video này em mới nhận ra điều này
Trước khi xem qua video này, em chưa từng có khái niệm về hội chứng kẻ mạo danh. Tuy nhiên em cũng đã đi qua cảm xúc "à, mình thấy mình còn yếu quá để được làm quản lý, kỹ năng mềm cũng còn quá kém" nhưng rồi em tập phớt lờ suy nghĩ đó và tiếp tục tập trung và cải thiện cái mình thấy mình chưa đủ giỏi. Cũng là cách trong video anh có nhắc đến.
Lần đầu tiên em trở thành thông dịch viên tại Mỹ em cũng có suy nghĩ là có khi nào em hên không. Nhưng ko có tại vì nếu mình ko đủ khả năng thì họ đã ko thuê mình. Cám ơn anh đã cho mọi người thêm niềm tin về bản thân mình.
Cảm ơn a Khương rất nhiều! Em thấy mình may mắn khi vô tình nghe được video này của anh. Em thực sự đang bị hội chứng này rất nhiều mà em k hề hay biết!. Cho đến khi em bước vào công việc. Cho dù em cống hiến và có những thành công nhất định nhưng em chưa công nhận mình bao giờ và vẫn thấy mình cần cố gắng nhiều hơn. Đến khi em ngày càng bị ép lương và chính e cũng nghĩ rằng mình k xứng đáng vs mức lương hiện tại và bị thiệt thòi rất nhiều. Em mới thấy thực sự mong lung về những gì mình đã làm đc Sắp đến là một cộc mốc mới. Nhờ xem video này của a mà em mới hiểu rằng mình đang bị hồi chứng này và e sẽ k để nó ảnh hưởng đến cv của em và giá trị của em nữa
Khi vào trường chuyên, em không bao giờ tự tin trả lời khi có ai hỏi em học trường gì, vì em cảm giác không xứng đáng với danh hiệu của trường. Rồi vào được Đại học thuộc top của thành phố, cũng chưa bao giờ tự hào về điều đó. Khi được nhận vào thực tập và làm việc chính thức tại Tập đoàn đa quốc gia đứng đầu trong ngành, em vẫn không hiểu tại sao em được chọn, chẳng lẽ thiếu người nên mới chọn em. Ok cả khoảng thời gian dài mắc hội chứng này rồi, và anh cũng mắc phải thì bây giờ em sẽ chấp nhận và tiếp tục kiên trì thực hiện tiếp công việc của mình. Cảm giác không tin vào "cảm giác" của mình nữa =)) thấy nó lừa đảo mình thế nào á anh nhỉ.
đây là điều em luôn bị mấy năm nay, em sợ những người khen em xinh, sorry nói ra thì mng sẽ nói em là pick me girl nhưng thực sự là em luôn ám ảnh với những lời chê bai ngoại hình của mình những ngày dậy thì, mặc dù em đã bỏ nhiều năm để phát triển bản thân bằng việc dưỡng da, dưỡng tóc, niềng răng,… điều này đã khiến em bỏ qua rất nhiều mqh tình cảm khi họ chỉ cần tiến tới hay khen em xinh thôi là em đã đủ tự ti rồi, lúc nào em cũng nghĩ em luôn là con bé xấu xí ngày đó. hay cuộc sống của em cũng đạt được một số thành tựu mà đến giờ em vẫn nghĩ rằng em đạt được nhờ may mắn, như là việc đỗ đại học đúng nguyện vọng nhờ vào số điểm vừa khít, trong khi nhiều người bạn giỏi giang hơn em lại trượt vì không đủ may mắn hoặc không đc học ngôi trường mà họ mong muốn, mặc dù khi đi học em có lực học bình thường và rất rất nhiều lần nhờ các bạn đó giúp đỡ học hành, khi đó rất nhiều người chúc mừng em, nhưng vì những suy nghĩ đó mà em luôn mắc kẹt trong việc dường như bản thân không xứng đáng với những gì mình có, mình đỗ đại học là vì bà nội và bà ngoại phù hộ cho mình. và hôm nay em xem đc clip này của anh, giật mình vì sao mà đúng quá trời, đây cũng là video đầu tiên của anh mà em xem đc 🤝 thực sự rất hữu ích cho em ở thời điểm hiện tại
Nói thiệt là ..em cũng từng nói 1 câu giống như vầy vào năm lớp 8 ,lúc đó em đạt được 1 thành tích nào đó và được 1 vài người khen ,nhưng em chỉ giao tiếp lại bằng 1 câu mà một người vẫn hay nói: Chỉ là hơn thôi,... có gì đâu,...lâu lâu mới có được..VÀ sau khi xem video clip này giúp em hiểu thêm cái cách giao tiếp tưởng chừng là khiêm tốn đó vô tình lại biến mình trở thành kẻ mạo danh , đôi khi đó là thành tích mình đã nỗ lực, nhiều lần TRẢI rồi NGHIỆM rồi mới có được thành tích được mọi người ngưỡng mộ thì tại sao mình lại chói bỏ những nổ lực của mình vậy ta? Từ đó khi mình có thành tích thì mình sẽ tiếp tục "TAKE ACTION" hành động và tiếp tục trao dồi năng lực để hoàn thành nhiệm vụ. Sau chia sẻ trên của Anh theo em suy luận giống như vầy đúng khum ạ:?)).
mình cho dù không bị mắt hội chứng kẹ mạo danh nhưng theo góc nhìn của anh thì rất là đúng đối với họ điểm số thấp hơn thực lực mình thường hay đổ lổi nhgma kèm theo là áp lực gia đình xã hội sự " SO SÁNH " theo quan điểm em thấy thì điểm số việt nam hiện nay thực sự là có sự chênh lệch so với học lực nên hay tạo ra cảm giác hội chứng đó , có thể những bạn đó chép bài thì thôi ko tự cao tự đại cứ núp núp sau n phơi ra cũng nhẹ cx đc còn những bạn thực sự đc buff khi chuyển qua các trường danh tiến sẽ là 1 sự áp lực nặng nề vì biết mình không đủ thực lực , điểm gây ra áp lực bằng cấp chứ không quan trọng rằng bạn có thông minh hay không mạo danh chỉ là 1 phần mình chưa thấy , hội chứ những cái này anh phơi bày ra thì nhiều người mới ngộ nhận thực ra họ thiếu rất nhiều thứ kể cả sự sắp xếp sự suy nghĩ tương lai nổ lực chỉ là 1 phần hãy làm thông minh nếu bạn biết rằng bạn bị hội chứng kẻ mạo danh bạn chỉ cần chấp nhận nó và bỏ qua quá khứ bằng ' NỔ LỰC CỦA NGƯỜI KHÁC ' thay đổi và học hành cho tốt vâng bạn có thể chơi nhưng hãy ước chừng mình chỉ muốn nói ý kiến 1 phần của mình vì mục đích là rèn luyện kĩ năng mềm và tư duy bao quát cảm ơn anh có thiếu sót em sẽ bổ sung và học tập
Cách đây hơn 2 năm em thi đậu chuyên sử em vẫn luôn nghĩ chắc chỉ là do em may mắn vì năm đó điểm đầu vào khá thấp và em đứng tận 28/35. Nhma nhờ video này của anh em mới hiểu hơn về chuyện mà em cứ thắc mắc mãi. Cảm ơn anh rất nhiều 🥺🥺🥺
Mình là 1 đứa tự ti từ nhỏ đến lớn. Trong đầu mình luôn có những ý tưởng mới, nhưng luôn nghĩ, chắc gì ý tưởng của mình thành công. Mình khá nhạy cảm với màu sắc, nhưng khi được khen có khiếu, mình vẫn nghĩ, cũng bình thường mà, nhiều người làm được lắm. Bạn mình bảo mình nhạy bén với những vấn đề mới, nhưng từ nhỏ đến lớn mình đều bị bảo là chậm, nên mình nghĩ chắc bạn nói sai rồi. Và n chuyện làm mình rụt rè, không dám thể hiện mình, mất dần niềm tin vào bản thân mình. Mặt khác, vì mình luôn nghĩ là mình chưa đủ giỏi nên mình luôn mày mò học để tiến bộ hơn, đến một ngày mình có cơ hội được nghe nhiều hơn, học nhiều hơn và mình nhận ra mình đã khác mình 2 năm trước rất nhiều Sự tự ti trong mình cũng nhỏ dần đi. Đó là 1 hành trình rất dài nhưng cũng rất đáng giá.
Cảm ơn những chia sẻ rất hữu ích từ anh. Hội chứng kẻ mạo danh, hay nói đơn giản hơn đó là cảm giác lo sợ, nghi ngờ bản thân cho dù bạn đã nỗ lực để đạt được những thành công đó. Mình đúc kết ra từ video 2 điều đơn giản có thể giúp bạn vượt qua được đó chính là xem đó là nỗi sợ mà ai cũng phải trải qua và hãy hành động để tạo ra kết quả dù chưa biết tốt hay xấu. Thanks!
em có được bằng IELTS 6.5 và em đã dành ra 1 năm chỉ để tự vấn bản thân rằng mình không đáng để có được nó và quên hoàn toàn việc em đã dành ra rất nhiều thời gian cho nó. sau khi vô tình bấm vào clip của anh thì em đã nhận ra rằng thì ra mình đang mắc một hội chứng mà em mới nghe lần đầu. Cảm ơn anh đã cho em lại cảm giác tin tưởng vào bản thân mình.
em đang bị như anh nói lun ạ . em ko trình độ viết cũng sai, em di lam bds em lun cố gắng làm từ nv và em lam lam em được lên phó tổng cty nhưng em có cảm giac nói chuyện nv ko nể và lun nhát nhát . em lun bị nói là do hên mới được vậy chứ ko có năng lực . em lun bị ấp lực về chuyện này anh ơi .
:(( em thì bị như này anh ạ ! . Sau khi em thành công quá nhiều sự tự tin và cái tôi của em lớn tới mức mà khi em thất bại em vẫn nghĩ mình giỏi và những người giỏi khác đều là do may mắn và lừa gạt thôi . Điều này đã khiến em lười biếng và dù có thua kém bao nhiêu đi nữa thì em vẫn nghĩ mình giỏi :((
anh ơi, cảm giác tồi tệ đó sẽ được phát triển nhiều hơn khi chia sẻ với những người bạn không hiểu biết về trạng thái tâm lý này và cũng không thông cảm được với mình. nhiều khi còn tệ hại hơn khi họ chỉ trích, chửi bới mình là 1 lần khiêm tốn bằng 4 lần tự cao. chia sẻ xong, hủy luôn mối quan hệ bạn bè đó! 😵
Em từng gặp phải những cảm giác như vậy khi em vừa tốt nghiệp ĐH được 1 tháng. Em đăng ký ngẫu nhiên vào thi viên chức nhà nước và em cũng không quá kì vọng nhiều vào việc sẽ đậu vì nghĩ rằng nó rất khó xảy ra, nó đơn giản chỉ là muốn trải nghiệm một điều mới mà bản thân em đang sợ thôi. Em nghĩ, đậu cũng được mà không thì cũng chẳng sao, trải nghiệm mới và rút ra một bài học gì đó. Khi có thông báo kết quả, em ngạc nhiên vì mình lại đậu vào một trường điểm của huyện. Cảm giác lúc đó rất khó tả, nó không vui như em nghĩ: "Mình giỏi đến vậy à? Đây là điều mình xứng đáng nhận được hay chỉ là may mắn?" ....
Em luôn băn khoăn về việc làm sao có thể nhìn nhận năng lực bản thân khách quan nhất có thể, để mình không tự ti, cũng không ảo tưởng sức mạnh. Video hôm nay của anh cũng phần nào cho em thêm chút gợi ý ạ :D Cảm ơn anh rất nhiều !
@@Marine-yf6ek nhìn nhận mọi thứ đều quá bình thường, coi lại vị trí của mình ở đâu và mình cần làm những gì để đạt đc tới đó. Suy nghĩ nhiều ko tốt. Suy ra cách giải quyết rồi làm luôn khỏi nghĩ mới hay.
Hồi lớp 6, được cô giao chức vụ lớp trưởng, và tháng đầu tiên mình được hạng nhất, mình đã có suy nghĩ ngốc nghếch là "có khi nào vì mình là lớp trưởng nên thầy cô mới nâng đỡ điểm không ?", các bạn xung quanh cũng nói như vậy, thậm chí lúc lên nhận giải, mình từng rấm rứt khóc thút thít :)))) Và suốt 4 năm học đó, hầu như mình luôn trong top 2 của lớp, điều đó đã cho mình biết suy nghĩ của mình khi đó ngốc ngếch, tự ti đến đâu.Cảm ơn anh vì đã cho em một lời giải thích về sự việc năm đó
Học kỳ I em đc học sinh giỏi nhất khối sang học kỳ II thì em có cảm giác này rồi môn toán môn em thích nhất đc 7 trong 1 bài kiểm tra thì cảm giác đó càng lớn và rồi cuối kỳ em đứng thứ 3 của khối. Cảm giác này thật đáng sợ
Anh nói đúng đó ạ em có năng khiếu vẽ đẹp nhất lớp nhưng mới khi đc khen em lại thấy nghi ngờ về bản thân của mik em bắt đầu sợ những lời khen những kết quả đó
ủa sao khớp quá vậy Em năm nay đã lên 11, em đã chuyển khối, khối a1 em ít có ai quen. Lý do không phải ở môn học, mà vì em thấy mục tiêu học tập của em đang sai hướng trầm trọng. thành tích điểm số lớp 10 của em rất cao, xếp nhất nhì lớp, được thầy cô tin tưởng, bạn bè khen ngợi hết lời, nhưng em thấy thực ra em chỉ đang nắm đuôi thành tích, chứ không phải để rèn luyện khả năng hay tìm tòi học hỏi. Những lời ca tụng bên ngoài làm em mặc cảm lắm...
Vấn đề này khó quá anh ơi. Em không biết có thực sự là mình giỏi hay không nữa, em hay có suy nghĩ 'nhỡ mình dốt thật thì sao, người ta nói dốt+chăm chỉ=đỡ dốt
anh giải thích giúp e với, thi thoảng e cứ tự thấy mình giả tạo hay vô tâm, ích kỷ quá. VD có những việc đáng lẽ e phải buồn thì e thấy không có tí cảm giác gì luôn.